"Này, ra ngoài chơi đi!"
Rảnh rỗi sinh nông nổi, Cự Giải hiện tại cực kì rảnh, và vẫn đang cố gắng lôi Song Tử ra ngoài chơi. Nguyên do chính là, đứa kia thì ở trong bếp, mấy tên kia cũng đã ra ngoài mua đồ, kiếm củi, còn sót lại con người vô dụng này đây.
"Thôi, mỏi lắm!" Song Tử thả mình trên ghế, bàn tay cầm điều khiển tv không ngừng động đậy, ngón tay co rật liên tục để chuyển kênh.
"Thế càng phải vận động chứ!"
"Thở cũng là một hình thức vận động!"
"Nếu cậu không ra ngoài thì chắc chắn cậu sẽ béo phì cho coi!"
"Nếu cậu không thở thì chắc chắn cậu sẽ chết cho coi!" Song Tử vừa nói vừa gật gù, cái giọng điệu bắt chước y chang Cự Giải hồi nãy.
"Vương.....Song....Tử, haiz...bó tay cậu luôn, vậy tôi ra ngoài một mình!"
Cự Giải ra khỏi cửa, đi vòng quanh nhà được một lát thì cậu quuết định dạo bước trên con đường nhỏ phía sau nhà đi vào rừng. Những cánh rừng trong phim thường rất đáng sợ, các nhân vật trong phim sợ hãi chạy trốn thiên nhiên, có mấy ai đứng lại ngắm nhìn một chút. Cự Giải đứng tại chỗ nhìn ngắm cảnh vật xung quanh, cây cối xanh tươi um tùm, chim chóc ca hát nhảy múa, ánh mặt trời chiếu xuống chen vào từng chiếc lá tạo ra những vệt nắng dài chiếu thẳng xuống mặt đất, nào có sự đáng sợ kia, rõ ràng đây là cái cảm giác yên bình lại sảng khoái, cực kì thích hợp cho những lúc muốn nghỉ ngơi. Cự Giải tâm tình tốt lên hẳn, tiếp tục bước về phía trước. Bên kia cánh rừng là một vách đá, đứng trên vách đá nhìn xuống dưới, Cự Giải chợt có ý nghĩ
Ồ!
Khoảng cách giữa vách đá và mặt đất là hơn mét, rơi xuống chắc chắn chết, sẽ không có cái kỳ tích trong phim rơi xuống không chết, được người tốt bụng nào đó cứu, trong trường hợp dung nhan có vấn đề sẽ xuất hiện phép màu biến cái bản mặt thê thảm kia trở lại như cũ. Càng không có cái gọi là xuyên không hay trùng sinh gì gì đó, mơ đi. Nếu không tin có thể thực hành một chút, cơ thể rơi theo đường thẳng tắp, không một chướng ngại vật, lao xuống với vận tốc ánh sáng, ngay lập tức dây thần kinh cùng các cơ quan co lại, cảm giác nâng nâng cảm thụ cái gọi là thuyết vạn vật hấp dẫn, ngay cái khoảnh khắc chuẩn bị tiếp đất chắc chắn kết quả sẽ xuất hiện trong đầu bạn thôi.
"Ah!"
Ngay cái khoảnh khắc trí tưởng tượng đang bay cao bay xa thì bàn tay vươn ra khiến Cự Giải giật mình và rồi cậu ngã xuống.
Lúc này tại nhà gỗ
"Cự Giải đâu?"Xử Nữ nhìn quanh mà không thấy Cự Giải đâu
"Cậu ta nói cậu ta ra ngoài chơi với Song Tử!" Thiên Bình chạy từ trong bếp ra trên tay vẫn cầm cà rốt.
"Không có, tôi không đi cùng cậu ta!" Song Tử nhoài người ra đằng sau ghế sofa nhìn Xử Nữ
"Để tôi đi tìm !"
Xử Nữ để những thứ trên tay xuống bàn, quay người bước ra khỏi nhà gỗ, những người khác cũng đi tìm phụ. Anh tìm kiếm cậu xung quanh căn nhà, từ đằng trước vòng ra đằng sau, Xử Nữ hiện tại đang đứng tại vách đá kia, ngay chỗ anh đứng chính là nơi Cự Giải đã từng đứng, nhưng là không có Cự Giải ở đó. Cả bọn nhao nhao như muốn hất tung cả ngọn núi để tìm Cự Giải, hoang mang hồi long trời nở đất thì.....
"Alo, Cự Giải..........bị........"
"Alo, Cự Giải làm sao? Alo..."
Xử Nữ nhíu mày nhìn chằm chằm chiếc điện thoại, ở trên núi sóng điện thoại không tốt, nghe Thiên Bình nói qua điện thoại câu được câu không. Xử Nữ bắt đầu lo lắng, anh lập tức chạy về phía nhà gỗ, vừa thấy Thiên Bình liền chạy lại dồn người ta vào góc nhà mà hỏi
"Cự Giải làm sao, mau nói!!"
" Cậu ấy..."
