Dương Ái Linh cảm ơn ríu tít liền không đợi nổi nữa cửa tự động
mở ra liền nhanh chóng đi vào bên trong.
Cô đi từ phòng tập này đến phòng tập
khách qua tấm kính trong suốt vẫn không nhìn thấy cô gái mình từng gặp.
Tưởng
chừng như chuyến đi này công cốc, ngay lúc cô quay lưng chuẩn bị ra về thì nhìn
thấy một cô gái mặc đồ tập luyện đi qua mặt qua
Cô bất lực gõ nhẹ lên trán mình một cái, hóa ra cô bỏ lỡ con
đường đó, Dương Ái Linh đi theo sau cô ta đến một phòng tập lớn hơn.
Có rất nhiều
nữ thực tập sinh đang tập luyện dãn gân cốt ở bên trong
Ánh mắt nhìn xuyên qua tấm kinh trong suốt, Dương Ái Linh
nhanh chóng tìm ra cô gái bị bắt nạt hôm trước đang đứng ở hàng đầu tiên
“Được rồi, xuống ,,,,,,,…” Giáo viên vũ đạo của bọn
họ lên tiếng
Dương Ái Linh gạt túi xách sang một bên hông đẩy cửa bước
vào…
Hành vi của hai cô gái khiến cô đứng ngay lại ở cửa ra vào
quan sát
“Được, dùng sức, sự dẻo dai là điều quan trọng nhất trong
các bài vũ đạo…”
Hai cô gái kia mở nắp bình nước màu đen trong số bình nước bỏ
trên bàn gần đó, không những thế bình cá vàng bên cạnh cũng bị bọt họ vớt ra một
con cá nhỏ đáng thương bỏ vào trong bình nước đó rồi đóng nắp lại quay trở lại
vị trí.
Dương Ái Linh chau mày khó hiểu nhưng vẫn muốn quan sát kĩ hơn xem xem
rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra
Ngay lúc đó, cô gái bị bắt nạt hôm trước rời khỏi hàng đi đến
cạnh bàn lấy bình nước màu đen kia, còn hai cô gái kia cũng không tập trung luyện
tập mà nhìn nhau rồi nhìn cô gái bị bắt nạt kia cười đểu.
Dương Ái Linh thật sự
không nhịn nổi cảnh này nữa, lúc cô ấy chuẩn bị uống nước trong chiếc bình đó,
cô nhanh chóng kêu lên rồi đi tới
“Đợi một chút”
Cô gái kia giật mình nhìn tới cô, Dương Ái Linh đi đến không
quên liếc hai cô gái dở trò xấu xa một cái mới cầm lấy chiếc bình đang trên tay
cô gái bị bắt nạt
Dương Ái Linh nhìn bên trong chiếc bình rồi đưa lên cho Đường
Tâm xem, là một chú cá vàng nhỏ đang bơi lội bên trong chiếc bình nước chật hẹp.
Đường Tâm trợn mắt hoảng hốt nhìn lại chiếc bình cá đang nằm trên bàn
Hai cô gái xấu tính kia cũng rời hàng khoanh tay đi tới,
Dương Ái Linh thật không nuốt nổi cái thái độ xênh xáo kia của bọn họ liền quay
tới chất vấn: “Tại sao lại làm như vậy?”
“Yoh đâu ra cô gái xinh đẹp như này, mới tới sao? Gà mới còn
dám bắt nạt gà cũ sao?” Một trong hai cô gái kia tiến đến gần đưa ngón trỏ lên
vuốt lấy chiếc cằm xinh xắn của Dương Ái Linh thật khiến cô muốn động thủ.
