Zodiac High School

chương 35: chọc phải thầy giáo dạy thay và cái kết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

----------------------------------------

Ký túc xá...

- Sắp bảy giờ rồi, sao còn chưa thấy mặt mấy đứa kia hết vậy? _Xử Nữ dòm vào đồng hồ, trong lòng sốt ruột hết lên.

- Chắc tụi nó đang trên đường về á, gọi đứa nào cũng chẳng có ai nghe, chắc đang lái xe! _Bạch Dương cầm điện thoại bước tới.

- Mà sao hôm nay đám con gái mấy cậu phong tỏa cái bếp vậy? _Song Tử gửi tin nhắn cho mấy nàng mới tán xong thì lên tiếng tò mò.

- Làm tớ đói quá đi! _Kim Ngưu không còn gì ăn thì la đói.

- Chuyện mật! Kim Ngưu, nhờ phước cậu đấy! _Xử Nữ bực dọc.

- Hả? Tớ... làm sao cơ?

Ngưu ca ngơ ngác hỏi làm Xử Nữ thêm đen mặt, thôi, không biết không có tội, Xử Nữ lảng sang chuyện khác:

- Ma Kết, Thiên Yết sao rồi?

- Không nghe máy, chắc vất điện thoại đâu rồi! _Ma Kết ngắt kết nối, tiếp tục đọc sách.

Cạch!

Cánh cửa chính mở ra, xuất hiện ba thân ảnh quen thuộc, Xử Nữ vừa thấy, bắt đầu lấy giọng:

- E hèm! Ba con người kia, lâu rồi không nghe bà ca nên nhớ hả, này thì bây giờ bà ca cho nhá, đi đâu mà giờ mới về vậy? Đây là Ký túc xá chứ không phải nhà riêng đâu mà muốn về nhà lúc nào thì về nhá, tới giờ cơm phải về chứ, bắt mọi người đợi chờ mà coi được à... bla... bla...

Đối mặt với cái máy luyên thuyên xuyên lục địa của Xử Nữ, Thiên Yết, Sư Tử và Thiên Bình chỉ biết dỏng hai cái tai lên rồi nghe, đám bên trong cũng bị ảnh hưởng bởi cái giọng vô cùng tuyệt vời của Xử, liền chạy ra cứu vãn:

- Xử Nữ, dù sao người cũng về, cho tụi nó đi tắm rửa đi, đừng la nữa! _Bạch Dương ứng hộ đầu tiên.

- Phải đó, nhanh lên còn ăn cơm, tớ đói! _Người tốt bụng thứ hai là Ngưu ca.

- Cũng chưa trễ lắm, bỏ qua lần này đi bà Xử! _Song ca cũng góp vài lời.

- Nếu bỏ qua sẽ có lần thứ hai và những lần sau, diệt cỏ phải diệt ngay từ đầu, không thể tha được!

Song, công sức thuyết phục của ba người tốt bụng kia và hi vọng của ba tội nhân kia lại bị dập tắt bởi câu nói quá phũ của Ma Kết, thế là cả nhà được dịp nghe mama tổng quản thuyết giáo.

................................

- Thiên Yết, ngày nay anh chỉ học buổi sáng... buổi chiều anh đi đâu vậy?

Cự Giải đang tìm hiểu vài món ăn để giúp Bảo Bình nấu, thấy Thiên Yết bước ra từ phòng tắm thì lên tiếng hỏi. Không muốn để Cự Giải lo lắng, Thiên Yết cười ấm áp:

- Anh về nhà gặp ông nội!

- À... Lãnh lão gia... là em lo quá rồi! _Cự Giải gãi gãi đầu cười thừa.

- Đừng lo lắng lung tung, không nên đâu!

Thiên Yết xoa xoa đầu Cự Giải rồi bước lên giường nằm ngủ, mệt thật, nguyên cả ngày đấu đá còn gì, nhớ lại lúc nãy, tên Phan Thiên Hạo thấy phe mình ngày càng gục xuống, hắn liền rút lui với số còn lại, vì đang có mặt Thiên Bình nên anh không đuổi theo.

