Hế nhô ~ vì hôm nay chị Libra-san bận cho nên mình - JenniferSXSfabulous sẽ thay chị ấy đăng ngoại truyện này !
Tuy mình đăng nhưng người sáng tác là chị ấy , mong mọi người ủng hộ cho tỉ tỉ của mình ~•~
♧~♧~♧~♧~♧~♧~♧~♧
Nước... Song Tử... nước...
TB nằm vật vã trên giường mà bất giác kêu lên vài tiếng, cổ họng cô bây giờ nóng ran và khô khốc, chỉ muốn có dòng suối chảy vào trong cổ họng. SoT đem cái xô kia đổ vào bồn cầu nhà tắm rồi xoáy nước. Anh đi ra thì thấy TB đòi nước, liền chạy tới tủ lạnh và lấy nước cho cô... Đỡ TB dậy, mặt cô nàng giờ đỏ au, uống nước ừng ực như bị bỏ khát cả tuần, ấy thế mà... vài giọt nước lăn dài từ khóe miệng cô và xuống dần cổ họng, nằm đọng lại trên vành xương đòn... trông thật... ực, SoT cũng thấy khát chẳng kém, nhưng bình tĩnh lại SoT ơi, mày không được lợi dụng lúc con người ta say bí tỉ mà hành động được, vậy thì khác nào mấy tên hay giở trò đồi bại , như vậy thật không quân tử chút nào... Nén nuốt cơn thèm khát xuống, SoT đem ly nước đi cất và xử lí nốt cái xô kia, ngay cả áo anh cũng dính khi đỡ TB tới giường, phải đi thanh tẩy thân xác... cũng như linh hồn thôi...
Cạch!
- Oái?!!!!
SoT vừa bước ra thì giật thót mình khi thấy TB đang đứng gục đầu vào thành cửa, mái tóc rũ hết xuống che hết gương mặt (giống... ma). SoT nhìn TB bằng ánh mắt nghi ngờ:
- Này Thiên Bình, em có phải ... đang "rình" anh đấy hả?!
- Rình là gì chứ? _TB ngả vào người SoT, anh lại phải chật vật đỡ lấy cô, quái thật, TB, khi say rượu em thật... không bình thường a , đừng làm anh sợ ... Bám lấy bả vai SoT và ngước cái mặt nai tơ lên, vài giọt nước trên tóc SoT nhỏ xuống mặt TB, cô nhìn anh bằng ánh mắt lạc lõng, TB chạm ngón tay vào môi SoT, khóe miệng khẽ nhếch lên:
- Song Tử, anh thật đẹp trai a~ Em xiêu lòng rồi ~
SoT cứng đờ người nhìn TB, trong lòng không khỏi đấu tranh: Thiên Bình, anh xin em, đừng làm bất cứ hành động khiêu khích gì với anh nữa... anh... không chắc ... sẽ kiềm nổi đâu... Hmnh?!!!
Trong khi SoT đang cố giữ khoảng cách với TB thì cô đã áp môi mình lên môi SoT, tinh nghịch luồn chiếc lưỡi vào, quấn lấy chiếc lưỡi kia không ngừng. Bàn tay TB ôm chặt cổ SoT và đôi môi nhỏ bé ấy không ngừng cắn mút, ngấu nghiến môi anh , đùa nghịch , trêu ghẹo ... Anh bắt đầu cảm thấy hạ thân có phản ứng ...
- Hmnh...
SoT siết chặt vòng eo TB, bé con, là do em trước nhé?
Phịch!
cơ thể ngã phịch xuống chiếc nệm êm ái. Bàn tay nhỏ bé của TB ve vãn khuôn ngực SoT, kích thích anh vô cùng. Những nút áo sơ mi trên người cô dần dần bung ra, những gì nên che lại đều lộ ra hết, mảnh vải cuối cùng che đi bộ phận nhạy cảm trên cơ thể người con gái cũng bị quăng xuống đất, nhấp nháp vành tai cô, bàn tay anh bắt đầu chu du khắp cơ thể cô, lướt từ mắt cá chân và từ từ lướt lên , đôi mắt đục ngầu ...
