sandy, marry và windy cả ngày vui ơi là vui! từ sáng sớm đã dậy chuẩn bị cho buổi chiều đi bar. các nàng còn ' đặc biêt' cúp học buổi chiều để đi sopping nữa cơ! đủ biết mấy nàng này vui cỡ nào rồi nhỉ? đêm hẹn lại lên, sau khi đi sopping đã đời thì ba nàng này phóng ngay về nhà để chuẩn bị cho việc đi ' quẩy '.
đúng h, ' thiên thần ' bước xuống từ... cầu thang. tất cả các người hầu trong nhà thấy ' con thiên thần ' này đều há mồm, chảy ' nước ' miếng chỉ vì ngạc nhiên. nàng hôm nay không đẹp vì quá đẹp, đẹp đến nỗi mà người ta nhìn đều có phản ứng như trên.( lấy thau hứng nước miếng kìa!) windy mặc chiếc quần da màu đen bó sát, lộ ra cặp thân dài, thon gọn. kèm với chiếc quần là áo laptop đen, trước ngực là hình đầu màu trắng, mái tóc đuôi ngựa dài tới eo kết hợp với đôi bao tay da và giày boot cao nhìn vô cùng năng động nhưng lại không kém phần quý phái. sandy mang chiếc quần jean lửng màu đen, áo pull màu trắng, bao tay da, tóc tết đuôi xam cùng với đôi giày nike trắng nhìn xinh cực. marry cũng không kém phần năng động với quần jean mài, áo phông xanh và chiếc áo da cách điệu. kèm theo là mái tóc dài xõa tung và đôi converse trắng.
bước xuống cầu thang, nàng thấy mọi người nhìn mình như vậy thì cũng hơi chột dạ, windy hỏi:
- Mọi người sao nhìn ghê quá vậy? bộ tụi con không đẹp hả? '
nghe windy nói vậy mọi người mới sực tỉnh và ra sức lắc đầu là nói:
- không có, không có... các tiểu thư đẹp lắm... đúng đẹp lắm!
marry nghe tới tiểu thư thì nhíu mày, khiển trách:
- cháu đã nói bao nhiêu lần rồi! mọi người đừng gọi tụi cháu là tiểu thư, gọi marry là được rồi!
mọi người gật đầu và râm ran:
- được được, marry thì mary...
lúc này, marry mới gật đầu và bắt đầu ' dặn dò ':
- bọn cháu đi chơi chắc tới tối mới về, mọi người cứ ăn cơm trước đi nha! không phải chờ tụi cháu đâu!
mọi người gật đầu, nàng hài lòng và bước ra cửa. vừa đi sandy vừa hỏi:
- ê! bây! bọn bây muốn đi xe gì? mô tô? ô tô? hay cái gì? - không cần chần chừ, windy trả lời ngay:
- đi mô tô đi! - marry cũng gật đầu hưởng ứng.
- vậy thì đi bằng mô tô. - sandy phán câu cuối cùng và cả ba ra gara lấy xe.
winndy đi tới chiếc mô tô phân phối lớn của mình và sờ sờ. kể ra cũng lâu rồi cô nàng này chưa đụng lại cái xe này ( mới có tuần cho mấy! ở bên mỹ cũng đi mà!). xe mô tô của windy màu đen, của sandy màu trắng và của marry màu xanh. cô nàng kia cũng vô cùng kích động mà đi tới chiếc xe của mình nhìn ngắm nó một hồi lâu mới dắt xe ra. đương nhiên, cả cô nàng này đều yêu xe như yêu mạng sống của mình mà!
tới cổng, marry mới đề nghị:
- đua không? - đứa kia gật đầu ngay lập tức, không do dự.
marry cười đểu và dề nghị rằng thằng nào thua thì thằng đó phải làm thêm nửa công việc của đứa kia trong tuần sau ( vì công việc của tuần này làm xong rồi mà!) đứa kia cũng không phản đối. thế là, cuộc đua chính thức bắt đầu và đích là quán bar ' BIG '.