Haiz... tự nhiên Sư Tử và Thiên Bình lại xuất hiện.

--------------------------

- Cô đã đi đâu với mèo mặt bự cả buổi vậy? _Song Tử vứt điện thoại sang một chỗ, nằm phịch xuống giường, hỏi vu vơ.

- Đi chơi, đi ăn kem, đi dạo, v...v... đại loại vậy, có gì à?

Thiên Bình thờ ơ trả lời, này thì là nói dối, cô và Sư Tử lúc chiều là đi tìm loại chỉ của bộ váy Song Ngư, tiện thể cô chỉ cách may vá cho Sư Tử, rồi hai người leo lên xe đi về. Trên đường Thiên Bình là người cầm lái còn Sư Tử thì mày mò chỉnh sửa lại chiếc váy, do tài xế là Thiên Bình lên cả hai đã lạc đường và rồi gặp Thiên Yết. Nhưng nói đi đâu không đi, lại nói là đi ăn kem, đi dạo... như là hẹn hò vậy, Thiên Bình có biết cô ấy đã làm ai kia hiểu lầm rồi không.

- À... Ra vậy... _Song Tử cười nhạt.

- Mà cô đi đâu vậy?

Song Tử thấy thắc mắc khi thấy Thiên Bình ôm cái hộp gì gì đó đi ra phía cửa phòng, Thiên Bình nhàn nhạt trả lời:

- Đi gặp Sư ca!

Cạch!

Cánh cửa đóng lại, tiếng chuông báo tin nhắn điện thoại vang lên, Song Tử chả buồn đụng tới mấy cái tin nhắn của mấy cô gái kia.

------------------------------

Mấy hôm sau...

Lớp S...

- Ể, Bình nhi đâu rồi?

Nhân Mã đến lớp không thấy Thiên Bình đâu thì thắc mắc, nhớ là cả đám đi cùng nhau mà ta.

- Cả thằng mèo cũng chả thấy đâu! _Bạch Dương nhìn xung quanh cũng không thấy Sư Tử.

- Đơn giản... ngoằm... vì hai người đó đi cùng nhau mà! _Kim Ngưu xuất hiện với một cặp đầy bimbim.

- Đi đâu cơ? _Song Ngư tò mò, Sư Tử và Thiên Bình lại đi cùng nhau à.

- Không biết, nãy ở canteen tớ thấy hai cậu ấy đi với nhau, còn mang theo cái hộp gì đó... _Kim Ngưu thật thà trả lời.

- Dạo này hai người đó thân thiết nhỉ? _Xử Nữ cuối lớp lên tiếng.

- ...

Câu nói của Xử Nữ làm trong lòng Song Ngư dấy lên một cảm giác khó tả. Mất mát, hụt hẫng, chẳng lẽ Sư Tử và Thiên Bình có tình cảm với nhau? Yaaaaaa... cô đang nghĩ cái gì vậy, hắn ta thì liên quan gì tới cô đâu. Thật là, nhưng sao cô thấy hơi thất vọng, hôm bữa, khi cô bị suy sụp tinh thần, Sư Tử đã cho cô một cảm giác an toàn, cảm giác mà cô rất cần để vứt bỏ đi những nỗi buồn, nhưng hình như cảm giác của cô sai rồi.

-------------------------

- Bảo Bảo, cuốn sách này là chỉ cách phân biệt các loại thực phẩm, cái này là nói về các loại gia vị, còn đây là những quyển sách dạy nấu ăn rất hiệu quả... cậu phải đọc hết đấy!

Cự Giải đem lại một chồng sách chỉ nói về nấu ăn đến trước mặt Bảo Bình, thấy Bảo Bình đang cầm cái ống nghiệm và nghiên cứu say sưa cuốn sách hóa, Cự Giải hắng giọng:

- E hèm! Bảo Bảo, cậu có nghe tớ nói không vậy?

