. Tôi rất ghét nghe người ta kể chuyện cãi cọ trong nhà, biến hôn nhân thành những thứ vụn vặt. Tính tình mỗi người khác nhau, cách làm, cách nói, không ai phục ai, đằng sau sự lịch sự là vô vị.
Tôi với Từ tiên sinh về cơ bản việc nhà đều thương lượng với nhau, nhà anh có chuyện gì, tôi không tham dự, đều để anh tự xử lý. Cố gắng không tiếp xúc họ hàng thân thích. Khi cần tôi tham gia thì tôi cũng không trốn tránh. Mẹ anh nói chuyện rất chặn họng, nhưng tôi rất ít khi đáp lời, nếu không thì giả vờ như không nghe thấy. Bà không xấu nhưng miệng mồm lợi hại. Ba anh nhìn hung dữ, ít nói nhưng rất tốt.
Cuộc sống sẽ cho chúng ta nhiều niềm vui bất ngờ, đồng thời cũng tặng kèm nhiều cạm bẫy, tôi rất ít khi để bụng những chuyện này, ở nhà chẳng đi đâu. Tôi kể với anh trong văn phòng có cô đồng nghiệp suốt ngày than phiền những người thân cực phẩm trong gia đình, tôi nghe mà phát sầu.
Từ tiên sinh nói với tôi: “Hai ngày trước anh ra ngoài uống rượu là vì một người đồng nghiệp với vợ anh ấy không xong rồi, tụi anh đi để chia sẻ anh ấy.”
Tình cảm đàn ông các anh thật tốt không còn gì để nói.
Tôi: “Vậy ly hôn sao?”