VÚT... VÚT... VÚT...
Ba chiếc mô tô phân phối lớn đang ' lướt ' trên đường cao tốc với vận tốc ' tên lửa '. không chiếc nào chịu thua chiếc nào. đơn giản thôi. ai mà muốn bị làm việc nhìu kinh khủng cơ chứ?
KÍT......
Tiếng thắng xe đầu tiên vang lên đầy nham nhở
s sau:
KÍT......
Tiếng thắng xe thứ vang lên đầy tiếc nuối.
s sau:
KÍT....
Tiếng thắng xe thứ vang lên đầy đau khổ.
ba nàng cùng mở mũ bảo hiểm và bước xuống xe với ba sắc thái khác nhau. windy lãnh đạm như thường ngày vì cô nàng đã điều khiển chiếc xe màu đen của mình tới đích đầu tiên. sandy kích động không thôi vì cô nàng mà chậm thêm xíu xiu xiu nữa thôi là chết cả tuần rồi! nhưng bên cạch đó sandy cũng vui kinh khủng. xem ra là tuần tới cô nàng thảnh thơi mà chơi đùa với ken rồi. marry thì mang một vẻ mặt vô cùng đau khổ, thôi rồi, xem như là mất toi cả tương lai tươi sáng rồi! định đưa ra yêu cầu để có thằng làm việc dùm! ai dè... gậy ông đập lưng ông rồi.
sau khi cất xe xong, người đi vào bar với vẻ mặt băng tuyết ngàn năm như bình thường. vô tới nơi, tính chọn một bàn khuất khất nào đó để uống thì nàng đã bị mấy anh ' đẹp troai ' nào đó để ý. mấy anh ' đẹp troai ' ý bước tới trước mặt windy và cất giọng ngã ngớn:
- oh! mấy em xinh tươi, các em đi một mình hả? có cần tụi anh phục vụ không? đảm bảo vui.
nàng đi mặt chung thủy ngàn năm không thay đổi. chỉ có duy nhất là sát khí xung quay người tăng lên thôi. thấy nàng không chịu trả lời mấy anh ' đẹp troai ' kia ức chế nhưng vẫn cất giọng trêu đùa ( mấy ảnh có biết là mấy ảnh sắp được đi ' chơi ' với đường tăng không nhỉ?):
- này! sao nhìn mặt ba em buồn quá vậy? mới bị bồ đá à? hay thôi, đi với tụi anh đi, tụi anh nói rồi chắc chắn sẽ làm em vui!
ba người kia vẫn chung thủy im lặng ( chụy này sao thik im lặng z nhỉ?) mấy ' anh đẹp troai ' nổi giận, đưa tay ra nắm cằm windy đi đầu tiên và dở giọng đe dọa:
- Này! bọn mày bị điếc hết rồi hả? khôn hồn thì mau mau làm anh mày vui! không thì kêu gia đình nhặt xác đi em!
windy nhíu mày giằng mạnh ra khỏi tay tên đó và nói như khiến người ta rơi vào vực sâu không đáy:
- Biến!
tên kia rõ ràng là đang chột dạ nhưng vẫn mạnh miệng:
- mày nói gì? mày muốn chết à? - Vừa nói hắn vừa đưa tay lên định cho windy tát thì bị sandy bên cạnh giữ lại, bẻ ngược cái.... rắc tiếng xương gãy dòn tan vang lên cùng với tiếng la thất thanh của kẻ được mệnh danh là ' anh đẹp troai ' khiến mọi người quay lại nhìn. hành động của sandy quá nhanh khiến cho mọi người không kịp phản ứng, đên khi đã hoàn hồn thì đã thấy tên kia nằm lăn lôn trên đất rồi.
- đó là cái giá mày phải trả khi dám sỉ nhục tao và đụng vào người tao! - windy lạnh lùng nói.
ở một góc khuất nào đó trong bar, những hành động và lời nói vừa rồi của nàng đã bị thu vào tầm mắt của ba chàng trai đang ngồi đó. cả nhếch mép cươi cười và nói:
- thú vị rồi đây!!!