Chưa
ai dám làm vậy với bổn tiểu thư, bọn họ là thá gì mà dám trêu chọc cô chứ
Dương Ái Linh thuận tay đổ nước lên tay cô ta khiến cô ta hét
lên: “Này…”
Cô còn không quên cười nhạt một tiếng, cúi đầu xuống mở chiếc
túi xách phiên bản giới hạn của mình ra khiến cho những cô gái xung quanh đều đổ
dồn ánh nhìn
“Gà mới như tôi đây là chuyên viên phân tích của bộ phận đầu
tư UP, tập đoàn VTV.
Bây giờ đang giúp cho công ty giải trí Vạn Hoa làm công việc
thẩm định IPO chuẩn bị đưa công ty lên sàn chuyển đổi hình thức phát triển.
Chuyện này nếu được tôi báo lên trên dẫn đến công ty giải trí Vạn Hoa không thể
lên sàn thành công.
Không biết các cô sẽ chịu hình phạt gì nhỉ”-Dương Ái Linh một
tay dơ tấm danh thiếp lên bình thản đáp tay kia cầm chiếc bình và đánh mắt về
phía nó, mấy cô gái bọn họ hoảng hốt nhìn nhau
Cô gái ban nay đứng sau lưng cô gái khiêu khích Dương Ái
Linh ánh mắt dè dặt lên tiếng, giọng nói lắm bắp: “Ây da… Ban… Ban nãy là chúng
tôi trêu đùa với bạn họ mà thôi.
Đúng không?” Thúc khuỷu tay vào cô bạn bên cạnh
Cô bạn kia ban nãy còn hùng hồn ra oai với Dương Ái Linh nay
cũng phụ họa gật gật: “Đúng vậy đúng vậy.
Vốn dĩ tôi cũng định bảo cô ấy đừng uống,
nhưng không vào chị đã bước vào báo trước rồi hay sao.
Tôi chỉ…”
Dương Ái Linh cười nhếch mép: “Đùa hả? Vậy tôi cũng đùa với
cô một chút được không? Nói xong không nhanh không chậm dơ chiếc bình lên giữa
không trung, ánh mắt sắc lạnh đầy phẫn nộ
Hai cô gái kia lên thế phòng bị vì vốn tưởng mình sẽ bị hắt
nước lên người, Dương Ái Linh đtặ chiếc bình lên bàn cầm lấy cổ tay Đường Tâm
nãy giờ uất ức đứng sau người mình kéo đi: “Đi thôi”
Đường Tâm đánh thương nhìn cô như một màn anh hùng cứu mỹ nhân,
không đúng, phải là mỹ nhân cứu mỹ nhân
Giáo viên vũ đạo nãy giờ thật muốn lên tiếng tiếp đón nhưng
thái độ tức giận của Dương Ái Linh khiến cô không dám lên tiếng.
Các cô gái còn
lại cũng ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của vị “anh hùng” nào đấy
Trên tay là hai tách cà phê, Dương Ái Linh đứng lại thở dài
một cái nhìn dáng vẻ tội nghiệp của Đường Tâm có chút đồng cảm.
Nhanh chóng lấy
lại tinh thần đi về phía bàn Đường Tâm đang ngồi đặt tách cà phê xuống
“Cho em này”
“Cảm ơn” Đường Tâm cảm kích nhận lấy ly cà phê của mình
“Đừng khách sáo” Dương Ái Linh mỉm cười ngồi xuống quay người
ra phía sau đặt túi không quên lấy danh thiếp ra đặt lên bàn đẩy về phía Đường
Tâm-“Vẫn chưa chính thức giới thiệu với cô.
Tôi là Dương Ái Linh chuyên viên
phân tích của UP”
Nhìn thấy Đường Tâm nhận lấy danh thiếp Dương Ái Linh đan
lòng bàn tay đặt lên bàn vào đi vào chủ đề chính: “Công ty của chúng tôi đang
giúp công ty giải trí các cô lên sàn.
Tôi chủ yếu phụ trách điều tra bối cảnh của
Vạn Sơn”
Đường Tâm nghe vậy luôn ngơ mặt ngạc nhiên cùng căng thẳng
“À cô không cần phải lo lắng, tôi chỉ hỏi một vài câu thôi.
Yên tâm, tôi sẽ không tiết lộ với ai câu chuyện của chúng ta” Dương Ái Linh
nhìn thấy nỗi lo trong mắt Đường Tâm liền phải nhanh giải thích
Thấy Đường Tâm có vẻ phần nào thư giãn cơ mặt cô liền hỏi: “Cô
Đường, cô có đánh giá như thế nào về con người của Vạn Sơn?”
Nghe đến cái tên đó, Đường Tâm bắt đầu rung lên, mí mắt
trùng xuống không dám nhìn thẳng, tay liên tục lấy thìa quẫy trong tách cà phê.
Miệng ngập ngừng như muốn nói nhưng lại không dám nói
Dương Ái Linh hơi nhíu mày lo lắng: “Cô Đường, cô làm sao vậy?”
Đường Tâm mắt nháy liên tục giọng nói run rẩy: “Tôi không
sao”
“Hmm… Nói thật kể từ khi tôi cứu cô từ trong nhà vệ sinh lần
trước, tôi đã cảm nhận được sự bất thường rõ rệt.
Vì sao tất cả mọi người đều
ngầm đồng ý để những cô gái kia bắt nạt cô.
Sau đó khi điều tra tôi phát hiện
rõ ràng có lãnh đạo bên trên của Vạn Hoa đang nhằm vào cô.
Công thêm với trạng
thái bây giờ của cô, tôi nghĩ có vẻ vị lãnh đạo này là Vạn Sơn nhỉ?” Dương Ái
Linh nhìn thấy bộ dạng sợ sệt của Đường Tâm thật không nhẫn nhịn nổi mà lên tiếng
bày tỏ suy nghĩ cùng suy đoán của mình
Cô ta nghe xong tay cầm không nổi liền thả chiếc thìa xuống
ly khiến cà phê bắn vào giọt lên tay áo trắng của mình.
Không sai, Đường Tâm
chính là giật mình khi bị người khác đọc tâm như vậy nhưng cô chưa đủ dũng khí
cũng như tin tưởng để nói cho người lạ nghe
Dương Ái Linh ánh mắt đồng cảm nhẹ nhàng thuyết phục: “Cô Đường,
đừng giấu diếm nữa.
Nếu như cô thật sự không nói ra chuyện gì thì tôi sẽ không
có cách nào giúp đỡ cô cả”
“Nhưng nói ra thì có ích gì chứ? Tôi không đấu được lại anh
ta” Đường Tâm kích động quát lên ngắt lời Dương Ái Linh, lúc này đôi mắt cũng
đã ửng đỏ ứa lệ
“Vẫn chưa đấu sao cô biết là không thể đấu lại chứ? Nếu cô
còn không lên tiếng mà ngầm đồng ý hành vi này thì rồi nó sẽ xảy ra lần nữa, lặp
lại không hồi kết.
Cũng rất có khả năng khiến người khác chịu lấy cảnh ngộ như
mình.
Ít nhất tôi có thể hứa với cô, nếu chứng minh được hành vi sai trái của
anh ta rất có khả năng sẽ ảnh hưởng đến việc lên sàn của Vạn Hoa.
Những cổ đông
khác của Vạn Hoa vì lợi ích nhất định sẽ ép hắn ta phải từ chức” Dương Ái Linh
càng thương cho nỗi khổ trong lòng của Đường Tâm, từ từ giải thích bước đầu khẳng
định sự đáng tin của mình khiến cô ấy mở lòng ra thì tất cả mới dễ giải quyết
-Thiên Di-
Lời tác giả: Xin lỗi vì sự lười nhác này mà một tháng rồi không ra truyện, trong đầu có ý tưởng cho truyện mới luôn á mà lười đánh máy viết truyện quá cả nhà ơi huhu!!! Sắp nghỉ tết rồi sẽ chăm viết mà