"Chị Joy mau mau cứu Pikachu của em." Satoshi chạy vào trung tâm Pokemon la hét gọi y tá Joy.
"Là một huấn luyện viên sẽ không để Pokemon của mình như vậy" Y tá Joy nói nhanh đưa Pikachu đi cấp cứu.
"Xin lỗi , Pikachu đáng lẽ ra tớ nên đưa cậu vào bóng chứa , xin lỗi..." Satoshi ngồi bên ngoài hành lang, nước mắt rơi trên khuôn mặt nhỏ ấy, cậu lo lắng cho Pikachu. Biết là khởi đầu sẽ không thuận lợi nhưng như thế thì quá tệ rồi. Cậu đã để Pokemon của mình gặp nguy hiểm tính mạng.
"Pikachu thế nào rồi" một giọng nữ vang lên lo lắng, cô bé có mái tóc màu cam buộc lên đi đến gần Satoshi hỏi.
"Cậu ấy còn đang cấp cứu" Satoshi trả lời, lúc nãy cậu lấy xe đạp của cô bé ấy để chạy đến trung tâm Pokemon vẫn chưa cảm ơn người ta.
"Cảm ơn, vì cho tớ mượn xe đạp" Satoshi cảm ơn , mắt vẫn hướng về phòng cấp cứu.
"Pikachu đã vượt qua cơn nguy hiểm , cần phải quan sát thêm."
"Vâng cảm ơn chị" Satoshi theo y tá Joy vào phòng chăm sóc cho Pikachu.
Khi trong phòng chỉ còn mình cậu bé cùng Pikachu , Satoshi mới dám đến gần quan sát Pikachu.
"Xin lỗi , là lỗi của tớ" cậu gục mặt bên giường bên nhỏ của Pikachu nói lời xin lỗi.
.......................
"Pika" ( Satoshi )Pikachu mở mắt , thấy mình vẫn nằm trên giường bệnh , nhìn sang xung quanh là nhóc con ấy đang ngủ liền kêu cậu nhóc.
" aaa , Pikachu cậu tỉnh rồi ,thật may quá "Satoshi thấy Pikachu đã không vấn đề gì liền vui mừng, cậu rất lo lắng cho người bạn đồng hành của mình.
"Tớ xin lỗi , vì đã làm cậu bị thương Pikachu."
"Pikachu PikaPikapi" thấy đứa nhỏ đau lòng hắn hi vọng mình có thể nói được ngôn ngữ nhân loại , nhưng không được chỉ có thể xoay xoay cơ thể nói để cậu nhóc hiểu. ( Tôi không sao , không phải lỗi của cậu)
"Cảm ơn Pikachu cảm ơn cậu vì không trách tớ " Satoshi trả lời lại Pikachu , ôm lấy người bạn đồng hành của mình trả lời.
"Pikapikapi pikachuuu" ( Cậu hiểu được tôi đang nói gì?) Zeref trợn mắt ngước nhìn đứa nhỏ đang ôm mình , không thể tin được đứa nhỏ này có thể hiểu được ngôn ngữ của Pokemon.
" Umh , tớ hiểu được, đây là bí mật nhé không thể để người khác biết được " Satoshi mỉm cười nhìn Pikachu, cậu cảm nhận được Pikachu đã chấp nhạn mình rồi. Cậu thật vui mừng về điều đó.
"Cậu sẽ cùng mình tiếp tục đồng hành chứ Pikachu" Satoshi hỏi Pikachu.
"Rất vui được đồng hành cùng cậu, Huấn luyện viên của tôi" nếu người ngoài nhìn vào chắc chỉ thấy một đứa nhỏ đang cùng Pokemon của mình dùng hai ngôn ngữ khác nhau để nói chuyện , họ không biết cả hai đều hiểu đối phương nói gì. Nếu biết được nói không chừng họ đã đem Satoshi ra nghiên cứu, nhưng đây là bí mật của cậu nhóc với Pikachu của mình người ngoài có biết cũng phải đợi sau này.
______________________
"Sau cậu lại đi cùng tớ Kasumi" Satoshi , Pikachu ngồi trên đầu cậu nhóc tựa như quốc vương đang chỉ huy cận vệ của mình.
"Đúng vậy"
Nhưng kasumi thì chỉ nghe được Pika.
"Nè , cậu không lẽ không cho tớ đồng hành cùng , dù gì tớ cũng cho cậu mượn xe đạp đấy." Kasumi noi, cô bé chỉ cảm thấy nếu đi cùng Satoshi sẽ rất thú bị nên mới cùng nhau đi , không nghĩ tới Satoshi lại nói vậy.