ở đó trầm mặc là thế nhưng ở cửa vẫn náo nhiệt như thường. bọn đàn em thấy đại ca mình bị cô gái đánh bị thương thì tức giận, lớn tiếng mắng chửi ba cô nàng này và lao vào đánh với mục đích rất ư là cao cả: ' trả thù cho đại ca '
ba cô nàng thở dài đầy ngao ngán, thế là không đánh không được rồi! cứ tưởng là sẽ được yên ổn vui chơi, ai dè lại bị dính vô zụ này cơ chứ? thiệt hết nói nổi mà! thôi thì cứ đánh đi, cũng lâu chưa được động tay động chân gì! ba cô nàng hạ quyết tâm và lao vào đánh như điên.
bọn đàn em của anh ' đẹp troai ' hồi nãy lần lượt bị hạ gục dưới những đòn đánh đầy ' ác liệt ' của ba cô. nhanh thoăn thoắt, windy luồn lách qua đám người và ' đá ' vào những chỗ hiểm của đối phương kiến họ đổ gục luôn. đúng là 'đánh nhanh thắng nhanh ' - phong cách của windy.
còn sandy, đang ' máu lửa ' nên ra tay hơi mạnh, cứ hể đứa nào mà bị cô nàng đánh trúng là y như rằng đứa đó nằm quay đơ luôn, đến cơ hội đứng dậy cũng không có.
marry thì mặt nhăn mày nhó đứng đó, cứ thằng nào mà lao vào cô nàng là cô nàng cho ' đi ' luôn, nhẹ thì nằm viện mấy tháng, còn nặng thì liệt toàn thân. hiển nhiên là cô nàng vẫn còn giận vụ hồi nãy nên tìm người trút đây mà!
' sau....
dưới đất:
một đống những cái ' gỏi ép ' đủ màu đang nằm. đứa thì quằn quại vì đau đớn, đứa thì nằm bất tình, đứa thì run lên từng hồi vì lạnh.
trên không khí:
windy, sandy và marry đang phủi phủi tay và quần áo của mình như thể vừa đụng vào cái gì dơ bẩn lắm ý! cả người nàng này cứ bắn ra sát khí không ngừng khiến mọi người đang nhìn phải tái mặt quay đi. windy liếc mắt nhìn cái đống hỗn độn trên mặt đất và khinh bỉ mở miệng:
- bọn mày! nhớ! lần sau gặp bọn tao thì tránh xa m! lần này tao tạm tha! lần sau, hễ gặp tụi mày ở đâu là tao đánh ở đó! biết không?
vừa nói, windy vừa bắn ra những tia hàn khí khiến mấy thằng ' còn tỉnh ' run cầm cập và ra sức gật đầu.
marry vẫn cứ tức giận, đương nhiên rồi, đánh có mấy bọn tép riu này thì làm sao cô nàng hết giận được chứ? đấm bọn này còn không bằng đấm bao cát. nghĩ thế, marry lại tức và chặn lời windy:
- kệ mẹ tụi nó đi mày! tao chán, đi bar khác đi, ở đây dơ bẩn lắm! - vừa nói cô vừa liếc cái bọn đang ' thống khổ ' kêu rên trên mẹ đất. - quản lí! - cô lớn tiếng gọi.
một người đàn ông trung niên với vẻ mặt lãnh đạm đi ra. thấy cái đống hỗn độn trên đất thì không khỏi nhíu mày. nhưng vẫn giử giọng hào sảng nói với mọi người:
- ai gọi tôi vậy?
marry ngẩng cao đầu và trả lời:
- tôi!
ông quản lí thấy marry thì lại gần và hỏi tiếp:
- oh! ra là cô nương này gọi tôi! tôi còn tưởng là ai. thế cô nương gọi tôi có gì không?
marry lười phải tranh luận với ông ta nên rút từ trong túi ra cái thẻ ứng dụng, bỏ lại câu và kéo con bạn đi mất tiêu:
- xử lí dùm!
