Oh!! Thật là ngại quá, mình thực sự rất cảm ơn các cậu vì đã đưa ra lời động viên và ủng hộ mình. Mình đã suy nghĩ rất kĩ những lời cmt mà các bạn đã đưa ra, quả thật drop truyện mới là điều đáng trách, mình sẽ cố gắng hơn nữa trong việc viết truyện và cũng sẽ cố gắng không drop.
Vào truyện thôi
_________________________________________
"Dạo này Xử Nữ quen nhiều người nhỉ, từ đầu tuần đến giờ hôm nào cũng có người tìm mà toàn Hot Girls không!!" Sư Tử xoa cằm .
"Ừ, toàn mấy em chân dài đến nách, đã vậy còn xinh đáo để!!!" Nhân Mã gật đầu đồng tình.
"Cậu có thích em nào không??" Một thằng nữa tham gia vào cuộc trò chuyện, Nhân Mã không chần chừ trả lời ngay:
"Em Hoàng Gia Linh lớp bên cạnh cũng được lắm!"
Nói xong Nhân Mã quay đầu ra, mới biết bản thân vừa phạm phải tội tày đình.
"Th..Thie....Thiên B...Bình!!!!!"
"Thì ra thích em đó hả!" Thiên Bình nở nụ cười thân thiện, nụ cười này đã khiến Nhân Mã bị hạ gục và lần này cũng vậy nhưng mà là gục theo lối thảm thương. Và sau đó là hàng loạt nhưng tiếng la hét thất thanh phát ra từ tòa nhà A.......
"R.I.P Nhân Mã, mong mày ra đi thanh thản!!" Sư Tử cầm chiếc khăn tay chấm nước mắt ( mọe, thằng này diễn sâu).
.
.
.
Đột nhiên lại có mấy cô bạn lớp bên cạnh, không lớp bên cạnh cũng là lớp bên cạnh của lớp bên cạnh, không thì cũng là mấy em lớp dưới, thậm chí có cả mấy chị lớp trên và mấy cô cậu bên khu C. Biết là Xử Nữ cậu ta nổi bật, nhưng mọi ngày đâu có quá nhiều người đến tìm cậu ta đến như vậy, thế mà gần đây hầu như ngày nào cũng có tới - người đến tìm cậu ta nhất là cô bạn Hoàng Gia Linh lớp bên cạnh, không hôm nào thiếu vắng mặt cô bạn đó, điều này khiến Cự Giải cảm thấy vô cùng tò mò. Để giải đáp thắc mắc trong lòng Cự Giải tranh thủ lúc tan học, cả đều về phòng kí túc xá,cậu hỏi Xử Nữ và
"Cậu không cần quan tâm!!!"
Xử Nữ lạnh lùng vứt lại câu trả lời cho Cự Giải rồi đi ra ngoài. Điều này khiến Cự Giải vô cùng khó chịu, hôm nào cũng luyến thoắng Cự Giải cậu rảnh không, đi chơi với tôi!!!, Cự Giải cậu sao lại bỏ bữa?? Con Cua nhà cậu gầy quá nhé!!.......
Thế mà bây giờ lại tỏ ra thờ ơ, không thèm care đến cậu, thử hỏi xem có khó chịu không! Tự nhiên cái con người suốt ngày đi theo hỏi này hỏi nọ đột nhiên lại trở nên như vậy thật khiến người khác bực bội. Có nên đi theo dõi cậu ta không nhỉ?
Nói là làm, Cự Giải lập tức túm lấy áo khoác chạy ra ngoài. Lấp ló ở thân cây bên đường dòm ngó xung quanh, nhìn cậu bây giờ chẳng khác gì trộm chó cả. Trên người khoác chiếc áo dạ dài đến đầu gối, khẩu trang màu đen bản to che nửa mặt, đội thêm cái mũ lưỡi trai kéo xuống che nốt đôi mắt. Ai không biết nhìn vào còn tưởng biếи ŧɦái ấy.
