Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

chương 49

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Tôi xuống một lát trước đã!”

Phát Thanh Viên giới thiệu qua công dụng của 【Chìa khóa bí cảnh 】cho Tô Tiếu trên oai oai, sau đó cậu ta log out. Đấy là kết quả mà mọi người trong thế lực thương lượng trên nhóm oai oai.

Hôm nay bọn Lam Điều đã vào Uyên Ương Chức Cẩm một lần. hơn nữa dường như là không bạo ra thứ gì tốt, vì thấy bọn họ không phát thiên hạ khoe khoang. Mà Uyên Ương Chức Cẩm mỗi ngày chỉ có thể vào một lần. cho nên giờ họ cũng không thể vào bản đồ ẩn mở mang kiến thức được. Lam Điều là quân chủ, không biết là vì quá tự tin, hay là không tin tưởng người trong thế lực, nên tự mình không thoát game cũng không đưa chìa khóa cho ai, hoặc có lẽ lúc đó bị cửa kẹp đầu không nghĩ ra cái cách ấy. cuối cùng là cậu ta không logout, còn đánh rơi cả chìa khóa.

Bất Niệm Tình Thâm đã logout rồi.

Thông báo của hệ thống trở thành Người nắm giữ chìa khóa đã vân du thiên ngoại, nếu trong vòng giờ không xuất hiện, thì chìa khóa sẽ rơi xuống ở một vị trí ngẫu nhiên trên bản đồ của Tiêu Dao.

Thấy thông báo này, mọi người thổn thức không thôi, trong nhóm cũng bàn luận không ngừng.

Khe Suối: Ta thấy cái chìa khóa này là củ khoai phỏng tay.

Mặc Mặc Vô Ngữ: Phiền quá.

Cố Hi Bạch: Trên diễn đàn có tin rồi, máy chủ Chân Trời Góc Biển đã đánh ra một bộ trang bị hoàng kim. Quản lý diễn đàn đã dán bài lên đầu, nghe nói sẽ đưa ra hình dáng và thuộc tính của toàn bộ trang bị hoàng kim.

Loạn Đánh Tỳ Bà: Vậy chúng ta chẳng phải phát tài rồi?

Thanh Thành Tuyết: Có giữ được chìa không đã? Dùng một nick nhỏ cầm chìa, mỗi lần mở cửa xong sẽ logout?

Cố Hi Bạch: Có người nói, khi chìa khóa mở bản đồ ra thì không thể giao dịch được, đến khi ra khỏi bản đồ mới được, dùng nick nhỏ mở cửa thì lúc vào sẽ dễ chết, chết rồi thì mọi người đều bị truyền tống ra ngoài.

Loạn Đánh Tỳ Bà: Vậy tìm một nick lớn ít khi lên trang bị trâu bò chuyên môn phụ trách mở cửa.

Khe Suối: Chúng ta có à?

Thanh Thành Tuyết: Ta sẽ không cống hiến nick ta đâu nhé.

Cố Hi Bạch: Không thì nâng cấp trang bị cho cung tiễn thủ của Hứa Hứa, nick chế tác cô ấy rất ít lên, chuyên môn phụ trách mở cửa? Hơn nữa cung tiễn thủ linh hoạt, gặp phiền phúc thì chạy cũng nhanh.

Hoa Vô Tình: Chắc chắn là còn gì đó không ổn, đáng tiếc chúng ta chưa từng vào đó bao giờ.

Loạn Đánh Tỳ Bà: Hứa Hứa không online à, còn treo trong phòng nhỏ trên oai oai, gọi cũng không thưa, cô ấy chết ở đâu rồi?

Nhìn tới câu này, Tô Tiếu mí mắt giật giật. Lúc này cô đăng nhập hai oai oai, vì sợ loạn kênh, nên khóa mất tiếng oai oai bên này, tự nhiên không nghe thấy bọn Loạn Đánh Tỳ Bà nói gì. Hơn nữa hai kênh oai oai của cô thiết lập nút phát âm khác nhau, cho nên giờ muốn nói chuyện cũng có chút choáng váng, suýt nữa không nhận ra nên ấn nút nào để nói chuyện, ngộ nhỡ nên dùng Hứa Ngải Dĩ Thâm nói trên kênh thế lực, lại không cẩn thận nhầm cho Bất Niệm Tình Thâm nghe được, vậy thì khổ rồi.

Cuối cùng Tô Tiếu bóp trán một cái, bụng nghĩ sao phải xoắn thế, rốt cuộc cô đã tạo nghiệp chướng gì? Hay là đầu bị cửa kẹp rồi, tạo nhiều tài khoản thế để làm gì chứ!