ông quản lí thấy tiền thì mắt sáng như sao, không biết trời biết đất gì cứ dạ dạ vâng vâng, tiền là nhất mà!
sau khi bọn kia ra khỏi cửa, chàng trai ' nào đó ' cũng đứng dậy và đuổi theo. mục đích thì khỏi nói: để trêu chọc vụ hồi nãy đây mà. Nhưng kelvin, ken và kin vẫn khâm phục windy sandy và marry lắm chứ, trong vòng ' đồng hồ theo tụi con trai tính thì windy sandy và marry đã xử lí cái đống hỗn độn kia rồi!
ra tới bãi gửi xe, marry mới thả tay con bạn ra và đứa đi lấy xe của mình. đang tính lao xe đi thì nàng lại gặp bóng dáng quen thuộc đến căm ghét của chàng. nhưng nàng nào có để ý, vẫn cứ leo lên xe, tăng ga và phóng đi.
anh chàng thấy cái bóng lao ra thì mỉm cười, có chung suy nghĩ: ' lái xe không tồi! nhưng không thoát tôi đâu! ' nghĩ xong, không nói không rằng, cả lấy xe của mình và phóng theo tụi windy mất hút.
đang chạy trên đường quốc lộ không bao lâu thì windy hỏi tụi kia:
- giờ đi đâu?
marry suy nghĩ tí rồi trả lời:
- đi POP đi!
- được! - đứa kia đồng ý và tụi nó lại tăng ga lên, lao vút đi trong đêm tối nhưng không biết rằng đã có người bám theo sau và nghe được đoạn đối thoại đầy súc tích kia.
ken nghe xong đoạn đối thoại kia thì cười tươi như hoa và mắt lóe lên ( kinh, kinh...) ai mà không biết... à trừ nàng kia ra thôi! là cái bar POP kia thuộc quyền sở hữu của ken cơ chứ? thế này thì nàng kia chết thật rồi! ( đúng không z ta?). lại thêm chiếc xe mô tô phận phối lớn lao với tốc độ ánh sáng trên đường đêm.
Tại POP
RẦM
Lại một cánh cửa nữa được vinh dự hôn đất. sandy đưa chân xuống và thong thả bước vào trên sự ' hi sinh ' vô cùng ' oanh liệt ' của cánh cửa. nàng kia theo sau hưởng ké. người quản lí bar mặt tái mét chạy ra. vừa chạy vừa xem thử mình có đắc tội với ai không mà giờ tụi nó tìm đến bar luôn. kiểu này chắc chết!
ra tới nơi, ổng thấy người con gái đứng đó, với vẻ đẹp ' lồng lộn ' nhưng lại vô cùng lạnh lùng. cả người tỏa ra sát khí muốn giết người khiến ông ta run lấy bẩy. vừa ' run ' ông ta vừa hỏi sandy đứng đầu tiên:
- các... các tiểu thư muốn gì?
sandy lại ' tiếp tục ' học theo marry ném ra cái thẻ tín dụng và nói giọng không cảm súc:
- tiền phòng và cánh cửa. phòng vip ! có không?
ông quản lí run lợi hại luôn, quả là danh bất hư truyền! người đã lạnh giọng còn lạnh hơn. ổng hấp tấp trả lời:
- có chứ, có chứ! người đâu?,mau mau dẫn vị tiểu thư đây vào phòng vip đi! nhanh lên!
ổng vừa dứt lời là có ngay cô phục vụ xinh đẹp ra nói ngay:
- mời vị đi lối này! - vừa nói, cô ta vừa đưa tay theo lối lên lầu.;
- phục vụ không tệ! - windy nhàn nhạt đánh giá, không khen cũng không chê sau đó theo chân cô phục vụ đi vào quán.
kelvin, ken và kin đến đúng lúc thấy được màn trình diễn kia thì nụ cười trên môi càng sâu. đợi đến lúc nàng đã đi khuất bóng thì chàng mới chịu ló mặt ra và ' đường đường chính chính ' đi vào quán.
