Phù Vân Các ở serve Bồng Lai này là một thế lực tương đối mạnh, trên cơ bản thì mỗi cuối tuần đều có thể chiếm một đài tế thiên. Nhưng liên minh của Bích Hải Lộng Triều Thanh tổng cộng có đến đài tế thiên. Cho nên thực lực của bọn họ xấp xỉ chừng :, lại thêm cả địch thủ cũ Thiên Nhai nữa, tình thế đã trở nên cực kỳ nghiêm trọng rồi.
Người ta chơi game thường thường là ai mạnh, thì tôi chơi cùng người đó. Vào thế lực chẳng qua là lúc mình cống hiến công sức, cũng hi vọng có thể được giúp đỡ từ thế lực, đặc biệt là vào thời đầu của game như hiện nay, mọi người đều vội thăng cấp kiếm trang bị, nếu ở một thế lực ngày ngày bị chèn ép, khẳng định sẽ có người rút khỏi thế lực, cho nên, thực lực của thế lực luôn biến đổi từng ngày.
Giờ thì hay rồi, thiên hạ của Bích Hải Lộng Triều Thanh vừa phát ra, thế lực đã có hai người rút lui.
【Quân chủ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Cùng Bích Hải Lộng Triều Thanh đối địch rồi, mọi người ra đường nhớ cẩn thận, có chuyện thì gọi, người nguyện ý ở lại, thì anh đây sẽ không để người ấy chết trước mặt anh, người không muốn ở lại, anh cũng các chúc chú tiền đồ rộng mở, thuận buồm xuôi gió.
Tô Tiếu có phần áy náy, chuyện này là vì cô gây ra. Nếu không phải giúp cô làm nhiệm vụ mật gì gì đó, thì cũng không đối địch với Bích Hải Lộng Triều Thanh. Loạn Đánh Tỳ Bà luôn muốn phát triển thế lực, giờ thế này, đối với việc phát triển thế lực đả kích rất lớn.
Lúc này, cô lại cũng không biết nói gì mới tốt.
Đội ngũ vẫn chầm chậm tiến lên như cũ, một đám Phù Vân Các vây xung quanh Bất Niệm Tình Thâm, kênh gần quét đến hoa cả mắt.
【Gần 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Hứa Hứa à, cô ở đâu vậy!
【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Đây này!
【Gần 】 Hoa Vô Tình: Đây?
【Gần 】Khe Suối: Sao đi chậm quá vậy!
【Gần 】Thanh Thành Tuyết: Đệ nhất đệ nhị luận võ lôi đài đều ở đây, thảo nào Khuynh Thành Nhất Tiếu nghiến răng nghiến lợi thế!
【Gần 】Mặc Mặc Vô Ngữ: Ừm.
Bởi lúc này nhiều người, nên cuộc du hành buồn tẻ cũng không thấy chán nữa, chẳng qua giờ đã đến Nguyệt Ảnh Loan, sao không có động tĩnh gì cả?
【Gần 】Nhất Lũ Thanh Yên: Dừng.
Tô Tiếu phát hiện nhân vật của mình bất động rồi. Bất Niệm Tình Thâm cũng dừng theo, đại quân cũng dừng lại.
Trên oai oai Loạn Đánh Tỳ Bà đang ồn ào, “Cũng quá phút rồi, quân của Bích Hải Lộng Triều Thanh e là sắp tới rồi đó!”
Đến lúc đại quân của bọn họ tới, nhiệm vụ này cũng coi như xong.
Lúc này, trên bản đồ lại xuất hiện một đám quái vật, NPC vừa tới, không nói một câu, trực tiếp xông lên, vì người chơi khác không thể công kích những mục tiêu ấy, nên chỉ có thể thêm máu cho Bất Niệm Tình Thâm, rồi nhìn hắn từng đao từng đao dùng công kích phổ thông chém quái.
Bởi vì hắn hết lam.
Tô Tiếu thì lại thêm hai kỹ năng công kích, nhưng công kích của thầy thuốc vốn đã yếu, giờ cũng không có mấy tác dụng. Cũng may là quái vật công kích không cao, máu cũng không dày, chậm rãi mài cũng mài chết được. Chỉ là, bọn họ không có bao nhiêu thời gian.
【Thế lực 】 Mặc Mặc Vô Ngữ: Có thích khách.
Trên oai oai ầm ĩ loạn cào cào.
“Người của Bích Hải Lộng Triều Thanh tới rồi!”
“MN, của Thiên Nhai cũng tới!”
“Ta R!”
Mềnh cũng chả biết để là gì nữa, nó cũng là một câu mắng, biểu lộ sự tức giận thôi.
【Gần 】 Nhất Lũ Thanh Yên: Thấy vùng sương mù phía trước không? Mau qua đó.
Thanh Yên vừa mới dứt lời, sợi tơ quấn lấy linh hồn Hứa Ngải Dĩ Thâm chớp mắt biến mất, Tô Tiếu vội vàng ấn phím mũi tên, phát hiện mình động đậy được rồi, tình hình bây giờ rất loạn, hơn người Phù Vân Các căn bản không phải là đối thủ của đối phương, nháy mắt đã chết một đống.
Bất Niệm Tình Thâm: Đi!
Bất Niệm Tình Thâm dùng kỹ năng thoát thân, vụt một cái nhảy vọt lên phía trước.
Tô Tiếu vội vàng theo sau.
Trên oai oai tiếng mắng chửi không ngớt, bọn họ đã bị giết sạch rồi.
Mà lúc đó, Tô Tiếu đã xuyên qua tầng sương mờ ấy, truyền tống tới một bản đồ khác.
【Thế lực nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Bọn tôi tới bản đồ khác rồi, cảm ơn.