- ...

Không có câu trả lời. Cự Giải lắc đầu, vì để chuẩn bị cho cuộc "đọ tài" của Bảo Bình nên cô mới dắt Bảo Bình tới thư viện để tìm mấy cuốn sách về ẩm thực, vậy mà con bạn này lại đắm chìm trong đám thí nghiệm kia.

- BẢO BẢO!!!

- Hở, cái gì?!

Bảo Bình giật thót tim khi Cự Giải gọi cô, nhìn đống sách trước mặt và gương mặt hơi tức giận của Cự Giải, Bảo Bình mới nhớ ra mình đến đây để làm gì, vội giấu đi cuốn sách hóa và lọ thí nghiệm, cười xuề xòa.

- Cậu phải đọc hết mấy quyển này, chiều nay tớ sẽ kiểm tra! _Cự Giải gõ gõ mấy ngón tay lên chồng sách, giao bài tập cho Bảo Bình.

- Hả? Gải nhi, không đùa chứ, sao tớ đọc kịp? _Bảo Bình trố mắt nhìn đống sách cao ngất ngưởng trước mặt.

- Hổng biết, đó là chuyện của cậu!

Con cua phũ phàng trả lời, Bảo Bình nuốt nước bọt, thôi phải năn nỉ Cự Giải dễ thương vậy:

- Cua con à...

- Được thôi... nếu cậu muốn Kim Ngưu bị Lệ Lam cướp mất! _Cự Giải phán một câu làm Bảo Bình tỉnh người.

- Haiz... đúng là sức mạnh của ái tình! _Cự Giải nhìn Bảo Bình mà mỉm cười.

-----------------------

Reng... Reng... Reng...

Tiếng chuông vào lớp reo lên, tất cả mọi người đều chạy qua chạy lại ổn định chỗ ngồi.

Cạch!

Thầy giáo bước vào...

- Ủa? Không phải thầy bò sát à?

Nhân Mã và cả lớp ngạc nhiên khi thấy người vừa bước vào không phải ông thầy Xà Phu quen thuộc, mà là một ông thầy lạ hoắc, trông cũng ưa nhìn và trẻ, nhưng lại có vẻ nghiêm khắc.

- Thầy ơi, đây là tiết toán của thầy Xà Phu ạ! _Song Tử lên tiếng nhằm thăm dò ông thầy kia.

- Hôm nay Xà Phu có việc bận nên tôi sẽ dạy thay cho thầy ấy hai tiết toán... _Ông thầy trả lời, rồi tự giới thiệu luôn:

- Tôi là Dương Hữu Đường, ba mươi hai tuổi!

- Xời... chán quá, tưởng ông thầy bò sát dạy, ai ngờ ông thầy ổ gà dạy! bg-ssp-{height:px}

Bạch Dương thở dài ngao ngán, bọn kia cũng chả khác gì, nằm ườn lên bàn làm mắt ông thầy giật giật:

- Thầy "ổ gà"?

- Dạ, thầy nghe được ạ, em nói nhỏ vậy mà, sao tai thầy thình thế nhỉ? _Bạch Dương bình thản trả lời như chả có gì xảy ra cả.

- Anh! Đứng lên cho tôi! _Mặt ông thầy giăng đầy hắc tuyến nhưng vẫn tỏ ra bình thường.

- Dạ!

Bạch Dương đứng lên một cách nhiệt huyết, ông thầy gõ gõ thước xuống bàn:

- Anh vừa gọi tôi là gì?

- Thầy ổ gà ạ! _Bạch Dương.

- Tên tôi là vậy à?

- Dạ, thầy tên là đường, mà đường ăn thì chẳng hợp với thầy đâu, nên chỉ có thể là đường đi, mà đường đi bây giờ lắm ổ gà ổ voi lắm, suy ra thầy là thầy ổ gà!

