Sayonara I Love You ~ Dạo này chúng ta cùng khám phá chút J-POP hen~~~~
------------------------------------------------------------------
- Em nhìn đây!
Hiệu trưởng đưa ra một túi nilon có chứa những mảnh thủy tinh còn đọng máu khô cho mọi người xem, ông cất tiếng hỏi Tú Nga:
- Trông quen chứ? Những mảnh vỡ này có hoa văn y chang những bộ ly mà công ti nhà em sản xuất ra, hiện vẫn chưa tung ra thị trường, đây cũng chính là thứ khiến em Thiên Bình lớp S bị thương hôm nhà trường tổ chức tiệc dã ngoại... _Thầy Hiệu trưởng.
- Như vậy là sao thầy...hic hic... em không hiểu... _Tú Nga vẫn giả nai với đôi mắt sưng lên vì giả khóc.
- Hôm đó có học sinh nhìn thấy em lén lút đặt những mảnh sành này xuống đám cỏ, còn cố tình đậy vài cộng cỏ lên để người khác không chú ý! _Thầy Xà Phu quay trở lại với sắc mặt nghiêm túc, Tú Nga nghẹn họng, nhưng vẫn cố cãi:
- Em... thầy có nhân chứng và bằng chứng không ạ? Hic hic, cái hoa văn đó đâu có nghĩa là em làm!
- Em vào đi! _Thầy Xà Phu thay thầy Hiệu trưởng nói.
Cạch!
- Lý Dương Hàn? _Cả các sao cũng ngạc nhiên khi thấy Lý Dương Hàn bước vào, trừ Thiên Yết.
- Tôi là người đã thấy chị dấu những mảnh thủy tinh xuống đám cỏ, vì lớp tôi nằm bên trái lều trại của lớp S mà! _Lý Dương Hàn không cần ai nhắc cũng tự lên tiếng làm Tú Nga kinh hoảng, nhưng cô ta vẫn cố chấp:
- Gì... gì chứ... là bọn này (chỉ các sao) thuê cậu để giả làm nhân chứng đúng không?... Bằ... bằng chứng đâu chứ... tôi không tin...
- Trên đây có lưu lại dấu vân tay của hung thủ, em có phiền khi thầy cho người lấy dấu vân tay của em?
Thầy Hiệu trưởng lịch sự nói. Tú Nga thất thần ngồi bệt xuống sàn nhà, không cần phải làm vậy đâu, vì người đó chính là cô.
- Đúng là chị sao? Thật quá đáng mà! Tiểu Cân đã đụng chạm gì tới chị mà chị lại hại nó vậy? Lúc nãy còn dám bỏ con nhái vào người nó nữa! Chị muốn bị tôi cho một trận hả Phan Thị Tú Nga?
Nhân Mã tức giận hét lên, Tú Nga bực bội cũng hét lại, gương mặt chứa đầy sự thù hận:
- Ai mướn cô ta dám thân thiết với Song Tử của tôi chứ!
Chát!
Cả hội trường im lặng sau cái tiếng chua chát vừa rồi, Tú Nga đưa tay ôm má trái, bàng hoàng nhìn người con trai trước mặt:
- Chị quá đáng rồi đấy! Tất cả chỉ vì cậu ấy thân thiết với tôi? Chị sai rồi mà vẫn cố chấp đổ lỗi cho người khác à? Ý thức và nhân tính chị bị chó tha đi rồi à?
- Anh Song Tử...
Lãnh cái tát này, Tú Nga sốc tột cùng. Đó là người con trai luôn nhỏ nhẹ và cưng chiều mọi đứa con gái - anh chàng lãng tử mà cô ta cuồng đấy sao?
- Đừng gọi tôi là anh, tôi thua chị một tuổi và tôi thấy khó chịu với cách xưng hô đó của chị đấy!
Song Tử nhìn Tú Nga một cách cau có. Người con gái này thật đáng sợ, thế mà trước đây anh còn có xíu, chỉ một xíu lay động trước sự giả tạo của cô ta.
