Chuyện là sắp tới là sinh nhật Song Ngư, cả lớp đều được mời chỉ có mỗi Bảo Bình là chưa nhận được thư mời. Mà tối nay buổi tiệc sinh nhật sẽ diễn ra mà hình như Song Ngư nó không hề có vẻ gì là quên không mời cả mà là cố tình không muốn mời. Bảo Bình nhiều lần nhắc khéo mà Song Ngư nó lại nhanh nhanh nhảu nhảu né sang chuyện khác rồi chuồn luôn ra khỏi phòng.
Haiz!!! Cứ nghĩ lại thấy bực chẳng lẽ Bảo Bình tui không phải là bạn cậu, có khi lâu nay chỉ có mình bản thân là lầm tưởng hai đứa con trên cả bạn thân. Không được, nhất định phải hỏi cho ra lẽ Mình là gì đối với cậu???.
--------------------------------------------------------------
Trước sảnh khách sạn đầy người là người , tất cả đều tới vì thư mời sinh nhật cậu quý tử họ Dĩnh, dàn khách mời bao gồm các thương gia và những học viên cùng lớp với SongNgư . Bảo Bình đòi đi theo với cái lý do muốn giao lưu với các thương gia để nối nghiệp nhà họ Tôn lên bố của cậu đồng ý ngay và luôn. Khoác lên mình bộ âu phục sang trọng Bảo Bình dạo bước vòng quanh nhìn đông nhìn tây tìm kiếm bóng hình Song Ngư .
Sau khi đi một hồi cuối cùng Bảo Bình cũng nhìn thấy Thiên Bình, Nhân Mã cùng với người còn lại kết quả là nhập bọn đứng cùng luôn. Đang cười nói vui vẻ thì đèn trong sảnh đột nhiên tắt hết , bao nhiêu ánh đèn đều tập trung lại một nơi và Song Ngư chính là trung tâm của ánh sáng đó.
"Oh! Người đó là ai vậy? Bạn gái của Song Ngư sao? Haizz!! Tên này thật là, có bạn gái mà chả ý kiến gì với anh em, xong việc phải xử nó mới được!!" Nhân Mã hồn nhiên lên tiếng mà không để ý đến sắc mặt của Bảo Bình đang đứng bên cạnh.
Chậc , cô gái đó thật xinh đẹp, có phải vì cô ấy mà Song Ngư không muốn mời cậu. Phải rồi! Nếu có sự xuất hiện của cậu chắc chắn cô gái đó sẽ cảm thấy không thoải mái, Song Ngư cũng sẽ không thoải mái. Như vậy coi như là đã rõ cậu chả là gì đối với anh cả, ngay cả tiệc sinh nhật cũng không muốn mời cơ mà. Coi như lâu nay là cậu hoang tưởng, Bảo Bình lặng người cúi gằm mặt xuống đất, quay gót chân định rời đi thì một bàn tay chạm nhẹ vào vai cậu.
"Cho hỏi cậu có bạn nhảy chưa? Có thể nhảy cùng tôi một điệu được không?" Một cậu thiếu gia với vẻ ngoài đáng ghen tị đưa tay ra trước mặt Bảo Bình.
"Xin lỗi! Tôi đang mệt muốn về nghỉ phiền anh tìm người khác!" Bảo Bình nặn ra nụ cười xã giao khéo léo từ chối rồi lách qua dòng người ra về.
Cúi gằm mặt xuống đi trên con đường vắng vẻ bỗng có một bóng đen đứng chắn trước cậu, Bảo Bình chậm chạp ngẩng đầu lên thì nhận ra đó là Song Ngư.
"Sa....sao cậu lại ở đây??"
"Vậy còn cậu sao cậu lại ở đây?" Song Ngư mặt lạnh hỏi ngược lại Bảo Bình.
"Àh! Xin lỗi , không mời mà cũng tự đến thật không biết xấu hổ, xin lỗi!" Bảo Bình cười khểnh một cái rồi quay mặt sang nơi khác, cậu không muốn nhìn thấy mặt anh lúc này.
"Còn cái người khi nãy cậu nói chuyện cùng là ai vậy?" Song Ngư tiếp tục hỏi .
"Chả liên quan đến cậu, chúng ta chả là gì của nhau cả, tôi không có nghĩa vụ báo cho cậu biết!" giọng nói của Bảo Bình dường như chứa đựng chút gì đó giận dữ.
"Cậu đang nói gì vậy Bảo Bình? Không là gì của nhau là sao?" Song Ngư nắm lấy vai cậu lay nhẹ.
"Sinh nhật cậu không muốn mời tôi là vì cô gái đó phải không? Cậu ghét tôi đến vậy sao? Cả lớp được mời còn tôi thì không! Tôi còn tưởng trong suốt thời gian qua giữa chúng ta có cái gì đó đặc biệt, nhưng hóa ra lâu nay đều là tôi ảo tưởng! Rốt cuộc đối với cậu tôi là gì? Một người dưng hay một người bạn xã giao?" Đôi mắt Bảo Bình hiện tại đã ngập nước Song Ngư đưa tay lên định lau cho cậu nhưng đã bị cậu nhanh chóng gạt ra.
"Bảo Bình....."
