"Này Bảo Bình, hôm nay đi chơi cậu thấy sao?" Song Ngư hớn hở thăm dò biểu hiện của Bảo Bình. Đáp lại anh lại chả có gì đặc biệt, Bảo Bình chỉ hờ hững đáp lại câu
"Ừm, cũng được!!" Tuy ngoài miệng nói như vậy nhưng anh đâu biết rằng Bảo Bình đang kìm nén, chẳng lẽ nào lại hớn hở như thằng dở nói là rất vui, rất hạnh phúc. Hai đứa con trai mà lại nói chuyện kiểu đó với nhau nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy kì kì.
Hai người tiếp tục trò truyện trên đường về, vừa về tới phòng ngay lập tức Bảo Bình bị Cự Giải đè ra tra xét
"Bảo Bảo nói, rốt cuộc người đã tiến triển đến mức nào rồi, trả lời đi??"
"Làm hết hồn, Cự Giải cậu làm trò gì vậy thả mình ra đi!"
Cự Giải nhìn hành động lúc này của mình mà đỏ mặt, ngồi dậy hằn giọng một cái rồi áp sát mặt cậu.
"Cậu, mau trả lời đi rốt cuộc tiến triển đến mức nào rồi??"
"Cậu đang nói gì thế Cự Giải, uống nhầm thuốc à??"
"Cậu và Song Ngư dám đi chơi riêng ha!!"
"À, bạn..... bè bình thường thôi!" Nghe Cự Giải nhắc đến Song Ngư, Bảo Bình bỗng chốc đỏ mặt tía tai nhớ lại buổi đi chơi hôm nay, phải nói là vui hết sức.
Cự Giải nhìn sắc mặt thằng bạn, gian trá hỏi tiếp
"Bình thường ha, nói vậy tụi mình cũng là bạn bè bình thường vậy thậm trí là bạn thân luôn ấy chứ, vậy cậu nói thử xem sao cậu không rủ mình đi mà lại đi cùng Song Ngư!!!" Cự Giải cố ý kéo dài tiếng Song Ngư khiến Bảo Bình lập tức bối dối đánh bài chuồn leo lên giường ngủ. Cự Giải nhìn thằng bạn thích thú, thằng này chắc chắn đã có mùa xuân rồi.
---------------------------------------------------------------
Tại phòng S.A
Thanh niên Thiên Bình đang nằm giường lướt face, ngón tay thon dài lướt dọc màn hình chiếc smartphone. Facebook ngày càng nhàm chán lướt qua lướt lại cũng chỉ toàn mấy cái tin lá cải nào là bắt cóc mổ nội tạng, hotgirl ung thư,............hàng loạt các tin tức chẳng có gì thú vị. Định tắt điện thoại đi ngủ thì lại thấy một đường link hiện ra với tiêu đề vô cùng hấp dẫn.
'fanfiction: Mã - Bình real couple , love love love' cái gì thế này? Để xem!! Thiên Bình pov.
Thằng bé Thiên Bình ngây thơ thực hiện hành động ấn vào đường link. Sau một hồi chăm chú đọc hết chương này đến chương khác và rồi.....
"Warning H là cái gì thế nhỉ??" Thiên bình bỏ qua lời cảnh báo của câu truyện tiếp tục đọc, thế nhưng chưa đầy phút sau mặt thằng bé biến hóa đa dạng, từ đỏ chuyển xanh rồi lại tím.....
Thiên Yết đọc xong cuốn tiểu thuyết vừa vặn quay ra thấy anh trai yêu quý đơ toàn tập, bình thường trông cái mặt đã ngu rồi nay nhìn vào còn ngu hơn. Yết tò mò điều gì đã khiến anh trai cậu thất thần như vậy liền tiến lại gần dò xét, té ra ảnh đọc phải truyện cấm trẻ em dưới .
"Cái gì đây, cảnh H nặng nha. Anh trai à chuyện này cũng thường thôi, có gì mà anh xúc đ......ồ hiểu rồi. Anh được làm nhân vật chính luôn, ngây thơ, trong sáng thụ trong truyền thuyết là đây chứ đâu. Anh trai yêu quý ting!!" Thiên Yết thích thú liếc sang tên nhân vật chính.bg-ssp-{height:px}
"Kho...khoan đã Bình đích thị là anh rồi, còn Mã này là..... không lẽ là Nhân Mã. Woa đầu óc mấy bà phong phú thật, anh trai à anh hiểu thế nào là hội chụy em hủ nữ trong truyền thuyết chưa? Rồi dần dần anh sẽ quen thôi cố lên!!!"
Mặc cho Thiên Yết tự biên tự diễn từ nãy đến giờ, rốt cuộc chẳng có câu từ nào lọt vào tai Thiên Bình cả. Tâm hồn cậu phải nói là bay đi đâu mất tiêu rồi. Sao cái này mà đám người họ cũng nghĩ ra được, thật là đầu độc tâm hồn trong sáng của một đứa như ta đây. Thiên Bình ngẩn ngơ tưởng tượng ra viễn cảnh giường chiếu của cậu với Nhân Mã là cả người nóng lên, Thiên Bình nổi da gà với mấy cái mình vừa tưởng tượng ra mà không khỏi nghĩ bản thân thực là quá biếи ŧɦái. Nhân Mã sẽ không làm vậy với mày đâu đừng tự suy diễn nữa, làm gì có chuyện Nhân Mã thích mày, đè mày ra rồi làm như vầy rồi như vầy, hừm nghĩ đến đây Thiên Bình có chút thất vọng.