- Hừ, quả báo, tưởng bán đứng tụi tôi chị sẽ thoát tội chắc! _Tuệ Lâm nhìn Tú Nga khinh khỉnh, cả Mộc Linh và Lệ Lam cũng vứt cho cô ta cái nhìn miệt thị.
- Được rồi, đây là Hội Đồng của nhà trường, các em đừng thích làm gì thì làm nữa, Song Tử, em viết cho thầy bản kiểm điểm và xin lỗi Tú Nga vì vô lễ với người lớn hơn mình một tuổi!
Thầy Xà Phu lên tiếng ổn định lại quy củ, Song Tử không ý kiến gì về việc viết bản kiểm điểm, đi ngang qua Tú Nga, thả đại một câu cho có:
- Xin lỗi.
- Chúng em cũng xin phép ạ!
Xử Nữ và các sao cúi chào các thầy cô có mặt hiện tại, Ma Kết thì ở lại họp cùng các giáo viên vì dù sao thì anh vẫn là Hội trưởng hội học sinh.
-------------------------------
- Này Tiểu Cân, sao ở trong đó chẳng thấy em nói câu nào vậy? _Nhân Mã tức thay cho Thiên Bình liền cất tiếng.
- Đúng đấy, cậu phải lên tiếng để áp đảo lại bà chị và mấy con nhỏ đó như bọn mình nè! _Song Ngư cũng không khỏi tức thay.
- Mấy má nhiều chuyện quá, mà cá ngố cô cũng có nói gì đâu mà bày đặt, chỉ có diễn mệt mỏi để lấy cớ dựa vào tôi thôi mà cũng khoe! _Sư Tử bỉu môi chê Song Ngư, làm cô nàng ngượng ngùng tức đỏ cả mặt:
- Thì diễn nó vậy, ai thèm mượn cớ để dựa vào anh hả?
- Mà không hiểu sao mấy cậu nghĩ ra mấy chiêu đóng kịch đó nhỉ, làm mấy nhỏ kia bị lố quá trời! _Kim Ngưu ngây ngô hỏi các đại tỷ.
- Chuyện, tâm lý con gái là vậy đó mà! _Bảo Bình dương dương tự đắc.
- Ồ, bình nước di động cũng hiểu tâm lý con gái luôn á?
Kim Ngưu giả ngây nhằm chọc ghẹo Bảo Bình, kết quả là bị Bảo Bình rượt bắt đòi làm chuột bạch cho cô, cái này là cái mồm hại cái thân nè.
- Thiên Bình, xin lỗi...
Song Tử nhân lúc cả bọn đi đằng trước giỡn giỡn với nhau thì mở lời xin lỗi Thiên Bình, Thiên Bình không hiểu nhìn anh:
- Vì chuyện gì?
- Vì tôi đã liên lụy tới cô...
- Cậu không cần nói vậy vì t...
Phịch!
- Thiên Bình! Cô sao vậy?
Song Tử vội đỡ lấy Thiên Bình khi cô ngã xuống, mặt Thiên Bình ra mồ hôi như suối, trán còn nóng nữa, mấy sao thấy vậy thì chạy lại:
- Chuyện gì nữa vậy? _Xử Nữ và Nhân Mã là hai người lo lắng nhất.
- Tớ không biết, hình như sốt rồi! _Song Tử nhấc bổng Thiên Bình lên, khẩn trương chạy tới phòng y tế cuối hành lang.
- Sốt là sốt thế nào, lúc sáng vẫn còn khỏe mà? _Bạch Dương và Sư Tử sốt ruột.
- A... Đúng rồi, Ngư Ngư, con nhái bén bám vào người Bình nhi ấy, nó có màu gì vậy? _Bảo Bình như nhận ra điều gì đó khi hỏi câu hỏi vừa rồi, Song Ngư thành thật trả lời:
- Người nó có màu đen, chân có màu xanh, có chuyện gì à Bảo Bảo?