Đứng đó hòa mình vào thiên nhiên, Cự Giải có thể cảm nhận được tại sao cứ đến mùa đông là mấy thằng kia chẳng thấy thằng nào dẫn xác ra đường cả, trời rét muốn chết thử hỏi ai muốn rời giường. Từng cơn gió lạnh luồn vào trong chiếc áo khoác khiến cơ thể cậu run lên từng đợt.
Rốt cuộc vì lý do gì mà Cự Giải ta đây phải chịu thương chịu khó đứng ngoài trời lạnh, tên Xử Nữ chết tiệt đứng chi mà đứng hoài!! Cự Giải pov.
Khoảng p sau thì có cô gái chạy tới chỗ Xử Nữ
"Xử Nữ đợi lâu không? Chúng ta đi thôi!!"
Hóa ra là Hoàng Gia Linh, thật không ngoài dự đoán. Trong lòng cậu đột nhiên cảm thấy khó chịu không hề nhẹ.
"Xì!!! Tình cảm gớm, tay ôm tay ấp thế kia thì mùa đông năm nay ấm hơn mùa hè năm ngoái rồi!! Về thôi Cự Giải!!" Cự Giải đứng đó lẩm bẩm một mình rồi lại thui thủi ra về.
Đang trên đường về thì cậu gặp Thiên Yết cùng Kim Ngưu và Song Tử từ phía trước chạy đến.
"Cự Giải! Đi đâu vậy?" Kim Ngưu mặt mày hớn hở.
bg-ssp-{height:px}
"Không có gì, ra ngoài đi dạo chút!"
"Cậu bị ấm đầu à, trời lạnh muốn chết mà đi dạo!!" Thiên Yết kiêng rè nhìn Cự Giải.
"Haha, thôi bỏ qua đi. Cậu muốn đi mua quà giáng sinh với tụi này không?" Song Tử tâm tình tốt, cười vỗ vai Thiên Yết rồi quay qua Cự Giải hỏi.
"Quà giáng sinh? Giờ mới đầu tháng mà sao đã mua rồi?"
"Nếu giờ cậu không đi mua thì đến lúc đó sẽ không còn quà đẹp!" Thiên Yết lạnh nhạt giải thích.
"Vậy sao? Vậy thì đi, mình muốn mua vài thứ!" Cự Giải nghĩ một lúc, mọi năm cậu chẳng bao giờ nghĩ đến việc mua quà giáng sinh vì cậu luôn là người được nhận quà. Hỏi han muốn đáp lễ người ta thì họ lại nói là không cần vậy thì cần gì mua. Đột nhiên năm nay lại muốn mua gì đó, nhưng mua xong lại chẳng biết tặng ai.
đứa kéo nhau đi qua từng cửa hàng, sau tiếng đồng hồ Thiên Yết, Kim Ngưu mua được bao nhiêu là đồ, mà Cự Giải với Song Tử lại chẳng mua gì, cảm giác như đi chỉ để phụ xách đồ vậy.
Cuối cùng bọn họ cùng nhau kéo vào một cửa hàng bán phụ kiện mùa đông. Cửa tiệm bày trí khá bắt mắt, những chiếc đèn nhỏ với tông màu ấm áp thắp sáng cả cửa tiệm tạo cho mọi người cảm giác dễ chịu thoải mái khi bước vào. Cự Giải đi loanh quanh khắp cái cửa hàng rồi dừng lại tại quầy để khăn quàng cổ. Nhấc lên chiếc khăn len được đan một cách tỉ mỉ,đơn giản nhưng lại không quá nhàm chán, chiếc khăn thực sự rất đẹp, một suy nghĩ hiện lên trong đầu cậu. Chiếc khăn này Xử Nữ mà đeo chắc chắn sẽ rất hợp hành động đi trước suy nghĩ, không biết từ lúc nào chiếc khăn này đã nằm trong chiếc túi giấy của cửa hàng, không những vậy còn được gói lại rất chi là cẩn thận.
"Lỡ mua mất rồi!!" Cự Giải đứng đó một hồi nhìn chằm chằm vào cái túi trên tay.
"Cự Giải! Xong chưa? Chúng ta về thôi!" Kim Ngưu đánh một cái vào vai cậu rồi cả cùng ra về.
--------------------------------------------------------------
Cùng lúc đó tại một nơi khác
"Cậu có chắc việc này ổn chứ?"
"Ổn mà!! Cậu yên tâm đi Xử Nữ!" Hoàng Gia Linh mỉm cười nhìn Xử Nữ.
---------------------------------------------------------------
"Cậu vừa đi đâu về vậy?" Ma Kết từ sáng đến giờ vẫn ở trong phòng hội học sinh giải quyết đống giấy tờ dùm "ai đó". Anh hoàn toàn có thể từ chối nhưng mà lại không làm thế.
"Đi mua chút đồ!" Thiên Yết ném mấy túi đồ nên bàn rồi ngồi phịch xuống ghế.
"Cậu bắt tôi ở đây giải quyết giấy tờ cho cậu, trong khi đó cậu đi mua sắm! Thật sao??" Ma Kết bóp trán thở dài.
"Không thật lại đùa à?"
"Cậu...." Ma Kết bắt đầu cảm thấy bực bội, anh nghĩ cậu có việc bận nên mới đồng ý thay cậu kí giấy tờ, ai ngờ cậu lại thảnh thơi đi mua sắm. Nghĩ lại vẫn là anh không chịu suy nghĩ kĩ, mua sắm cũng được coi là bận ít nhất chỉ có Thiên Yết coi như thế.
"Rồi, rồi tôi biết cậu bực mình, được chưa? Cho này!!!" Thiên Yết lôi ra đôi găng tay màu đen mua ở vừa rồi đặt lên bàn.
"Găng tay?" Cầm đôi găng tay lên, niềm vui nho nhỏ hiện lên trong đáy mắt anh.
"Quà giáng sinh, coi như cảm ơn vì đã giúp tôi!" Thiên Yết khuôn mặt có chút đỏ, cậu vội quay sang hướng khác.Thiên Yết bắt đầu sống đúng với cái tính đáng yêu của mình khi nào thế, điều này khiến Ma Kết cảm thấy bực bội lúc nãy biến mất thay vào đó là cảm giác ấm lòng, anh nở nụ cười ấm áp nhìn Thiên Yết. Lặng lẽ đưa bàn tay lên xoa đầu cậu:
"Đồ ngốc!!"
"What? Tôi vừa tặng quà cho anh mà dám kêu tôi ngốc. Trả quà đây!!" Thiên Yết trừng mắt nhìn Ma Kết nhón bàn chân lên cố gắng cướp lại đôi găng tay. Nhưng đã là lùn thì mãi mãi là lùn, dù sao cậu cũng đã rất nỗ lực để được cao đến cằm anh trong việc kiễng chân. Trong lúc tranh giành với con người cao hơn mình cái đầu thì Thiên Yết trượt chân ngã nhào vào lòng anh, Ma Kết thuận thế ôm trọn vẹn thân hình cậu.
Khung cảnh lúc này phải nói hường khủng khiếp, mọi chuyện sẽ ổn nếu như không có người mở cửa phòng đi vào.Thiên Yết vội đẩy Ma Kết ra
"Hội trưởng.......ah! Xin lỗi vì đã làm phiền hai người!" nói xong cô bạn đó liền chạy ra ngoài để lại không gian ngại ngùng giữa hai người. Ma Kết nhìn cậu chỉ biết cười trừ, không ngại ngần xoa đầu cậu thêm lần nữa, cất lên giọng nói ngọt ngào và ôn nhu.
"Cảm ơn vì món quà , chúng ta về thôi!!!"