“Nick của tôi tạm thời không thể online được, không thì tôi lập nick nhỏ theo cậu chơi!” Trên oai oai, Phát Thanh Viên đột nhiên lên tiếng.

Tô Tiếu liền phát rồ lên, nick nhỏ, nick nhỏ cái đầu cậu, giờ tôi sắp bị nick nhỏ chỉnh cho liêu xiêu này, không chỉ nick nhỏ trên game, giờ trên oai oai cũng dùng nick ảo, tay chân cứ cuống cả lên, sắp bị tinh thần phân liệt rồi!

Nhưng ngay lúc cô ấn phím phát âm, lại bỗng dịu xuống, giọng nói còn mang chút dịu dàng.

“A, không cần đâu, giờ đã giờ rồi, trước khi ngủ tôi thích nghe nhạc, xem sách một lát, giờ đi đánh răng rửa mặt là vừa, cậu cũng nghỉ sớm đi.”

Đối phương trầm ngâm một hồi, sau một lúc lâu, cậu ta mới ừ một cái.

Tô Tiếu tắt trò chơi, oai oai cũng thoát, nhưng thời giờ còn sớm. nằm trên giường khẳng định không ngủ được, cô dứt khoát mở diễn đàn trường lên, định xem có tin đồn gì hay ho không.

Kết quả đang lướt phơi phới trên mục tự do, bỗng đinh đong một tiếng, cô nhận được thao tác từ quản lý.

ICE: “Vẫn chưa đi xem sách, nghe nhạc à?”

Tô Tiếu: “…”

Bạn nói với ICE: “Tôi chuẩn bị sang mục âm nhạc xem có bài gì hay không.”

ICE: “Ừ, gần đây nghe bài Take my heart.”

Bạn nói với ICE: “Ha, tôi đi nghe thử.”

Tô Tiếu mở web, lên baidu tìm bài hát đó, phát hiện đó là một giọng nữ thật nhẹ nhàng có chút khàn khàn lôi cuốn, phong cách của bài hát là loại trước nay cô vẫn thích, lập tức download xuống di động. Lúc cô chuẩn bị cảm ơn Phát Thanh Viên giới thiệu, thì người ta đã gửi tin sang.

ICE: “Cuối tháng rồi.”

Thấy câu này, Tô Tiếu ngẩn ra, đúng rồi, cuối tháng rồi, cậu ta nói vậy là sao? Lẽ nào nói trời lạnh rồi phải mặc đồ ấm vào?

Nghĩ tới đó Tô Tiếu lại khó nén đỏ mặt, không ngờ câu sau của đối phương khiến cô suýt nữa thì phun máu.

ICE: “Sắp thi cuối kỳ rồi đấy.”

Thi cuối kỳ phải đến tháng được không hả! Cậu muốn tôi trước tháng đã lao đầu vào ôn tập à? Lão đây đầu óc tốt, IQ cao, bình thường cơ sở vững chắc, dù nước tới chân mới nhảy vẫn có thể giành được học bổng! Tô Tiếu hận không thể đập đầu vào bàn, cuối cùng, cô bực bội tắt máy tính.

Có lẽ là bị Phát Thanh Viên thúc dục, thật ra cô cũng hơi hoảng, hôm sau lại ma xui quỷ khiến thế nào chạy lên tự học. Vì chưa phải giai đoạn gần thi cử, trên thư viện cũng không đông lắm, chẳng là thời buổi này sinh viên ham học nhiều quá, trong thư viện cũng ngồi đầy hơn nửa. nơi góc phòng lúc trước cô thường ngồi, trên mặt bàn gỗ đã đặt một cốc nước, nhưng lại không thấy người.

Một bên bàn dài trong thư viện ngồi ba người là không vấn đề, mà giờ cả bàn chỉ có một cốc nước và một người ngồi chéo góc với nó, lúc này người nọ đang cúi đầu, hơn nữa Tô Tiếu đứng ở cửa, cách chỗ đó rất xa, nên không thấy rõ người đó là ai, nhưng trong tiềm thức nghĩ, lẽ nào là Phát Thanh Viên.

Hình như trước đây gặp Phát Thanh Viên một, hai lần trên thư viện, cậu ta cũng ngồi chỗ quanh đấy.

Tô Tiếu đi về phía đó, chỗ trong cùng gần cửa sổ đã bị một cốc nước chiếm mất, Tô Tiếu đành ngồi ở giữa, lúc cô kéo ghế thì người ngồi bên kia ngẩng đầu, là một cậu trai đeo kính, Tô Tiếu tự dưng thở phào một hơi, mà đáy lòng lại có một cảm giác rất kỳ lạ.