"Không không có , có bạn bè đi cùng thì vui chứ sao. " Satoshi cười cười nhanh chóng chạy đi sợ Kasumi nổi giận , con gái nổi giận đáng sợ lắm nha , mẹ cậu cũng vậy.
"Sợ cô nhóc đó à " Pikachu không tên thật phải là Zeref mới phải hỏi cậu nhóc. Dù hắn vẫn chưa cho cậu nhóc biết tên thật của mình.
"Không nên gây chuyện với con gái mà phải không " Satoshi mỉm cười , đứng lại chờ Kasumi đuổi theo.
"Hừ , treo hoa ghẹo nguyệt , nhóc vẫn còn nhỏ đấy." Với tư cách là một người sống hơn tuổi hắn cảm thấy hắn phải quản lại Huấn luyện viên của mình.
"mình không có , đừng hiểu lằm" Satoshi nhanh chóng chối bỏ , cậu có làm gì đâu nha. Pikachu của cậu sao lại nói thế.
"Aaa Satoshi giúp mình, nó đáng sợ quá." Kasumi la lên, Satoshi chạy nahnh lại , thấy một con Pokemon hệ công teungf đang ở gần Kasumi.
"Đây là ?"
"Caterpie , Hay bò vào những tán cây để ngụy trang bản thân bằng những chiếc lá có cùng màu với cơ thể mình. Rất phàm ăn, Caterpie có thể ngấu nghiến những chiếc lá còn to hơn chính bản thân nó."
"Được lắm Pikachu"
"chuuuuu" Chỉ với chiêu điện k Vôn đã hạ gục được Caterpie, Satoshi đã có được Pokemon đầu tiên của mình sau Pikachu.
"Cảm ơn cậu , Piakchu" Satoshi cười vì sự giúp đỡ của Pikachu.
"Không có gì" zeref nói, một ma pháp vĩ đại như hắn giờ lại đi giúp đứa nhỏ bắt Pokemon như thế này , thật là, haizzz.
"Satoshi...satoshi,cậu đừng để nó đến gần mình , mình sợ" Kasumi không dám đến gần Caterpue , cô rất sợ côn trùng.
" Được rồi , mà cậu phải học cách kiểm soát đi , Caterpie dễ thương mà"
Satoshi nói , sau đó cùng Pikachu và Kasumi đi đến thành phố Nibi để thách đấu
"BÙM..." một làn khói đánh vào nhóm của Satoshi ,
"Pikaaa" zeref kêu lên , hắn phát hiện mình bị một cái lưới bắt , chết tiệt sao lại có chuyện này.
"Pikachu , các người là ai"
"Nếu ngươi đã thành....." sau đó là lời giới thiệu của Team Rocket , họ vô tình phát hiện sức mạnh của Pikachu lúc cả hai bị đàn Pidgey truy đuổi , nên quyết tâm phải bắt được con Pikachu mạnh mẽ này.
"Caterpie , phun ti cứu Pikachu" Caterpie phun ti cứu được Pikachu khỏi tấm lưới.
"Hả , nhóc con xem đây...."
Kojiro chưa kịp đưa Pokemon thì Pikachu đã phóng điện làm họ bay lên trời.
"Hai cậu có sao không" đây là lần đầu tiên Kasumi thấy có người cướp Pokemon kiểu này.
"Cậu có sao không Pikachu" Satoshi lo lắng hỏi.
"Thật mất mặt" Zeref nói, hắn còn phải nhờ Caterpie cứu, xem ra phải mau chống tìm cách phục hồi ma lực.
"Không bị thương là tốt rồi, cảm ơn Caterpie." Satoshi nói và thấy Caterpie bắt đầu tiến hóa thành Trancell.
"Thật tốt quá , rất mau cậu sẽ trở thành Butterfree ." Satoshi vui vẻ nói.
"Đúng vậy" Zeref cũng thấy vậy
"Satoshi chúng ta mau đi , nếu không trời sẽ tối." Kasumi giục hai người họ.
"Được" Ở một góc mà Kasumi không nhìn thấy, tay Satoshi hiện ra một màu xanh lục nhạt nhẹ nhàng xoa lên vết xướt trên người Pikachu , vết xướt lấy mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng lành hẳn.
"Nó là gì" zeref hỏi , nó khá giống với ma pháp trị liệu nhưng rõ ràng nhóc con trước mặt này không có ma pháp. Xem ra nhóc con này còn khá nhiều bí mặt , hắn phải tìm hiểu mới được.
"Hở" Satoshi không trả lời Zeref , hắn biết cậu hiểu nhưng lại làm ngơ mình, còn giấu hắn chờ đấy.
_____________________