- Là nhái độc xanh? _Cự Giải thốt lên, Xử Nữ cũng ngạc nhiên:
- Không thể nào!
- Song Tử, đưa cậu ấy tới bệnh viện ngay!
Bảo Bình la lên, Thiên Bình đã trúng độc do chất nhờn của con nhái tiết ra khi bám trên người cô, cũng may là lúc đó Thiên Bình đã tắm ngay nên bây giờ chất độc mới phát tác, nhưng nếu không đưa tới bệnh viện kịp thời thì khó mà chữa được, độc gì chứ độc của tự nhiên không gì có thể giải được. Cự Giải và Xử Nữ cũng nhận thức được điều đó, vì hai cô cũng có đọc nhiều sách của khoa học, chỉ có những người còn lại là không hiểu thôi, bất chợt Cự Giải nhìn sang Song Ngư:
- Ngư Ngư, cậu là người bắt con nhái ra đúng không?
- Hả, ừ, rốt cuộc có chuyện gì với con nhái đó vậy? Nhái độc xanh là sao? _Song Ngư ngây ngô hỏi.
- Nó là một loài vật mang chất cực độc, Bình nhi đã trúng độc đó, còn cậu, cậu cũng phải tới bệnh viện, không chừng cậu cũng giống cậu ấy đấy! _Xử Nữ trả lời thay Cự Giải, Sư Tử nghe thấy vậy liền nhấc bổng Song Ngư lên:
- Không được chậm trễ!
Nói rồi anh chạy cái vèo ra ngoài cổng, Song Ngư la oai oái:
- Anh điên hả, thả tôi xuống mauuuuu!!!
- Yên coi, cô đang bị trúng độc đấy! _Sư Tử cũng nạt lại.
- Trúng cái đầu mèo anh ấy, tôi có đụng trúng con nhái đó đâu!
- Không trúng mới là lạ... hả?
Sư Tử bỗng dừng lại, Song Ngư liền nhảy xuống, phủi phủi áo nói:
- Tôi còn chưa đụng vào nó, nó đã nhảy ra khỏi người Bình nhi!
- Ôi may quá... _Sư Tử thở phào nhẹ nhõm:
- Mà sao cô không nói sớm!bg-ssp-{height:px}
- Anh có để tôi nói đâu! Mà trông anh khẩn trương vậy... chắc... lo lắm nhỉ? _Song Ngư lại cảm thấy quá dốt khi thốt ra câu hỏi đó, Sư Tử mặt đo đỏ, cũng không phủ nhận:
- Đươ... Đương nhiên...
- Hai cậu còn đứng đó mà tình chàng ý thiếp, mau lên xe thôi! _Xử Nữ và Bảo Bình từ nhà xe nói vọng lại.
- Tớ tới đây! _Và hai trái cà chua đang lại gần chiếc xe BMW Apina B.
---------------------------------
Bệnh viện Zodiac...
Bịch... bịch... bịch...
Tiếng chân nghe rõ rệt trong không gian lặng phắc nơi bệnh viện, hình như đang chạy thì phải.
- Mấy đứa!
Xà Phu từ xa chạy lại, kế bên là Ma Kết và đằng sau là... Lý Dương Hàn?
- Sao rồi, Thiên Bình sao rồi? _Ma Kết hỏi thăm.
- Đang ở trong đó, chưa biết ra sao! _Xử Nữ đáp.
- Thầy và Ma Kết vừa họp Hội Đồng xong là chạy tới đây liền, sao mà mấy đứa thích vào đây thế không biết! _Xà Phu lắc đầu, đây là lần thứ hai anh vào đây vì bọn trẻ rồi đấy.
- Hai người tới đây là bình thường, nhưng tại sao còn mang theo cậu ta! _Bạch Dương nhìn Lý Dương Hàn bằng ánh mắt không mấy thiện cảm, Xà Phu cười xua tan bầu không khí rực lửa:
- Tại em ấy đòi đi theo, nên đi chung luôn!