- Ưm... ư... Song Tử...
TB bất giác kêu lên những tiếng rên âm ư khiến dục vọng của SoT càng thêm dâng lên, anh khẽ di chuyển đôi môi ướt áp xuống cái cổ trắng trẻo ấy, tận hưởng đến từng tấc thịt, hương thơm hoa anh đào nhẹ thoảng qua khiến anh say mê cuồng si trong dục vọng. TB bớt chợt kêu a khi anh đang ngậm lấy nhũ hoa nhạy cảm của cô, bàn tay anh không ngừng xoa nắn, nâng niu rồi bóp mạnh bầu ngực trắng nõn khiến TB không ngừng rên rỉ. Từng miếng vải rơi nhẹ xuống sàn nhà, nhìn lõa thể đang quấn chặt nhau trên giường, trong căn phòng chỉ còn lại những tiếng rên yếu ớt khoái lạc...
...
...
~I am a good boy~ I am a good boy~
Tiếng chuông bài Good boy của Big Bang vang lên trong căn phòng tĩnh lặng, thật phiền phức, SoT ngọ nguậy chút rồi lại ôm lấy con gấu bên cạnh nằm ngủ, mặc kệ cho cái bản nhạc chuông đó cứ reo lên. Cảm thấy ngực mình có thứ gì đó ấm ấm đè lên, lại còn thấy nhột nhột, cộng thêm tiếng ồn của điện thoại, TB nhíu mày, đầu óc cứ oang oang, toàn thân nhức nhối, mắt vẫn không chịu mở, tay TB sờ sờ mó mó chiếc tủ đầu giường, chộp được chiếc điện thoại, cô mắt nhắm mắt mở nghe máy:
- A... lo...
-[ Ủa, Thiên Bình hả con?] _Người đầu dây bên kia hơi ngạc nhiên khi nghe giọng của TB, vẫn trong trạng thái mơ màng, TB buột miệng hỏi:
- Ai vậy ạ?
-[ Bác là ba Song Tử này, con đang ngủ à?]
- A... Bác... bác Vương? _ TB giật mình ngồi dậy khiến SoT đang dựa vào ngực cô cũng bị làm cho thức giấc, TB mấp máy trả lời:
- Dạ... bọn con vừa mới dậy ạ...
-[ Vậy thằng Song đâu con, nó không có ở đó à?]
- Dạ, anh ấy đang ở ngay đây, để con chuyển máy...
-[ Khỏi đi con,...] _Bỗng ba SoT ngắt lời TB, ông cười hiền:
-[ Ta chỉ hỏi xem đứa thấy thế nào khi ở bên đó thôi, nhưng nghe có vẻ đứa đều thấy tốt, vậy là được rồi, bác cúp máy đây, có gì thì cứ liên lạc với bác nghé?]bg-ssp-{height:px}
- Vâng... chào bác ạ!
Pip!
Cúp máy, TB cảm thấy hồi hộp và lo sợ kiểu gì, cứ như có tật giật mình ấy...
- Ai vậy? Ba anh à? _SoT dụi dụi mắt, ngáp ngắn ngáp dài. Bây giờ TB mới để ý đến tình hình hiện tại... cô hốt hoảng quay sang nhìn SoT:
- Cái gì?! Song Tử, đêm qua anh lại "ăn" em à?!
- Gì chứ?! _SoT ngoảnh cái mặt ngơ và kinh ngạc sang nhìn TB:
- Là em câu dẫn anh trước nhá!
- Câu dẫn? Anh nghĩ em là ai hả? _TB với tay lấy chiếc áo mặc vào, không quên đính chính lại với SoT, SoT cũng xỏ cái quần vào, rồi ghé sát tai TB cười gian:
- Em không nhớ gì hết à? Tối qua ấy ... em đã thế này ... rồi thế kia ...?
Bốp!
Vẫn như mọi khi, anh lại bị cô cho ăn hành, TB lườm nguýt anh:
- Nhớ gì? Anh đừng có bịa chuyện!