Bộp! Bộp! Bộp!

Tiếng vỗ tay vang lên rầm rầm hưởng ứng câu nói của Bạch Dương rất nhiệt tình, Song Tử và Nhân Mã giơ ngón cái khen Bạch Dương:

- Câu nói hay nhất trong ngày!

- Chú mày nói chỉ có chuẩn không cần chỉnh! Mà đã chỉnh thì không còn chuẩn! _Sư Tử vỗ tay nhiệt tình.

- Bành Bạch thật là có óc liên tưởng! _Kim Ngưu cũng phụ họa.

- Mọi người quá khen!!! _Bạch Dương chắp tay cúi đầu đa tạ mọi người, hình như tụi này bơ luôn ông thầy đi rồi, một nguồn sát khí đen xì tỏa ra, sau đó là tiếng nói lớn của thầy ổ gà:

- CẢ LỚP CHẠY VÒNG SÂN CHO TÔI!

.

.

- Xí, cái ông thầy khó tính! _Nhân Mã vừa vác dò chạy vừa lầm bầm.

- Phải, thầy Xà Phu bị gọi là thầy bò sát mà có nói gì đâu! _Bạch Dương cũng càm ràm.

- Tại ai hả, nếu cậu không gọi ổng là ổ gà thì ổng có phạt mười vòng sân không? _Xử Nữ từ sau xuất hiện, nhìn Bạch Dương và Nhân Mã bằng ánh mắt tóe lửa.

- Mà ổng công bằng ghê, bắt cả lớp chạy trong khi đứa duy nhất phạm tội là con cừu xù lông này! _Sư Tử bất mãn lên tiếng.

- Cái giề, chú mày cũng hùa vào khen anh nhá! _Bạch Dương nổ đom đóm nhìn Sư Tử.

- Hai cha thôi đi, tại mấy người mà Song Tử đẹp trai này phải chịu khổ sai thế này, ôi, còn đâu nhan sắc của tui nữa~~~

Bốp!

- Ui da~~~

Song Tử chỉ biết ôm đầu kêu đau khi lãnh trọn hai cái cốc từ Sư Tử và Bạch Dương.

- Ngoằm... vừa chạy vừa ăn... ngoằm... mệt ghê! _Kim Ngưu cố chạy với bọc bimbim trên tay.

- Tới nước này mà còn ăn nữa, hết chịu nổi cậu luôn! _Song Ngư cũng bắt kịp bọn này.

- Bảo Bảo, cậu đọc gì thế?

Song Ngư và Nhân Mã quay sang nhìn Bảo Bình thay vì vừa chạy vừa cầm ống nghiệm như mọi khi thì bây giờ bả vừa chạy vừa cầm cuốn sách.

- Đọc sách!

Bảo Bình trả lời mà không nhìn bọn kia, phải tranh thủ đọc và học để chiều nay Cự Giải kiểm tra.

- Nắng quá đi mất, thế này thì hư da hết thôi! _Còn ai vừa chạy vừa cầm gương soi mặt như Thiên Bình ra, Song Tử thấy vậy thì chọc ghẹo:

- Bà la sát điệu đà, coi chừng mải săm soi cái mặt chằn lửa của mình mà ngã dập mặt á nha!

Cốp!

Thiên Bình không ngại gì mà phang cái gương vào ngay mặt Song Tử nhưng... Song Tử có bị gì đâu... vậy tiếng động vừa rồi là?

- Thiên Bình! Song Tử! Hai anh chị chạy thêm năm vòng cho tôi!

Tiếng rú lên đầy giận dữ của ông thầy ổ gà cùng bản mặt in rõ vết cái gương ngay giữa mũi hiện ra làm cả bọn giật nảy mình, chỉ tội cho hai anh chị kia.

- Ông thầy khỉ gió, ở đâu chui ra vậy trời! _Thiên Bình nói thầm.

- Nhờ phước cô cả đấy bà la sát! _Song Tử than thở.

