Điện thoại Quế Chi vang lên. Cô ta bắt máy.
-Tôi nghe, chuyện gì?
-Bước tiếp theo tạm thời tính sau đi.
-Được.
...
-Dẫn nó theo tao._Quế Chi ra lệnh cho người của mình dẫn Bích Thảo đi.
Tới một căn phòng đã cũ nát, họ xô ngã cô xuống đất.
-Bây giờ tao sẽ hành hạ mày theo cách này. haha.
Quế Chi cầm roi mây quất mạnh vào người cô, cô bịt chặt miệng để không bật ra tiếng khóc lớn, cô biết dù có lên tiếng cũng vậy thôi. Cứ như thế người cô như cứa da cứa thịt.
"RẦM" Tiếng đạp cửa vang lên tất cả dừng lại. Vừa nhìn thấy Thái Danh, Quế Chi liền tái mặt. Gương mặt của Thái Danh lúc này thật ai nhìn vào cũng sợ.
Bích Thảo đưa mắt về phía cửa, tim cô đập rộn ràng, nước mắt rơi lã chã khi thấy Thái Danh.
Thái Danh ra hiệu cho người của anh bắt tất cả lại đem về Bang xử lí, còn Quế Chi cô ta đã trốn thoát ngay sau đó.
Thái Danh tiến lại, quỳ xuống bên cạnh Bích Thảo, nhìn những vết đỏ của roi mây lằn lên làn da trắng của cô, tim anh như bị bóp nghẹt.
Với Thái Danh, tình cảm của anh dành cô máy ngày nay anh đã biết, nhưng những gì anh có được hoàn toàn không xứng đáng với một cô gái như Bích Thảo.
Anh đã từng phủ nhận, đã từng lãng tránh, nhưng càng chạy trốn thì càng nhận ra tình cảm của mình nó lớn thế nào.
...
-Phương Trúc, em xử lí hết tất cả những người có liên quan về vụ bắc cóc Bích Thảo giúp anh._Thái Danh đưa Bích Thảo về nhà rồi gọi điện cho Phương Trúc.
-Được, xem ra đã rung động rồi._Phương Trúc nói xong cúp máy không để Thái Danh nói được gì nữa.
Quay vào phòng của Bích Thảo, anh hít một hơi thật sâu rồi lạnh lùng lên tiếng:
-Đưa tôi xem vết thương.
Nhìn thảm lưng đằng sau và hai cánh tay hiện lên nhiều vết lằn như những con lươn, vết bầm tím lởm chởm mà lòng anh như thắt lại.
-Hàng ngày nhớ thoa thuốc vào, cho cô tuần nghỉ ngơi.
Thái Danh nhắc nhở cô rồi rời khỏi phòng.
...
Tại chỗ Anh Khang.
Hắn đã dọn về nhà của mình, nhưng suốt ngày chỉ làm bạn với bóng tối, hắn không tin những gì vừa diễn ra, nó và gia đình hắn sắp xảy ra chiến tranh, hắn không thể nào tự tay giết chết người con gái mình yêu nhưng cũng không thể nào không trả thù cho người mẹ đã khuất kia.
Hắn nhớ ra trong điện thoại mình vẫn còn đoạn video vào cái lúc hắn quay lén nó hát thì mở ra xem đi xem lại, miệng thì cười nhưng trong đôi mắt chứa đựng một lớp sương mỏng manh.
-Anh còn nhớ tới con nhỏ đó à?_Quế Chi từ ngoài bước vào.
-Mặc xác tôi._Hắn để điện thoại lên bàn bước vào phòng vệ sinh.
Ở ngoài này, Quế Chi cầm điện thoại hắn lên xem đoạn video đó rồi mỉm cười ác độc, chỉ cần giây đoạn video được đăng tải lên mạng xã hội.
...
Tại công ty T&H.
Phương Trúc đang làm việc thì Thanh Tuấn vội vàng chạy vào thông báo.
-Thưa giám đốc, đoạn clip đó...
-Clip?
-Đây thưa giám đốc.
Thanh Tuấn đưa nó xem, bàn tay nó siết chặt lại, gằn giọng:
-Cậu xử lí tất cả cho tôi.
Thanh Tuấn cuối đầu rồi đi ra ngoài.
Trong phòng nó lại một lần nữa thù hận trỗi dậy, nó hận hắn, hận ông ta và cả những người xung quanh hắn. Tất cả sẽ trả giá với những việc họ đang làm.