Âu Dương Điệp đứng trước đồn cảnh sát nhìn thấy Tiểu Dung từ trong đi ra vui mừng chạy đến kéo tay cô, nói: “Tiểu Dung thật tốt quá, chúng ta về nhà thôi.”
“Ừ, Tiểu Điệp cảm ơn cậu.”Mặt Mã Tiểu Dung rưng rưng nước mắt ôm chầm lấy cô, cô biết nhất định Tiểu Điệp sẽ nghĩ ra cách cứu mình.
“Cảm ơn cái gì, chúng ta là bạn thân mà. Tiểu Dung không cần nói gì hết, chúng ta về nhà tắm rửa thay quần áo, mình sẽ nấu cơm cho cậu ăn, dù sao thì hôm nay cũng là ngày đáng để ăn mừng.”Âu Dương Điệp kéo tay cô ngồi lên xe taxi, có một số việc cứ chờ ăn cơm xong sẽ nói.
Mã Tiểu Dung tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo xong bước ra ngoài đã thấy trên bàn bày biện rất nhiều thức ăn.
“Cậu tắm rửa xong rồi mau đến đây ăn cơm.”Âu Dương Điệp lấy chén đũa ra rồi hô to.
“Thơm quá, hôm nay mình phải ăn thật no.”Mã Tiểu Dung cười nói rồi đi đến ngồi vào bàn, cô đã mấy ngày rồi không được ăn một bữa cơm ngon như thế này.
“Cậu nếu không thể ăn hết thì không cần phải ba hoa.”Âu Dương Điệp nói giỡn với cô.
“Nếu vậy sau này phạt tớ mỗi ngày phải ăn thức ăn do cậu nấu, thế nào?”Mã Tiểu Dung cưởi xảo quyệt.
“Không cần vội đắc ý mau ăn đi.”Âu Dương Điệp trừng mắt liếc cô một cái rồi gắp cho cô đầy một chén thức ăn, chỉ mới mấy ngày mà trông cô gầy hẳn đi.
“Cậu biết không mình thực sự rất cảm ơn cậu.”Mã Tiểu Dung gắp thức ăn bỏ vào miệng, cảm kích nói.
Nhưng những gì cần hỏi thì vẫn phải hỏi, ăn cơm xong hai người ngồi trên giường, đối diện nhau, cả hai đều đồng thời mở miệng.
“Tiểu Dung….”
“Tiểu Điệp”
“Cậu nói trước đi…..”
“Cậu nói trước đi…..”
Hai người đều sửng sốt sau đó cùng mỉm cười, bọn họ có phải rất ăn ý hay không.
“Tiểu Dung cậu nói đi cậu muốn hỏi mình cái gì?”Âu Dương Điệp mở miệng trước, thật ra cô biết Tiểu Dung muốn hỏi cái gì, cô cũng đang suy nghĩ phải nói như thế nào.
“Tiểu Điệp, cậu biết mình muốn hỏi cái gì mà. Mình chỉ muốn biết cậu có vì mình mà chịu ủy khuấtvhay không?”Mã Tiểu Dung biết cô nhất định đã đi cầu xin Tư Đồ Thác nếu không mình làm sao được thả ra nhanh như vậy.
“Tiểu Dung mình không có chịu ủy khuất mà trái lại mình còn chiếm được không ít tiện nghi.”Âu Dương Điệp cố ý nháy mắt cười.
“Cậu nói rõ một chút đi.”Mã Tiểu Dung không tin mọi chuyện sẽ dễ dàng như vậy, huống chi cô biết đối phương là một thương nhân khôn khéo.
“Đương nhiên là rất tiện nghi rồi, anh ấy đã đồng ý với mình là một trăm vạn kia không cần trả lại.”Bộ dáng Âu Dương Điệp vui vẻ nói.
“Không cần trả lại một trăm vạn?”Mã Tiểu Dung giật mình, bản thân cô không phải nghe lầm chứ, trước đó anh ta còn bắt các cô phải trả lại tiền, sao bây giờ lại từ bỏ, còn giúp mình được thả ra? Sao có thể như vậy? Chẳng lẽ anh ta nể tình bọn họ trước kia là vợ chồng nhưng cũng không đúng nếu anh còn nhớ tình nghĩa vợ chồng trước kia thì sẽ không bắt Tiểu Điệp trả lại tiền.
“Dù sao một trăm vạn đối với anh cũng chẳng là gì, như vậy chúng ta sau này cũng sẽ không vì chuyện trả tiền mà rầu rĩ.”Âu Dương Điệp nói, mặc kệ xảy ra chuyện gì ít nhất sau này các cô cũng không cần phải vắt óc nghĩ phải làm cách nào để kiếm tiền.
Vẻ mặt Mã Tiểu Dung đột nhiên nghiêm túc nhìn cô chằm chằm hỏi: “Tiểu Điệp nói thật cho mình biết, cậu đã đáp ứng điều kiện gì của anh ta?”