- Mà mọi việc ở trường sao rồi ạ? _Xử Nữ hỏi thăm kết quả Hội Đồng vừa rồi.
- Tú Nga, Mộc Linh và Tuệ Lâm sẽ bị đuổi học vào ngày mai, Lệ Lam vì chưa gây ra tội gì nghiêm trọng, nhưng lại có tội che giấu nên sẽ bị đình chỉ việc học một tuần! _Ma Kết tóm tắt ngắn gọn.
- Phải vậy chứ! Đó là hậu quả cho việc hại người khác! _Song Ngư tham gia vào cuộc trò chuyện.
- Nhưng mà tình địch của Bảo Bảo vẫn còn nhỉ? _Cự Giải đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn Bảo Bình, Bảo Bình bỗng đỏ mặt:
- Cái gì mà tình địch... bậy bạ không à!
- Mọi người muốn ăn uống gì không?
Kim Ngưu và Sư Tử xuất hiện, trên tay là một đống đồ ăn và nước uống, thấy sự có mặt của ông thầy bò sát và Ma Kết, đặc biệt là Lý Dương Hàn, hai con mèo và trâu khá ngạc nhiên:
- Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ thị thế... _Lý Dương Hàn cười khổ _
- Tôi đến đây để kết thúc điều kiện của tôi với chị Nhân Mã!
- HẢ?
Tất cả ngạc nhiên trừ Xà Phu vì ổng có biết cái mô gì đâu. Quan trọng là, Lý Dương Hàn xưng hô với Nhân Mã là "chị" Nhân Mã?
- Cậu nói thật chứ? Hôm nay không phải là cá tháng tư đâu nha! _Nhân Mã tuy thắc mắc trong lòng lại vô cùng hào hứng.
- Chị đừng làm cái vẻ mặt đó, không là tôi sẽ thay đổi ý định đấy! _ Lý Dương Hàn cười buồn.
- Nói thẳng lý do luôn đi! _Và đây là giọng của anh Bạch Dương.
- Vì thông tin tôi cung cấp cho mấy người đã sai, thủ phạm thật sự là những chị gái hồi nãy chứ không phải đám học sinh trong chiếc USB tôi đưa, nên... tôi rút lại điều kiện kia!
Lý Dương Hàn giải thích, Nhân Mã và Bạch Dương cùng những người khác trố mắt nhìn Lý Dương Hàn, tên nhóc trước mặt là Lý Dương Hàn siêu đáng ghét đó ư?
- Đừng ngạc nhiên thế, tôi cũng có nguyên tắc sống của tôi mà, xin lỗi vì những gì tôi gây ra cho hai người trước đây, tôi bỏ cuộc rồi đấy! _Lý Dương Hàn vỗ vai Bạch Dương và Nhân Mã mà cười, chưa để Nhân Mã và Bạch Dương mở lời, cậu đã chào tạm biệt:
- Tôi về đây, gửi lời hỏi thăm tới Thiên Bình giùm!
- Khoan đã! _Bạch Dương vội đuổi theo Lý Dương Hàn, hình như có điều muốn nói.
Còn Nhân Mã vẫn đứng đực ra đó, hình như chưa thông suốt những lời của Lý Dương Hàn thì phải.
-------------------------------
- Này, cậu nói vậy là sao, sao cậu từ bỏ sớm vậy?
Bạch Dương chặn người Lý Dương Hàn lại để hỏi cho ra lẽ, Lý Dương Hàn cười:
- Ý anh là muốn tôi đừng từ bỏ theo đuổi chị Nhân Mã?
- Không phải vậy, cậu biết ý tôi là gì mà! _Bạch Dương vẫn rất nghiêm túc, Lý Dương Hàn thở dài, chịu thua con người nhiều chuyện trước mặt mà nói:
- Vì khi ở bên anh, chị Nhân Mã mới sống thật với chính mình, còn khi đi cùng tôi, cô ấy không phải là chị Nhân Mã tôi thích, vậy thì níu kéo làm gì? Gần một tháng rồi mà chị ấy vẫn chưa thay đổi thái độ với tôi dù chỉ một chút, như vậy chẳng phải khi tôi bám theo sẽ làm chị ấy rất phiền và ghét mình thêm sao?
