Nó vừa đi vừa mải tìm lớp học, không chú ý đến xung quanh nên đâm sầm vào gốc xà cừ từ bao giờ. Nó nhăn nhó định đứng dậy thì một cái bóng sau cây xà cừ xuất hiện đến trước mặt nó nói:'' Hừ đúng là có mắt mà như mù''. Bây giờ đã đứng dậy được, nó hai tay chống hông ưỡn ngực lên cất giọng chảnh chọe:- Này tên kia anh vừa mới nói gì đó hả
- Có mắt như mù- người con trai đó cất giọng lạnh lùng
- Này thì có mắt, này thì như mù này- Nó vừa nói, vừa giẫm vào chân người con trai
Người con trai la oai oái'' Con vịt xấu xí kia cô làm cái gì vậy? Cô có biết tôi là ai không hả''
'' Cái gì anh gọi ai là con vịt xấu xí hả hả? Mà anh là ai cũng không ảnh hưởng đến kinh tế nhà tôi, hứ, đồ bại não''- Nó cũng không vừa đáp trả lại
- Đồ con vịt xấu xí
- Đồ bại não
- Đồ vịt xấu xí
- Đồ bại não
...........................................................
'' Thôi không cãi nhau với anh nữa tôi phải vào lớp đây'' Nó thở hổn hển
'' Thèm vào cãi nhau với cô'' Anh toan bỏ đi thì một cánh tay giữ anh lại'' Ê khoan đã, cho tôi hỏi lớp a ở đâu zậy'' Nó vừa nói vừa trưng cái mặt cún con xoay chuyển độ ra
- Sao tôi phải nói cho cô biết
- Thôi mà tôi biết tôi sai rồi mà, anh là quân tử, không đo lòng tiểu nhân, chỉ cho tôi đi mà- Nó trưng đôi mắt cún con làm như sắp khóc
- Đi thẳng lên lầu quẹo phải, quẹo trái, đi thẳng, rẽ phải đâm đầu vào tường
- Cám ơn a nha đồ bại não - Nó lè lưỡi rồi chạy đi
Tiếng trống báo hiệu giờ vào cất lên. Nó lê đôi chân rã rời cất bước đi trong lòng nghĩ thầm: '' Quái lạ sao mãi vẫn không thấy lớp đâu hết zợ''. Nó bắt gặp một học sinh đi qua nhanh chóng hỏi:
- Bạn ơi cho mình hỏi lớp a ở đâu ?
Học sinh đó trả lời: - Bạn là Hạ Ngọc Anh học sinh mới phải không? Đi theo mình, mình là hội phó hội học sinh, được thầy hiệu trưởng cử đi dẫn đường cho bạn đấy
Nó không nói gì đi theo bạn học sinh đó trong lòng gào thét'' Tên bại não kia tôi mà gặp lại anh lần nữa thì anh chết chắc rồi, gừ..gừ''
...............Tại lớp a...........
'' Thưa cô em đến trễ''- Nó phi thẳng vào lớp
'' Em là học sinh mới à'' Cô giáo mỉm cười nhìn nó'' Em hãy giới thiệu về mình đôi chút cho các pạn biết đi''
- Chào các pạn mình tên là Hạ Ngọc Anh rất vui được biết các pạn - Nó vui vẻ giới thiệu và kèm thêm cái nháy mắt tinh nghịch
- Các em nhân dịp lớp ta có học sinh mới có pạn nào câu hỏi gì muốn hỏi pạn không?
'' Bạn ơi bạn là thiên kim tiểu thư cành vàng lá ngọc nhà nào thế?'' Một nam sinh lên tiếng
- Mình không là tiểu thư gì cả, ba mình làm ở một công ti nhỏ, mẹ mình làm giáo viên- Nó tự tin trả lời
- Tưởng thế nào................................. hóa ra là một con cóc ghẻ lạc giữa bầy thiên nga- Một giọng nói rất ư là chua ngoa cất lên
'' Ồ'' Cả lớp rầm rộ xì xào bàn tán
Bỗng..............................
Bốp- Tiếng côn nhị khúc của một nữ sinh cuối lớp giáng vào lưng con nhỏ đó ( ^O^ )
'' Cẩn thận lời nói của mình'' Người con gái lạnh lùng
- Mày..... mày - Con nhỏ đó giận run cả người
Cũng may lúc đó bà cô giáo lên tiếng ổn định '' Thôi được rồi các em Ngọc Anh em xuống cuối lớp ngồi với Băng nhé''
'' Cảm ơn cậu Hàn Lệ Băng lúc nào cũng là cậu giải vây cho mình'' Đôi mắt nó đỏ hoe sau khi đã về chỗ ngồi
- Nếu cậu còn coi tôi là bạn thì đừng nói gì cả - Người con gái vẫn lạnh lùng
Hàn Lệ Băng: Bạn thân nó từ nhỏ nhưng đi nước ngoài vào năm tuổi, người Việt gốc Trung, mất mẹ từ năm t, giỏi võ sử dụng côn nhị khúc, vô cùng xinh đẹp nhưng lạnh lùng nên có biệt danh là'' tảng băng di động''. Con gái cưng của ông trùm thế giới hắc đạo, con nuôi của ông chủ tập đoàn khắp trong và ngoài nước