Chương
“Ầm!”
Mục Long vừa nói, khí thế cả người cũng chợt bùng nổ, trực tiếp giơ quyền đấm về phía Mạnh Phi Hàn.
“Dám ra tay trước mặt ta, ngươi cho rằng ta chết rồi hả?”
Tống Lăng Kiệt đứng cạnh thấy vậy hừ lạnh, cũng đấm ra một quyền va chạm với nắm đấm của Mục Long.
Chân nguyên khủng bố dao động như một cơn sóng thần lập tức tản ra khiến đồ vật trong phòng ngã trái ngã phải thành một đống lộn xộn.
Kim Bá Thiên đứng đằng sau Mục Long cũng bị cơn sóng khủng bố ấy đẩy văng ra.
Hắn ta lập tức đứng lên, cầm cái vung che trước mặt, nhìn cảnh tưởng trước mặt mà như thấy quỷ, trên mặt tràn ngập vẻ hoảng sợ.
Kim Bá Thiên giơ bàn tay thịt mum múp lên, dùng sức dụi mắt, hắn ta nghi mình hoa mắt rồi.
Vốn dĩ, hắn ta nghĩ rằng Mục Long sẽ bị thiệt thòi, nhưng sau một quyền kia, Mục Long vẫn đứng sừng sững tại chỗ không chút sức mẻ y như một pho tượng khổng lồ.
Thực ra, điều này cũng không có gì là lạ.
Lúc trước khi ở thành Hàn Giang, Mục Long đã đột phá trong trận đấu nên thực lực cũng tăng vọt. Nếu đánh cận chiến thì dù Mục Thiên Dao mở được thập phương huyền cũng không phải là đối thủ của hắn.
Huống chi bây giờ, cảnh giới của hắn đã được củng cố vững chắc, sức mạnh khủng bố bên trong một quyền ấy là cực kỳ đáng sợ, chắc cũng không thua gì mấy trăm ngàn kg.
Hơn nữa, cường độ chân khí màu vàng của hắn khi còn ở Thoái Phàm cảnh đã có thể so với chân nguyên. Giờ, Mục Long đã ngưng tụ ra chân nguyên, vậy cường độ của nó thì khỏi phải nói rồi.
Tuy Tống Lăng Kiệt cũng mạnh đó, nhưng so với Thiên Linh Hàn thể mở được thập phương huyền cung như Mục Thiên Dao thì vẫn hơi kém chút.bg-ssp-{height:px}
Vậy nên, sau một quyền ấy, Mục Long vẫn đứng sừng sững tại chỗ.
Bịch, bịch, bịch!
Còn Tống Lăng Kiệt lại giống như bị một ngọn núi va vào, lùi ra sau cả năm sáu bước mới khó khăn đững vững được.
Bấy giờ, sắc mặt của hắn ta đã hoàn toàn thay đổi.
Ban đầu, Tống Lăng Kiệt nghe Mạnh Phi Hàn nói Mục Long cũng có chút bản lĩnh, nhưng nghĩ rằng một tên lớn lên trong thế tục dù có mạnh cũng có hạn.
Song, một quyền kia của Mục Long đã thay đổi cái nhìn của hắn ta.
Bởi vì công pháp Tống Lăng Kiệt tu luyện có tên là “Mãng Cổ Huyết Cương quyết”, nó vốn là một công pháp chuyên về sức lực. Vả lại, bản thân hắn ta cũng là cao thủ Bích Cung cảnh đỉnh.
Một quyền kia, hắn ta đã dùng hơn % sức mạnh, định dùng một chiêu đánh bại Mục Long, thu phục hắn. Nhưng giờ, lại bị một quyền của Mục Long đánh lùi lại.
“Hắn chỉ là Bích Cung cảnh tầng thôi sao? Sức lực mạnh thật!”, Tống Lăng Kiệt có chút nghi ngờ, nhưng ánh mắt chỉ hơi nghiêm túc lên mà thôi.
Sau đó, ánh mắt hắn ta nhìn Mục Long chợt sục sôi, toát ra vẻ nóng lòng muốn thử.
“Được rồi, phải công nhận rằng ngươi có chút mạnh, nhưng tiếp theo, ngươi sẽ biết so với tuyệt học của Tiêu Dao Thần tông, sức lực ấy của ngươi thật sự chẳng đáng một đồng!”
Tống Lăng Kiệt cười lạnh một tiếng, sau đó khí thế cả người chợt trở nên mạnh mẽ, hung hãn như muốn phá hủy mọi thứ.
“Mãng Cổ Huyết Cương quyền!”
Trong họng Tống Lăng Kiệt chợt phát ra một giọng nói hùng hồn cực kỳ vang dội.