【Thế lực 】Khe Suối: Nếu có thưởng thần khí thì cho ta nhá, ha ha ha!
Nơi bọn Tô Tiếu truyền tống tới là một mật thất.
Ở chính giữa mật thất có một chiếc giường đá (Cổ mộ =) ), trên đó nằm một NPC tên gọi Minh Ngôn, mà làn khói xanh ấy thì đang lượn lờ bên cạnh, tựa như bên cạnh giường đá có phong ấn gì đó, nó trước sau không có cách nào tiếp cận được NPC trên giường.
Bất Niệm Tình Thâm: Nhiệm vụ thứ nhất hộ hồn hoàn thành rồi, không có phần thưởng.
【Gần 】 Nhất Lũ Thanh Yên: Ta cần Côn Lôn tiên thạch để phá trận pháp này, Bất Niệm Tình Thâm, ngươi có thể thay ta tìm về không?
Bất Niệm Tình Thâm: Tôi có nhiệm vụ.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Tôi không. . .
Bất Niệm Tình Thâm: Hiểu rồi, ở nhiệm vụ này, cô là đạo cụ.
Tô Tiếu: . . .
Đột nhiên, Bất Niệm Tình Thâm biến mất ngay trước mắt cô.
【Gần 】 Nhất Lũ Thanh Yên: Hắn đi tìm Côn Lôn tiên thạch cho ta rồi, Hứa Ngải Dĩ Thâm, nam nhân trong thiên hạ đều bạc tình, nếu ngươi giết chết hắn, ta sẽ đem 【Vô tình 】 tặng cho ngươi, thế nào?
Hệ thống: Bạn có nhận nhiệm vụ giết chết bạc tình lang hay không?
Phụt. . .
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Ha ha ha ha, cũng cho tôi một nhiệm vụ, giết chết bạc tình lang. Bảo tôi giết anh, phần thưởng là vũ khí phẩm chất .
Bất Niệm Tình Thâm: Cô còn sống cũng chẳng giết nổi tôi, huống gì là bây giờ.
Cái đầu nhà anh, coi thường ngươi ta à nha.
Tô Tiếu im bặt, chẳng qua tên đó nói đúng là sự thật. Thông báo của hệ thống vẫn còn, tuy vũ khí quả khiến cho người ta thèm thuồng thật, nhưng dựa vào kinh nghiệm xưa, thứ cuối cùng mới là tốt nhất, Tô Tiếu tiếc hùi hụi nhìn ‘Vô tình’ kia, rồi vẫn nhấn từ chối.
【Gần 】 Nhất Lũ Thanh Yên: Quả thật là tình thâm. . .
Tên xếp đầu bảng cừu nhân, tình cảm kiểu ấy quả là sâu thật. Tô Tiếu mở danh sách cừu nhân, thấy thù hận của mình và Bất Niệm Tình Thâm đã lên tới điểm, bỗng chốc thấy hết nói nổi.
Lại qua một lúc, Bất Niệm Tình Thâm truyền tống trở lại.
Nhiệm vụ hoàn thành sau, trên giường đá bốc lên một quầng sáng, ngay sau đó, làn khói xanh ấy bay lên trên NPC, chậm rãi quấn lên người ông ta, như là đang ve vuốt vậy.
Rồi, làn khói xanh từ từ biến thành hình người, trên đỉnh đầu nàng ta xuất hiện một danh tự —— Yên La.
【Gần 】 Yên La: Khi đó hắn là một tán tiên, còn ta là một nữ yêu tinh nghìn năm đạo hạnh, tuy không hại mạng người, nhưng cũng đi khắp nơi hút tinh khí của con người. Sau, hắn bắt ta, có lẽ vì ta không thực sự giết hại người, lại thương cho thân đạo hạnh của ta, nên không luyện hóa ta, chỉ giam ta trong lọ thuốc hít. Hắn tha mạng cho ta, ta lại không biết hắn tốt, mỗi ngày xung đột với hắn, một lòng đều nghĩ chạy khỏi lọ thuốc, hận hắn nhốt ta trong đó thanh tu mấy trăm năm.
【Gần 】 Yên La: Rồi, hắn độ kiếp thất bại,chết đi. Mà ta vẫn luôn bị giam trong lọ thuốc hít, cho đến lúc các ngươi tháo phong ấn của ta.
【Gần 】Yên La: Ta rõ ràng rất hận hắn, sao lại muốn gặp hắn như vậy? Mặc cho thấy được cũng chỉ là một cái xác?
Yên La vươn tay khẽ vuốt má của NPC nọ, rồi gục mặt lên người ông ta khóc nấc lên.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Kịch tình dài quá.
Bất Niệm Tình Thâm: Ừ.
Đúng lúc ấy, trên đất xuất hiện một vật phẩm đang lập lòe phát sáng.
【Gần 】Tị yên hồ: Ta là tiên khí thượng phẩm, vốn luyện chế ra để chống lại thiên kiếp cho hắn, nếu không phải vì bảo hộ ngươi, hắn sao có thể độ kiếp thất bại?
= lọ thuốc hít đó >
【Gần 】Yên La: Ngươi nói gì. . .
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Lọ thuốc hít cũng nói được, lại còn là tiên khí!
Tiếp theo Yên La khóc òa lên một hồi, sau đó yêu cầu hai người tìm đồ vật giúp Minh Ngôn tụ hồn.
【Gần 】Yên La: Nhiệm vụ này không hạn chế thời gian, Hứa Ngải Dĩ Thâm, ta giúp ngươi hoàn hồn trước, nếu thu thập đủ vật phẩm, có thể tới tảng đá xanh tìm ta.
Thế là, bọn họ lăn lộn cả một đêm, phần thưởng duy nhất là Tô Tiếu được sống lại.
Đúng là công toi!