Thật ra lúc bắt đầu, trong lòng cô đã nảy nở cái suy nghĩ như hoa thủy tiên, Phát Thanh Viên dường như đang bóng gió kêu cô đi tự học, lẽ nào là một kiểu hẹn hò? Ý nghĩ ấy từng khiến cô có chút xíu khẩn trương, mà giờ thấy người ta căn bản không đến, cô nhẹ nhõm lại hơi mất mát, chẳng biết từ lúc nào, cô đã tự kỷ đến mức như thế rồi nhỉ?

Có lẽ là tự yêu mình như truyền thuyết về hoa thủy tiên ấy :X

Lần trước thấy Trần Vi nháy mắt với mình, suýt nữa cô đã hiểu nhầm Phượng Tê Ngô thích mình, giờ lại nghĩ lung tung, cho là Phát Thanh Viên có ý , lẽ nào quả thật là lớn tuổi rồi, hooc môn nữ làm loạn trong cơ thể?

Tô Tiếu thầm cắn đầu lưỡi một cái, sau đó vỗ vỗ má bắt đầu đọc sách. Vào mùa này trời đã lạnh, thư viễn đã sớm mở khí sưởi, người lên tự học ngày càng nhiều, ngồi trong đó càng khó thở bức bối, lúc này đã tiếng trôi qua, người chiếm cứ vị trí gần cửa sổ vẫn không xuất hiện, Tô Tiếu nghĩ nghĩ, rồi chuyển sang chỗ gần cửa sổ, dịch cái cốc kia ra giữa.

“Chờ người ta tới thì đổi lại/” Tô Tiếu nghĩ, nhưng mãi cho tới giờ trưa, người ngồi đó vẫn không xuất hiện, chiều Tô Tiếu có tiết học, bèn thu dọn đồ đi ra căn tin ăn cơm, trên đường gặp được mấy học đệ mình hướng dẫn.

“Học tỷ Tô!”

“Ak, Tiểu R à!”

“Học tỷ, mấy ngày nữa hội của bọn em có buổi liên hoan văn nghệ, mời chị tới tham dự ạ!” Cậu nam sinh tên Tiểu R cười đến sáng lạn, Tô Tiếu hỏi cụ thể thời gian, rồi thuận miệng đáp ứng.

“Gọi học tỷ Trần cùng đi luôn ạ!”

Tô Tiếu: “…”

Té ra cô không phải mục tiêu chính, nhưng cô cũng không để bụng, chỉ nói sẽ gọi giúp.

Chớp mắt đã qua một ngày, Tô Tiếu về ký túc đăng nhập vào trò chơi, vừa lên đã thấy người trong thế lực đang ầm ĩ.

【Quân chủ 】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Niệm Niệm lúc nào mới lên à? Các ngươi ai có cách nào khác liên hệ hắn không, ai có số điện thoại?

【Thế lực 】 Thanh Thiên Bạch Nhật Mãn Địa Hồng: Ta chỉ có Q của lão đại, cũng không online.

【Thế lực thượng thư】 Cố Hi Bạch: Quá tiếng không onl, chìa khóa sẽ tùy cơ rơi xuống, hôm qua mấy giờ nhặt được vậy? Chín giờ hơn?

【Thế lực 】Mặc Mặc Vô Ngữ: Ai biết tài khoản của Bất Niệm Tình Thâm?

Giờ đã là giờ tối, thế lực loạn cào cào lên. Đến cuối thì vội đến cái gì cũng thử, vừa thấy Hứa Ngải Dĩ Thâm của Tô Tiếu lên, liền ào ào bắt lấy tra hỏi.

【Quân chủ】 Loạn Đánh Tỳ Bà: Hứa Hứa, thằng gian phu của cô đi đâu rồi hả?

【Thế lực nguyên lão】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Nhà anh mới gian phu…

【Thế lực nguyên lão】 Hoa Vô Tình: Không gian không gian, là cưới hỏi đàng hoàng, mau gọi hắn ta online đi!

【Thế lực nguyên lão】 Hứa Ngải Dĩ Thâm:…

Đúng lúc đó, điện thoại của Tô Tiếu vang lên.

Phát Thanh Viên: “Tài khoản: ICE, mật mã QWASZX. Tài khoản và mật mã game của tôi, giờ tôi đang ở ngoài không lên được, cậu lên đi, có chút việc gấp.”

Phát Thanh Viên: “Có gì không biết thì hỏi Trần Vi.”

Tô Tiếu lặng lẽ lau mồ hôi.

Đối với một đứa mù mờ “vừa chơi Tiêu Dao”, kỳ vọng của Phát Thanh Viên không phải hơi bị cao à?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio