Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

chương 293

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Nếu như trong cơ thể Mục Long không có sự tồn tại của phệ chủng, thì không bị luồng lực lượng này cho nổ tung đời không nể, mà cùng lúc đó, vết thương trong cơ thể hắn lại khôi phục một cách thần tốc.

“Đây… đây…”, đến cả người vẫn luôn bình tĩnh như Mục Long mà cũng kinh ngạc trước tình huống này.

“Mục huynh, ngươi không sao chứ?”, thấy sắc mặt Mục Long thay đổi chóng vánh, vẻ mặt đầy sững sờ, Sở Tùy Duyên không kìm lòng được bèn hỏi.

“Không sao, ta định hỏi các ngươi biết cảm giác khi nuốt một lần mười vạn viên Huyền Linh đan ra sao không?”, Mục Long cố gắng kiềm chế nỗi kích động trong lòng, hỏi thử.

“Cái gì? Nuốt một lần mười vạn viên Huyền Linh đan, Mục huynh cũng thích mấy trò đùa này à?”, Sở Tùy Duyên lắc đầu, cười bảo.

“Không, đây không phải là nói giỡn chơi đâu, ta vừa mới trải qua cảm giác đó xong”, sắc mặt Mục Long vô cùng nghiêm túc nhìn hai người bọn họ.

“Ngươi nói thật à?”, nghe Mục Long nói vậy, hai người đồng loạt thay đổi sắc mặt, đưa mắt nhìn linh dịch thần bí kia.

“Đúng vậy, chỉ một giọt đã có thể sánh ngang với mười vạn viên đan dược, hơn nữa vết thương của ta đã khôi phục hoàn toàn rồi!”, Mục Long nói tiếp, lòng vẫn đầy sự ngỡ ngàng.

Lúc này, vẻ mặt hai người họ đầy sự hoài nghi, không chỉ đối với loại chất lỏng bí ẩn này, mà còn đối với Mục Long nữa.

“Không thể nào, nuốt một lần mười vạn viên Huyền Linh đan không chỉ không bị nổ tung, mà vết thương còn khôi phục sao?”, Sở Tùy Duyên nghi ngờ mình nghe lầm, nhưng quả thật là Mục Long đã nói như vậy.

“Chất lỏng này…”

“Thiên phú của Mục Long rất kinh khủng, từ trước đến nay không thể dùng lẽ thường để so sánh, nhưng nếu như hai ta muốn thử thì e là đến nửa giọt còn hơi nhiều đấy”, Mặc Linh Lung cẩn thận quan sát, đánh giá chất lỏng bí ẩn được đựng trong bát đá, đôi mắt chợt sáng lên.bg-ssp-{height:px}

“Vậy thì nửa giọt đi, để ta thử trước cho”, Sở Tùy Duyên vừa nói xong, bèn chấm lấy nửa giọt, tay rung một chút rồi mới để vào trong miệng.

Thế nhưng, ngay khi chất lỏng thần bí này vừa vào miệng, hắn ta hệt như nuốt phải Đào Mị Hợp Hoan Tán, gương mặt đỏ bừng, nhanh chóng ngồi xuống xếp bằng, luyện hóa lực lượng nhận được.

Một lát sau, hắn ta mở mắt ra, mặt đầy bất ngờ và vui vẻ, không nhịn được khen ngợi: “Quả nhiên là công hiệu giống hệt với những gì Mục huynh nói, ta cảm giác như nuốt vào một lần ba vạn viên Huyền Linh đan, hơn nữa, vết thương của ta cũng đã khỏi hẳn”.

“Nói như vậy, tu vi của ta không bằng Sở sư huynh, lại không yêu nghiệt như Mục Long ngươi, vậy phải dùng ít hơn nữa mới được”, nghe hai người họ nói, Mặc Linh Lung không kiềm chế được sự phấn khích sâu trong lòng mình, nàng ta chấm một ít, rồi cho vào trong miệng.

Một lát sau, nàng ta không thể tin được, mở to đôi mắt nhỏ xinh.

“Đây chính xác là cái gì vậy?”, ba người đưa mắt nhìn nhau, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, không ai biết nó là gì.

Đây là, trong Yêu Thần tháp, Hoan Nhi dụi dụi đôi mắt lim dim, bất chợt thốt lên một tiếng kinh ngạc.

“Ơ, Tam Quang Thánh Thủy, Hoan Nhi chỉ ngủ có một giấc mà Long ca từ đâu tìm được thứ này thế?”, Hoan Nhi bất ngờ hỏi.

“Ý của Hoan Nhi là gì, thứ này gọi là “Tam Quang Thánh Thủy” sao?”, Mục Long hỏi.

“Đúng vậy, Long ca, Tam Quang Thánh Thủy còn được gọi là “thánh lộ”, nó hội tụ tinh khí, linh khí và sinh khí của thiên địa, nên mới có ba loại ánh sáng, có thể dùng để tu luyện, mà còn ít hưởng nhiều nữa, cho dù vết thương nặng đến đâu sẽ lập tức khôi phục, có thể nói rằng nó đắp nặn thịt và xương cốt, không chỉ có vậy, Tam Quang Thánh Thủy còn gia tăng tuổi thọ, là thiên tài địa bảo vô cùng hiếm thấy”.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio