Share
Lưu Tố Cầm cứ lùi dần, lùi dần, đến khi lưng chạm phải vách tường thì không thể lùi đi đâu được nữa.
Anh vẫn cứ thế lãnh khốc từng bước tiến lại, mỗi một bước chân đi đều đường hoàng hiên ngang, khí tráng cũng quá mức kinh người. Thực sự, từ khi tôi bị gả vào gia đình anh cho đến giờ, Lưu Tố Cầm lúc nào cũng là người coi thường tôi nhất, luôn bắt bẻ chửi bới tôi trong từng chuyện nhỏ nhặt. Bình thường, bà ta vô cùng hống hách, vô cùng khinh miệt người khác, hôm nay được chứng kiến bà ta trong bộ dạng sợ sệt trước anh như vậy, bất giác trong lòng tôi lại xuất hiện một cảm giác thỏa mãn vô cùng.
"Hoàng Minh Quân...mày...đừng làm bừa".
Anh chống một tay lên tường, Lưu Tố Cầm run rẩy nép sát bức tường đến mức hai chân mềm nhũn. Nhìn anh đáng sợ như vậy, đến cả tôi còn cảm thấy sợ hãi, huống gì là người đang bị anh đe dọa như bà ta.
"Bà đã làm gì ông nội?".
Anh chậm rãi nói ra từng chữ một, nhưng mỗi chữ đều sắc lạnh như dao cứa. Tôi nhìn thấy khi nghe những lời này phát ra từ miệng anh, đáy mắt bà ta lóe lên một tia thảng thốt, sau đó run run nói:
"Ông bị...đột quỵ...Tao...tao có thể làm gì ông...chứ"
"Tôi cho bà một cơ hội. Một là nói thật mọi chuyện, hai là tôi sẽ cho bà sống không bằng chết". Anh cúi xuống sát mặt Lưu Tố Cầm, lạnh nhạt mở miệng: "Bà đừng quên, đây vẫn còn là công ty của tôi. Hình thức giết người nào tôi cũng đều có thể làm nhanh gọn".
Trước khí thế dã man như vậy của anh, Lưu Tố Cầm vẫn cố nói: "Tao...không làm...gì cả"
Anh không thèm nói gì, lạnh lùng nâng bàn tay đang chống trên tường xuống, nhắm vào cổ của Lưu Tố Cầm, chỉ có điều, khi những ngón tay đẹp đẽ chưa chạm đến cổ bà ta, lý trí Lưu Tố Cầm dường như đã không thể chịu nổi trước hàn khí lạnh lẽo như đao kiếm của anh, vội vội vàng vàng nói tiếp:
"Tao nói...tao nói".
Thật sự, tôi thấy anh hiện tại ngầu hết sức. Còn dã man hơn cả Trịnh Hạo Vũ lúc ở Uzbekistan, tôi nhớ lúc ở biệt thự của Đới Mục Lãm, Trịnh Hạo Vũ dùng bom để đe dọa Đới Mục Lãm, còn bây giờ anh lại chỉ cần dùng khí chất có thể giết người không dao của mình, là đã đủ bức Lưu Tố Cầm phải nói ra sự thật rồi.
Anh ngừng lại vài giây, sau đó thu tay về, lẳng lặng nhìn bà ta. Thấy anh như vậy, Lưu Tố Cầm mới dám thở hắt ra một tiếng, lí nhí nói: "Tao...tao lỡ tay, để nhầm lọ thuốc Glucocorticoid....ông uống nhầm"
"Mẹ kiếp". Anh gằn lên một tiếng, hai mắt đỏ ngầu như máu, bàn tay vừa hạ xuống, giờ lại chợt định nâng lên, tiếp tục nhằm vào cổ Lưu Tố Cầm. Glucocorticoid là loại thuốc gây tăng đường huyết, tăng huyết áp. Ông nội vốn đã nhiều tuổi, lại có tiền sử huyết áp cao như vậy mà bà ta lại dám nói để nhầm lọ Glucocorticoid vào thuốc của ông. Tôi nghĩ bà ta chính là muốn hại ông mới đúng.
YOULL ALSO LIKE
Mộng Dục - Huyền Namida
.M
K
Tên: Mộng dục Tác giả: Huyền Namida Thể loại: Sắc, siêu sắc, siêu siêu sắc (v) Số chương: chả rõ Tình trạng: đã hoàn Dặn dò: ta cảnh báo, đọc truyện không cầm theo khă...
[Edit-Hoàn] Tình Yêu Trực Tuyến - Nhu Nhu Nh...
.M
.K
Editor: Raining️️️ Nam chủ bề ngoài băng lãnh cấm dục thực tế lại là tên lưu manh côn thịt lớn tràn đầy sức sống ham muốn thể xác. vs Nữ chủ: Bề ngoài tinh khiết yếu...
[EDIT - NP] SAU KHI BỊ BẠN TRAI KHUÊ MẬT LÀM
K
.K
Hán Việt: Bị khuê mật nam bằng hữu cáo liễu chi hậu ( np ) Tác giả: Túy Túy Editor: Dưa Xanh Bìa: Vườn Hồng Hạc | Elodie Nguồn: Vespertine Thể loại: Nguyên s...
[CaoH - Edit] Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng...bg-ssp-{height:px}
.M
K
Tên truyện: Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng Tác giả: Hoảng Nhiên Nhược Mộng Thể loại: Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE , Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song khi...
Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời...
.M
K
Tên truyện: 《危险游戏:总裁十恶不赦》 | Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời. Tác giả: 殷寻 | Ân Tầm. Nguồn convert: Tangthuvien. Thể loại: Cường thủ hào đoạt, Hào môn thế gia...
Tổng tài ngược đãi phu nhân ( Full )
.M
.K
TRUYỆN DO BEMY VIẾT. TUYỆT ĐỐI : Không chuyển Ver, không Edit. GHI ĐÚNG TÁC GIẢ. ______ Thể loại : Hiện đại, hắc bang, sủng, ngược, sắc, +, HE ... ️ NHÂN VẬT...
【HOÀN】Xuyên thành bạch nguyệt quang yểu mệnh...
.M
K
Tên : Xuyên thành bạch nguyệt quang yểu mệnh, ta cùng vai ác HE Tác giả: Thanh Hoa Nhiên Thể loại: Xuyên sách, vs , Ngọt sủng, Nữ phụ , Huyền Huyễn, Cổ đại, tranh b...
Tôi thấy dường như anh đang phải kiềm chế đến mức cực hạn, sợ sẽ xảy ra chuyện cho nên đành vội vàng tiến lại, ôm lấy cánh tay anh: "Anh, bình tĩnh lại đã"
Anh liếc tôi một cái, ánh mắt vẫn ngập tràn sát khí khiến tôi thấy sống lưng bất giác trở nên lạnh toát, tuy nhiên ngay khi nhìn thấy tôi, sát khí ấy cũng liền giảm đi vài phần.
Lưu Tố Cầm nhanh như chớp nắm lấy cơ hội này, vội vàng nói: "Hiểu nhầm...là hiểu nhầm thôi..."
Quân quay sang bà ta, mở miệng một cách cực kỳ dứt khoát, dường như không cho Lưu Tố Cầm lấy nửa cơ hội từ chối: "Tôi cho bà phút. Gọi điện thoại, chuyển ông nội đến biệt thự của tôi ngay lập tức".
Bà ta nghĩ cũng không cần nghĩ, hoặc có lẽ một ông già bị tăng áp dẫn đến đứt mạch máu não phải cần đến một phép tiên mới có thể tỉnh lại sẽ không phải là mối nguy hiểm đối với Lưu Tố Cầm, cho nên bà ta mới không chần chừ gọi điện thoại cho người làm của mình: "Chuyển ông đến biệt thự của Quân, nhanh lên".
Nghe xong, anh quay lại ghế của mình, ngồi xuống. Lưu Tố Cầm cũng không dám bước ra khỏi phòng họp, bởi vì ở cửa đã có sẵn bốn năm người vệ sĩ mày mặt lạnh như băng đứng gác bên ngoài rồi. Tình huống này, nếu tôi đoán không nhầm thì anh cũng đã sớm dự liệu được từ trước rồi. Bởi vì thế nên anh mới giao cho chị Hiền đưa Hoàng Minh Kính và Hoàng Minh Hải tới phòng làm việc cấp cao để làm thủ tục chuyển nhượng cổ phần và nhận con dấu cùng tài liệu của Chủ tịch tập đoàn.
Trí tuệ của con người này thật quá mức kinh người. Anh không tiếp tục ngồi trên ghế Tổng giám đốc tập đoàn này thì cũng dư sức có thể xây dựng nên một tập đoàn khác, có khi còn có thể lớn mạnh hơn gấp nhiều lần. Chỉ là anh không muốn ra đi mà thôi.
"An An, lại đây".
Tôi chậm rãi tiến lại gần, anh không nói không rằng một câu, cũng không quan tâm đến Lưu Tố Cầm còn ở trong phòng, liền kéo tay tôi ngồi xuống trên đùi mình: "Bữa trưa muốn ăn gì?"
Lần đầu tiên thân mật trước mặt người khác như vậy, tôi có chút đỏ mặt, vừa định đứng lên thì anh đã ấn hông tôi ngồi xuống: "Em...em...ăn gì cũng được"
Lưu Tố Cầm có vẻ rất ngạc nhiên vì trước kia bà ta đã sớm biết Quân rất chán ghét tôi, bây giờ tự nhiên hai người lại tình tình tứ tứ như vậy, bà ta nhịn không được, liền nhìn chúng tôi bằng ánh mắt khó hiểu, sau đó lại nhíu mày.
"Từ giờ về sau, em không cần phải sợ bà ta". Anh thấy tôi cứ liếc mắt nhìn về phía Lưu Tố Cầm cho nên đành đưa tay lên nhẹ nhàng vuốt tóc tôi, ánh mắt hướng về phía Lưu Tố Cầm, hàm ý như muốn khẳng định lại cho bà ta rõ thêm một lần: Tôi sau này chính là được anh che chở và bảo vệ, dù bà ta có là ai đi chăng nữa thì tôi cũng không cần phải sợ hãi cúi đầu.