"Làm sao???" Câu nói vừa rồi chính là quang minh chính đại hét vào mặt Thiên Bình nha.
"Trong phòng khách a!" Thiên Bình bị quát đến giật mình, trả lời cũng thật nhanh.
"Cự Giải, em..."
"A, Xử Nữ, xem ai nè!"
Cái cảnh tượng gì đang diễn ra vậy, tôi không hiểu. Tại sao.....
Tại sao hiệu trưởng lại ở đây a?
"Hiệu...hiệu trưởng!"
"Ah, chào em. Thiên Yết chưa về sao?" Ông chú hiệu trưởng lùn lùn, thoạt nhìn rất cao hứng quay qua cười với Xử Nữ cái.
"Dạ, cậu ấy phía sau!"
"Ừm, ta ra xem thằng bé!" Hiệu trưởng vừa đi, Xử Nữ ngay lập tức thay đổi thái độ. Đen mặt nhìn tên người yêu vô tâm vô phế đang xem tv cười lăn lộn trên ghế kia.
"Hoàng Cự Giải, em đi đâu?"
"A, em đi dạo chút. Đang đứng ở vách đá thì gặp hiệu trưởng nha, haha hiệu trưởng bị lạc đường, còn có....."
"Bị ngã?" Xử Nữ phát hiện chân cậu băng bó mảng kín nửa bàn chân.
"Cái này, phải a! Lúc đó em bị giật mình, sau đó ngã bị trật chân. Hiệu trưởng đưa em xuống núi băng bó..."
"Được rồi, đừng nói nữa!"
Xử Nữ nhíu chặt hàng lông mày. Ban đầu thực sự rất là giận vì cậu chạy lung tung, hại mọi người đặc biệt là anh lo lắng, đi khắp nơi tìm cậu. Vốn dĩ là định mắng cho cậu một trận, nhưng nhìn cậu bị thương như vậy vẫn là không đành lòng a~, nhìn cậu như vậy thực đau lòng muốn chết. Anh thở dài, khẽ ôm cậu vào lòng, xoa xoa mái tóc của cậu, rồi lại xoa xoa cái lưng của cậu, haizz đồ ngốc nhà cậu bao giờ mới không để người khác lo lắng nữa đây a.
Cự Giải đôi mắt mở to, có chút ngạc nhiên nhưng cũng rất vui vẻ. Lúc từ dưới núi trở về nhà gỗ, xác định là sẽ bị mắng đến nổ đầu, chuẩn bị xong xuôi hết tất cả tư tưởng để đón nhận hình phạt. Thế nhưng lại không bị mắng nha, còn được ôm nữa. Coi như là thoát kiếp.
"Sao ba lại ở đây?" Thiên Yết lạnh lùng liếc người đàn ông trước mặt mình cái.
"Đến đây là để bắt tại trận đứa trẻ trốn học nha!"
"Ồ, đủ người, ba về được rồi!" Thiên Yết nhàn nhạt nói câu rồi lướt qua người ông, đi vào nhà.
"Con đó, sao vô tâm vậy. Đã vậy thì không làm phiền con nữa, ..... ta tìm Thiên Bình!"
Tất cả nhìn hiệu trưởng mà thấy thật là bó tay.
" Giờ cũng đã trưa rồi, mấy đứa cũng mau ăn cơm đi!" Hiệu trưởng ngồi xuống cạnh bàn ăn, nhìn không ra chỗ nào là có ý định đi về.
"Ba có phải trốn mẹ làm việc nhà hay không?" Thiên Bình thật không hổ danh con trai bảo bối, một câu nói đánh thẳng vào trái tim đen của người làm baba như ông.
"Khụ..làm gì có, ba là muốn đi xem mấy đứa chơi đùa nha!"
"Bà à, không được đâu, mẹ sẽ nổi giận a~ ba ăn cơm xong thì nên về với mẹ đi, đừng để mẹ một mình!"
"Haiz, ba biết rồi!"
bg-ssp-{height:px}
Hạ Thiên Tân nhìn con trai mình mà không khỏi cảm thấy tủi thân. Bà xã của ông cũng chính là mẹ của đứa song sinh kia, có thú vui tao nhã chính là cứ đến trung thu lại nổi hứng làm bánh. Năm nào cũng mang về nhà đống thứ nguyên liệu, nhà có giúp việc nhưng không muốn nhờ, lại luôn lôi kéo người làm chồng làm cha đi theo, mặt nói là làm ấm tình cảm vợ chồng nhưng chủ yếu chỉ là chân xách đồ và sai vặt không công a~
Lúc tạm biệt thầy hiệu trưởng cũng đã là chập tối, ông ấy một hai không chịu về, phải để đến lúc Thiên Yết cùng Thiên Bình lần lượt nặng nhẹ càu nhàu hồi mới chịu leo lên xe về nhà. Nhìn xe ông thầy khuất dần, cả bọn bắt tay vào đốt lửa trại.