Chẳng biết là bản thân đang mang tâm tư gì mà cứ nhắm mắt là khuôn mặt Nhân Mã lại bất chợt hiện lên, để tránh hoang tưởng linh tinh đôi mắt Thiên Bình cố mở thật to, ok xác định là tối nay mất ngủ rồi nhé.
---------------------------------------------------------------
Sau một đêm không yên giấc, Thiên Bình mệt mỏi lảo đảo bước đến lớp, bọng mắt thâm quầng lim dim đang cố gắng duy trì tầm nhìn. Thiên Bình cứ thế lao thẳng đập đầu vào thân cây, cơn đau đầu ập đến cậu ngồi phịch xuống đất ôm đầu nhăn mặt. Kết quả là ôm theo cục u sưng tấy vào lớp.
"Chào buổi sáng!!!" Nhân Mã bước vào lớp vui vẻ nói.
" Thiên Bình, chào cậu! Ngủ ngon không?" Nhân Mã ngồi xuống chỗ cạnh Thiên Bình.
"Ch...chào!!" Thiên Bình giật nảy mình khi nghe thấy giọng Nhân Mã, cậu vội vã quay đầu sang hướng khác.
Nhân Mã không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra với Thiên Bình, vô tư cười nói. Nhân Mã đưa tay lên mái tóc cậu làm Thiên Bình thoáng chốc nóng ran, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng cả lên. Cậu lúng túng né tránh bàn tay Nhân Mã nhanh chân chạy ra khỏi lớp. Nhân Mã nhìn bóng dáng Thiên Bình chạy ra khỏi lớp mà khó hiểu. Anh chỉ định lấy lá cây đang vướng trên tóc Thiên Bình ra thôi mà.( Au: Nhưng con trai à mọi người không nghĩ thế ~(>_
Thiên Yết là người biết rõ chuyện gì đang xảy ra bước tới gần Nhân Mã.
"Ah, Thiên Yết! Thiên Bình không khỏe ở đâu sao, tự nhiên mặt cậu ấy đỏ ửng lên rồi chạy đi mất!"
"Phải, anh ấy đang không khỏe!" Thiên Yết trưng ra bộ mặt ủ rũ.
"Ở đâu, cậu ấy bị sao????" Nghe câu trả lời của Thiên Yết, Nhân Mã không khỏi lo lắng gấp gáp hỏi .
"Anh ấy chính là đang không khỏe ở trong tâm!"
"Hả??" Câu nói của Thiên Yết thực sự là quá khó để cho cái thằng óc ngựa kia có thể nghe và hiểu.
" Lại đây, kể cho nghe!!" Thiên Yết kéo đầu Nhân Mã xuống nói nhỏ, kể lại toàn bộ sự tình đêm qua.
Nhân Mã nghe xong không khỏi đỏ mặt, quả thực cảnh tượng ấy đã đi quá giới hạn tưởng tượng của anh rồi. Từ trước đến giờ anh chỉ nghĩ đến việc gây sự chú ý đối với Thiên Bình, nói thật thì anh đối với Thiên Bình có thể coi là tình yêu sét đánh. Từ lần đầu gặp nhau ở căn tin anh đã chú ý đến Thiên Bình, rõ là con trai mà lại mang nước da trắng trẻo như con gái cộng thêm vẻ đẹp khả ái, đáng yêu. Phải nói Thiên Bình chính là hiền lành, dễ thương, tiểu mỹ thụ trong truyền thuyết. Vẻ đẹp ấy thật không thể nào không khiến trái tim nhỏ bé của anh đây rung động. Nhưng nói gì thì nói trường hợp lần này quả thật là khó có thẻ đối mặt nhau.
Thiên Yết nhìn vẻ mặt biến đổi linh hoạt của Nhân Mã mà buồn cười, mặc kệ tên đó việc của cậu coi như xong rồi. Thiên Yết vui vẻ về chỗ ngồi. Vừa đặt mông xuống đã thấy Ma Kết đang nhìn mình chằm chằm, Thiên Yết khó chịu quay sang
"Đừng có nhìn nữa, mặt tui muốn thủng rồi đây. Có chuyện gì?"
"Cậu với Nhân Mã vừa nói chuyện gì với nhau vậy?" Ngữ khí của Ma Kết lạnh tanh quét đôi mắt lên người Thiên Yết.
"Không thể nói cho cậu biết, đây là bí mật!" Nói rồi Thiên Yết đứng dậy đi mất, để lại Ma Kết vẫn một bộ dạng cao ngạo lạnh lùng, nhưng trong đáy mắt anh lại hiện ra vẻ khó chịu, hiếm ai có thể nhận ra được. Rốt cuộc giữa hai người họ đang có chuyện gì?