- Ây cha cha... Thiên Bình tiểu thư thật là không nhớ gì hết sao? _SoT giả vờ hỏi, còn cái mặt thì đậm chất gian a, TB nhìn SoT bằng nửa con mắt, chế độ thờ ơ đã được bật. SoT không quan tâm tới chế độ ấy, ôm eo TB, tựa cằm lên vai cô và nhìn cô bằng ánh mắt cún con:
- Hôm qua là ai đã nói "Song Tử, anh thật là đẹp trai a~"? Còn "Em xiêu lòng rồi ~" nữa chứ ! _Câu nói đó khiến mặt TB bỗng chốc ửng hồng, SoT tiếp tục trêu ghẹo:
- Là ai đã lao vào người anh, hôn anh , đùa nghịch cơ ngực anh ?
Phừng!
Quá mất mặt, quá xấu hổ, quá... quá không thể tưởng tượng nổi cô lại làm trò đó , mặt TB bây giờ như cái lò thiêu, cô cứng đờ người, không phải là cô không biết, mà chỉ là cô không nhớ, và SoT đã giúp cô nhớ lại... mẹ kiếp, bia với chả rượu, từ nay chúng mày mà để tao thấy là tao... tao bỏ đi! Thấy mặt TB như đóng băng, má ửng đỏ, cơ hồ trong rất dễ thương, SoT cười nhẹ, trêu cô gái này thích thật đấy... Nhớ lại những lời mà bạn TB nói tối qua, cô là hot girl thân thiện của trường, hay cười, hay nói, dễ mến, ấy thế mà ở trường học, anh lại nghĩ cô là người vô cảm, bất cần... nghĩ tới đây, thật là tức mà, sao cô lại làm thế với con tim bé bỏng mong manh dễ vỡ của anh chứ???
- Này em yêu~ Sao em lại dấu anh tính cách thật của mình vậy?! _SoT nhìn TB đang ngồi ăn sáng, TB hơi khựng người lại trước câu hỏi của TB, ngay lập tức, cô thật muốn tới băm xác đứa kia mà. Húp muỗng nước sốt, TB nhàn nhạt trả lời:
- Vì ấn tượng ban đầu không được tốt!
- Vậy bây giờ thì tốt rồi chứ? _SoT nhường lòng đỏ trứng sang bát của TB, cười hí hửng, TB chẹp miệng:
- Tạm ổn! _Nói rồi cô đưa lại lòng trắng cho anh, SoT cười cười:
- Vậy em đối với anh như mọi người được chưa???
- Đối như mọi người? _TB nhắc lại, SoT gật gật đầu (như con lật đật), cô khẽ nhếch môi:
- Đừng hối hận nhé?
- Hả? Sao lại hối hận chứ? _SoT ngu người ra, ây da, ây da, ý TB là gì đây?
- Nghĩa là, em sẽ không đối xử đặc biệt với anh nữa, mà sẽ bình thường như mọi người! _TB nói, mặt SoT hiện lên chữ to đùng:
- No no no no!!!!! Anh cứ đối xử với anh như trước đi hihi! _SoT này đâu có ngu chứ, dù muốn TB dễ mến với mình, nhưng anh lại thích tính lạnh mà vẫn nóng của cô, thật khiến anh cảm thấy rạo rực tấm lòng. SoT nói xong thì cắm cúi ăn, TB nhìn theo, nở nụ cười dịu dàng và trìu mến, không thể phủ nhận nha, cô càng ngày càng thấy SoT đáng yêu nha, cô lột vỏ vài trái trứng cút rồi gắp vào tô phở của SoT:
- Ăn đi, đồ con nít!
~~~~~~~~~~~ End~~~~~~~~~~~
Chap này có vẻ hơi lủng củng và tẻ nhạt nhỉ, thật ra au hơi bí ý tưởng cho chap này, nhưng minasan đừng lo, ý tưởng chap sau au có rồi. Cũng tại hôm nay là ngày đầu đi học lại nên au thấy hơi mệt nên chap này hơi ngắn, minasan thông cảm, chỉ chap này và ngày hôm nay thôi nha~~~~~~
(Phần trên là au viết , lười xóa :))) )