quán lí vừa thở phào thì lại đụng nagy ông chủ của mình. cơ thể mới thả lỏng được một chút lại căng lên. ông tự trách mình ăn ở làm sao mà hôm nay xui khinh khủng vậy. mới gặp thành phần khủng bố xong lại gặp quả bom nổ chậm! thật khinh khủng. nhưng cho dù thế nào thì ổng vẫn phải cứ chào hỏi:
- ộng chủ ! - ổng gập người; tất cả các nhân viên trong bar đều làm theo y chang. - ông chủ uống gì?
ken đang cao hứng nên cười với ông quản lí cái và nói:
- hôm nay tôi đi chơi! không cần để ý tới tôi, làm việc của mọi người đi!
sau đó, quay mặt bước đi luôn, kelvin và ken nãy giờ không có đất diễn cùng đành ngậm ngùi theo sau.
tới trước cửa phòng vip , ken mở của và ung dung đi vào, đập vào mắt là cái cảnh tượng ô ế. đứa con gái mặt quần áo mà như không mặc đang quấn lấy người đàn ông đang ngồi ở giữa. mấy người trong phòng thấy tiếng động thì ngẩng mặt lên, người đàn ông nhìn thấy ken đứng đó thì nhíu mày. ken không ngờ là mình gặp phải cảnh tượng nay nên lúng túng, đỏ mặt và li nhí nói xin lỗi xong đóng cửa phòng.
kelvin và kin đứng ngoài thấy màn này thì ôm bụng cười sặc sụa. ken thẹn quá hóa giận trừng măt một cái rồi đi mất tiêu. kia phải đứng cười một hồi lâu nữa mới đí được. thây ken đang hỏi mấy nhân viên phục vụ thì đứa chỉ đứng nhìn. một lúc sau thì ken thông báo với đứa kia là nàng đang ở phòng VIP .
thế là đứa tò tí te dắt tay nhau đi vô phòng. mở cửa phòng ra, phản ứng đầu tiên của chàng là há hốc hồm, mắt tròn như cái tô.
windy marry và sandy mỗi đứa cầm ly rựơu uống như thật. điều làm chàng ngạc nhiên nhất là mỗi loại rựơu mà cô nàng này uống đều là những loại rựơu ngon, những tay bình thường có uống cũng không hiểu được độ ngon của nó.mà nhìn cô nàng này đều có vẻ rất biết thưởng thức.
thấy tiếng động, người trong phòng ngẩng mặt lên xem là ai thì băt gặp cảnh tượng kia khiên nàng phải phì cười. sandy cất giọng muôn thuở hỏi:
- các anh vào đây làm gì?
lúc này, chàng mới choàng tỉnh, vội lấy lại phong độ và ken hất mặt hỏi:
- nhà của tôi, tôi ở không được hả?
- nhà của anh? - nàng đồng thanh hỏi lại
-phải - ken trả lời chắc nịch
nghe xong, không nói không rằng, cả nàng đều đứng đậy và bươc ra khỏi cửa, không quên ném lại cái thẻ.( chụy này đào đâu ra nhìu thẻ thế nhỉ?)
anh chàng ' lại 'tròn xoe mắt nhìn.
- sao tụi nó lại bỏ đi vậy nhỉ? - ken hỏi
hai đứa kia ' ngây thơ ' lắc đầu.
còn nàng, mang tâm trạng không mấy tốt đẹp phóng xe về nhà. mỗi đứa theo đuổi mỗi suy nghĩ của mình. nhưng vẫn chung nhât là tức giận vì bị pha đám tới hai lần. làm cô nàng không chơi được gì hết. cô chỉ không thể hận là không giết được cái bọn pha đám kia nên ôm bụng tức giận đi ngủ. đương nhiên là sau khi ăn uống no say và tắm rửa sạch sẽ.
thê là ngày lại qua đi với kết quả không mấy tốt đẹp.
--------------------------------------------+++++++++++++++++++++++++--------------------------------------
sorry mình đăng hơi chậm nhé mọi người!!!!
vote đê vote đê......