"Thôi cậu mau quay lại bữa tiệc đi, họ đến là để chúc mừng cậu đừng để cô gái đó chờ quá lâu!" Bảo Bình nói xong liền quay đi nhưng vừa đi được vài bước đã bị anh giữ lại.bg-ssp-{height:px}
"Bảo Bình trước khi đi hãy để mình trả lời câu hỏi của cậu! Không như cậu nghĩ đối với mình cậu chính là định mệnh mà mình vẫn tìm kiếm lâu nay, với mình cậu chính là người duy nhất có khả năng đánh cắp trái tim của mình vậy còn lý do gì mà cậu nói chúng ta chả là gì của nhau, hay là chính bản thân cậu không hề có cảm giác với mình!" Song Ngư nắm chặt lấy bàn tay của Bảo Bình, nhìn cậu đầy mong đợi .
"Song Ngư!....."
"Cậu nói gì đi chứ cậu đã lấy mất trái tim của mình rồi vậy mà cậu nói không là gì của nhau! Cậu biết khi nghe cậu nói câu đó mình buồn lắm không?"
"Song Ngư.....vậy tại sao cậu lại không...?"
"Đó là vì mình sợ người khác sẽ nhìn thấy cậu trong bộ dạng này, mình sợ người ta sẽ nhìn cậu bằng đôi mắt vừa nãy, hôm nay cậu quả thật rất đẹp, khi nhìn thấy cậu ở sảnh mình đã rất ngạc nhiên!" Song Ngư nhìn Bảo Bình đầy trìu mến, anh không muốn ai khác thấy cậu xinh đẹp như vậy, trên đời này chỉ anh là người được phép ngắm nhìn cậu thôi .
Bảo Bình xúc động ôm chầm lấy Song Ngư, những giọt nước mắt tự động biến mất thay vào đó là nụ cười hạnh phúc của cậu. Song Ngư đưa cả hai vào nụ hôn môi ngọt ngào.
"Nụ hôn này coi như là quà sinh nhật!!" Song Ngư mỉm cười , vòng tay ôm chọn lấy thân hình nhỏ bé của Bảo Bình vào lòng.
Trong khi đó tại buổi tiệc.....
"Ơ hay cái thằng chủ trì bữa tiệc đâu rồi, tôi đến đây mục đích chỉ để ăn cái bánh kem tầng đó, cơ mà chủ nhân bữa tiệc đi rồi thì lấy ai cắt bánh!!!" Kim Ngưu mất kiên nhẫn uống hết rượu trong ly.
"Cậu chỉ được cái ăn là nhanh, với lại đây là rượu đó đừng có lốc rượu như lốc nước lọc vậy chứ thật là!!" Sư Tử gõ một cái vào đầu Kim Ngưu khiến cậu lấy tay ôm đầu nhìn anh đầy thù hận.
"Dù gì thằng Ngư nó cũng biệt tăm rồi, mọi người có muốn đi tăng không??" Xử Nữ lên tiếng.
"Woa vui nha, đi thôi!!!" Đề nghị của Xử Nữ nhanh chóng được Cụ Giải đáp ứng.
"Mình không đi, mọi người cứ việc đi chơi vui vẻ mình về trước!!" Song Tử vẫy tay tạm biệt rồi rời khỏi bữa tiệc.
"Vậy tao cũng về đây tụi bay đi chơi vui vẻ!!" Nói rồi Bạch Dương cũng chào tạm biệt, chạy theo Song Tử.
"Thế thì còn đứa tụi mình, đi thôi!!!" Nhân Mã kéo tay Thiên Bình cầm đầu đoàn người rời khỏi bữa tiệc.
---------------------------------------------------------------
Cả đám kéo nhau tới rạp chiếu phim, Thiên Yết một mình một sở thích một mực đòi xem hoạt hình, Thiên Bình lại muốn xem phim tình cảm lãng mạn, Kim Ngưu lại muốn xem khoa học viễn tưởng còn Cự Giải lại thích xem phim kinh dị. Thật là mỗi người một ý chẳng biết chiều theo ý ai, thôi thì thụ của ai thì về với đội người ấy. Thiên Yết vui vẻ ôm bỏng nước vào phòng chiếu Ma Kết no emotion theo sau. Thiên Bình tay ôm tay ấp Nhân Mã , còn Kim Ngưu lúc nãy lỡ uống khá nhiều rượu mà bây giờ ngủ lăn quay ra đấy, may là cậu ta không làm loạn nên, không thì Sư Tử anh đây sẽ nhận đủ ánh mắt đầy tình thương của mọi người xung quanh.
Xử Nữ cho rằng đây chính là cơ hội ngàn năm có một trong truyền thuyết là đây , cơ hội để được ôm ấp nam nhân trong lòng mà không bị người ta tặng cho một cái tát. Nhưng đời đâu như mơ nói cách khác chính là ai hay chữ ngờ người hú hét như bệnh nhân trốn trại trong rạp lại là thằng Xử chứ không phải bé Giải, và cứ như thế Xử Nữ nhà ta đã được bé Giải tặng ngay cho ánh mắt khinh bỉ vạn người mê.
_________________________________________
Thấy chap này sến khủng khiếp!!!!