- Cậu... _Bạch Dương ngỡ ngàng trước những lời nói của Lý Dương Hàn.
- Hơn nữa, tôi thấy mình từ bỏ dễ vậy, có lẽ chưa yêu chị Nhân Mã sâu như anh, Bạch Dương. Coi như anh tốt số hơn tôi vậy!
Nói rồi Lý Dương Hàn bước đi nhàn nhã, để lại Bạch Dương đứng chình ình giữa cổng bệnh viện. Từ bỏ, thật ra không dễ như Lý Dương Hàn nói ngoài miệng vậy đâu.
-------------------------------
Ngồi trước phòng trị liệu, Song Tử thất thần cúi người xuống, chỉ mong cho cái người ở bên kia cánh cửa sẽ bình an không gặp nguy hiểm gì. Anh dường như tách biệt khỏi thế giới bên ngoài. Sự xuất hiện của thầy Xà Phu, Ma Kết và Lý Dương Hàn chưa chắc anh đã biết, nên chuyện đám con gái kia bị đuổi học và chuyện Lý Dương Hàn không theo đuổi Nhân Mã nữa anh cũng không biết. Vì lúc này anh thấy vô cùng có lỗi.
Chỉ tại anh mà Thiên Bình mới bị Tú Nga căm ghét và tìm mọi cách để hại cô.
- Có ngồi tự trách mình cũng không ích gì đâu! _Thiên Yết đột nhiên cất tiếng, Song Tử hơi ngạc nhiên:
- Cậu biết đọc suy nghĩ của người khác à?
- Cứ cho là vậy! _Thiên Yết ngồi cạnh Song Tử, bất cần đời đưa anh một lon nước.
- Cảm ơn! _Song Tử nhận lấy lon cà phê đen, khui ra và uống.
Cạch!
Cánh cửa - nơi các sao không ngừng nhìn vào giờ đã được mở, bác sĩ bước ra, Song Tử ngừng ngay việc uống, đám kia cũng ngừng tám và ăn, chạy lại chỗ bác sĩ:
- Bác sĩ, cô ấy/ em tôi sao rồi! _Song Tử và Nhân Mã cùng lên tiếng.
- Đã qua giai đoạn nguy hiểm, cũng tỉnh lại rồi, nhưng cơn sốt vẫn còn, nên sức khỏe vẫn còn yếu! _Bác sĩ.
- Vậy còn chất độc? _Bảo Bình.
- Đã dược tẩy sạch, may mà không nhiều, và ở gần gáy nên không sao, mọi người nhớ chăm sóc kỹ bệnh nhân, đặc biệt là chế độ ăn uống!
- Chúng tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ! _Xà Phu đại diện lên tiếng cúi đầu chào bác sĩ, bác sĩ chào lại rồi bước đi, sau đó Thiên Bình được hai y tá đỡ ra ngoài.
- Tiểu Cân, em không sao chứ?
- Thiên Bình, cậu khỏe hơn chưa?
Đám con gái và con trai thay nhau hỏi thăm Thiên Bình, tuy mệt mỏi và khó chịu trong người nhưng Thiên Bình vẫn cố nở nụ cười:
- Không sao, bác sĩ đã bảo qua cơn nguy kịch rồi còn gì!
- Vậy để thầy ra ngoài làm thủ tục xuất viện, mấy đứa giúp Thiên Bình ra xe rồi về Ký túc xá! _Xà Phu.
- Có lẽ không được đâu thầy, vì lúc nãy ba mẹ em có dặn phải đưa Tiểu Cân về nhà ạ! _Nhân Mã cười cáo lỗi.
- HẢ? _Cả đám đồng thanh, Xà Phu gật đầu:
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenS.Com
Trước Sau