Cùng trụm đầu loay hoay mất tiếng đồng hồ rốt cuộc ngọn lửa cũng bùng lên. Sau khi ăn uống no nê một hồi, con người thống nhất chơi trò chơi - sự thật hay thử thách. Người bắt đầu trò chơi chính là Bảo Bình, cậu xoay cái chai để cho nó quay tít và rồi...
"Ok là cậu đó Nhân Mã, sự thật hay thử thách?"
Do dự một hồi, Nhân Mã quyết định chọn sự thật, sau đó anh liền hối hận
"Nhân Mã, cậu đã từng hôn ai ngoài Thiên Bình hay chưa?"
"Ah, cái này..."
"Sự thật nha~~"
"Ừm.... có.... đã từng!"
Niềm tin của Thiên Bình trong chốc lát tan vỡ thành từng mảnh, có gì đó khó chịu đến không tưởng.
"Ồ, là ai nha??"
"Cháu gái, em trai, còn có mẹ!"
Ồ, cái thể loại thất vọng cùng hối hận tràn trề khi nghĩ tên này sẽ làm lên chuyện là gì vậy, Thiên Bình ngược lại âm thầm thở phào.
Cái chai tiếp tục di chuyển, lần này là Xử Nữ
"Xử Nữ, sự thật hay thử thách?"
"Sự thật!"
"Cậu đã từng thích ai ngoài Cự Giải chưa?"
"Có rồi!" Câu trả lời không chút do dự, Cự Giải mang hy vọng ngoài ý muốn lại thấy thất vọng tràn trề, bên ngoài đang cố gồng mình tỏ vẻ không sao, nhưng bên trong có thể nghe được tiếng tim gan lộp bộp rơi đầy đất. Biểu tình này không thể qua mắt được Xử Nữ, anh đây có chút gì đó hưởng thụ, cho chừa cái tội chạy lung tung đi.
"Ai vậy?"
"Tôi không có nghĩa vụ trả lời thêm câu nào nữa, đến lượt tôi!"
Lần này miệng chai dừng tại vị trí của Song Tử.
"Sự thật hay thử thách?"
"Thử thách đi!"
"Vậy cậu mau chạy qua hôn Kim Ngưu cái!"
Trong phút chốc không khí sôi động hẳn lên, Song thiếu trợn trắng mắt nhìn lão Hàn sai khiến bảo bối của mình, còn là bắt bảo bối đi hôn người khác. Lãnh thiếu ta không phục, bảo bối chỉ được hôn một mình ta.
"Cái này...."
"Ể, rõ ràng là thử thách của Song Tử, sao Kim Ngưu tôi cũng có phần! Hàn Xử Nữ, cậu ác quá đó!"
"Hàn Xử Nữ, cậu cmn chọc tôi tức chết đúng không!!!" Sư Tử ngón tay chỉ thẳng mặt Xử Nữ.
"Nhanh lên chút!"
Song Tử khẽ nhìn qua lão công nhà mình, bất chấp chạy qua hôn cái lên má Kim Ngưu. Một câu nói của Hàn ca cùng với một hành động của Song Tử thành công khiến hai con người tức chết.
Song Tử vô ưu vô lo, tiếp tục chơi
"Ah, Dương Dương, đến lượt anh nha! Sự thật hay thử thách?"
"Sự thật!"
"Câu hỏi dành cho anh chính là, Song Bạch Dương anh có yêu em không?"
"Tất nhiên rồi, không yêu em thì yêu ai!"
cắp đổ dồn về phía con người không biết xấu hổ kia, trước thanh thiên bạch nhật dám buông lời tán tỉnh nhau, thật không biết liêm sỉ.
Bạch Dương ngoài ý muốn, ôm hy vọng lần này là Cự Giải để trả thù lúc nãy Hàn Xử Nữ dám trêu ghẹo bảo bối nhà mình, nhưng không tác giả không cho anh cơ hội ấy. Đối tượng tiếp theo chính là Trịnh Ma Kết.
"Ồ, thì ra là lão Trịnh!"
"Cậu thất vọng vậy thì không cần hỏi nữa để tôi trực tiếp qua đi!"
"Đâu có, ngược lại thấy cũng vui, sự thật hay thử thách?"
"Sự Thật!"
"Cậu với Thiên Yết đã tiến triển tới mức nào rồi?"
"Tôi cũng rất muốn hỏi cậu ấy câu này!" Ma Kết vừa trả lời vừa nhìn người nào đó đối diện.
"Chẳng lẽ các cậu còn chưa có gì hết?" Bạch Dương cùng với những người còn lại một bụng nghi hoặc, con người bí ẩn đến với nhau nên chuyện tình yêu của họ cũng thật bí ẩn, mà hình như chưa chắc người họ đã yêu nhau nha.
"Đoán xem!" Ma Kết cười lạnh, mắt vẫn là liếc sang người nào đó.
"Thôi, bỏ qua. Chán muốn chết!"
" Vậy đến lượt tôi!" Ma Kết quay cái chai và lần này miệng chai dừng tại nơi Thiên Yết.
" Sự thật hay thử thách!"
___________________________________
Còn bao nhiêu người đọc cái này a~