- Ai bảo cậu gây chuyện với tôi hả? _Thiên Bình.

- Thôi, hai cậu làm ơn cho tớ xin, nghiêm chỉnh mà chạy đi! _Ma Kết xuất hiện ở giữa Song Tử và Thiên Bình.

- Hộc... hộc...

Cự Giải khó khăn thở, cô là người có thể lực kém nhất ở đây, mới chạy có nửa quãng đường, trong khi bọn kia còn sức đấu khẩu với nhau thì cô đã thấy mệt rồi, đầu óc cứ ong ong lên.

- Không sao chứ, bé cua?

Thiên Yết chạy ngang Cự Giải hỏi thăm, nãy giờ anh toàn cố tình chạy chậm để chạy cùng cô, thấy sắc mặt Cự Giải xanh xao đi, anh thật lo lắng.

- Em... th... thấy... mệt...t... _Cự Giải chảy mồ hôi túa lụa, hơi thở nhọc nhằn.

- Hai em kia, chạy nhanh lên coi!

Thầy Đường quát lên khi thấy Thiên Yết và Cự Giải chạy như đi bộ, còn dính dính vào nhau nữa. Nghe tiếng ông thầy, Thiên Yết chỉ hận không thể tới đạp cho ổng một đạp cho chừa cái thói quát tháo, có biết Cự Giải của anh rất yếu không mà bắt cô chạy mười vòng, còn la làng bảo cô chạy nhanh trong khi cô sắp không chạy nổi nữa, hừ.

- Á... Thiên Yết, anh làm gì vậy?

Cự Giải bỗng la toáng lên khi Thiên Yết xốc cô lên mà cõng, mặt cô giờ đỏ hơn cả mặt trời nắng chói chang đang ở trên kia, Thiên Yết cười nhẹ:

- Chạy!

- Ú ú ú!!! Thiên Yết cõng Cự Gải chạy kìa~~~~ _Nhân Mã cảm thán.

- Móa, tình cảm ghê thật! _Song Ngư cũng gật đầu ngưỡng mộ.

- Thích không, hay để tôi cõng? _Sư Tử lên tiếng nhìn Song Ngư làm cô nàng thoáng đỏ mặt, quay qua phia khác:

- Ai thèm!

- Nhục chưa? Bị bạn gái từ chối kìa! _Song Tử trêu chọc.

- Cho phát giờ! _Sư Tử đỏ mặt giơ nắm đấm lên hù dọa.

- Bành Bạch, tớ cũng muốn được cõng! _Nhân Mã thấy ganh tỵ với Cự Giải và cả Song Ngư nữa, quay sang nhìn Bạch Dương bằng ánh mắt cún con.

- Dẹp cái ánh mắt ấy đi, leo lên tớ cõng! _Bạch Dương dễ dàng chấp nhận.

- Oa~ Bành Bạch number one ~~~

Nhân Mã vui sướng leo lên lưng Bạch Dương và được chàng cõng chạy như cặp đôi Cự Giải và Thiên Yết.

- Mấy người đó... _Thiên Bình ngán ngẩm nhìn hai đôi kia.

- Chúng ta vẫn còn FA mà... _Xử Nữ tiếp lời.

Bảo Bình chả để ý gì tới xung quanh, chuyện mà cô chú tâm nhất lúc này là học và đọc cuốn sách mà cô đang cầm trên tay. Kim Ngưu thấy lạ, chạy lại gần hỏi:

- Ê bình nước, cậu đọc cái gì thế?

- Hả? À, không có gì...

Bảo Bình vội vàng đóng quyển sách lại, che đi không cho Kim Ngưu biết nó là sách gì.

- Kì nha, mấy ngày qua cậu kì lạ lắm nha, cậu đang giấu tớ chuyện gì à? _Kim Ngưu nhìn Bảo Bình bằng ánh mắt dò xét.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenS.Com

Trước Sau

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio