Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Catch me - Up tion
-----------------------------------------------
Chap này nói riêng về Couple Yết - Giải nha everybody...
-----------------------------------------------
Thấm thoát cũng qua tháng... và giờ các sao đã bước sang cuối tháng ...
MK và XN từ khi thành cặp thì thành tích học tập cao hơn rõ rệt, vì bạn ý luôn trao đổi và trau dồi kiến thức với nhau nên kết quả học tập rất cao.
NM và BD vẫn vô tư, ham chơi như thường. Và thứ này ẻm sẽ hẹn nhau đi chơi ấy mà...
ST và SN sau buổi đính hôn của tháng trước thì tình cảm càng nồng thắm hơn, bạn ý cũng bớt cãi nhau lại rồi, hơn nữa, chủ nhật này ST sẽ đến nhà SN dùng cơm...
TB thì đang bận nghĩ cho cái ý định đi thăm ba SoT, vì tháng trước ông đã ly hôn với mẹ kế của SoT, nhưng lại đang mang bệnh không có ai chăm sóc... Nhưng mà chuyện này... cô vẫn chưa bàn với SoT...
TY và CG thì khỏi nói, cuối tuần này đương sự cũng có cuộc gặp mặt gia đình tại Lãnh gia...
KN và BB vẫn duy trì mối quan hệ bạn thân, chỉ có điều, KN càng ngày càng phát hiện ra tình cảm của cậu với BB không còn đơn giản là tình bạn...
- Gặp lại các cậu vào tuần sau!!!
Và rồi mỗi người ngả về nhà mình, cuối tháng rồi nên họ được nhà trường cho về thăm ba mẹ ngày thứ - CN... Trong ngày này, sẽ có chuyện gì xảy ra với một số người trong người?...
.
.
Saturday : a.m...
Lãnh gia...
KÉTTTT...
Cánh cổng lớn bằng gỗ với thiết kế cổ kính và trang nghiêm chậm chậm hé mở, từ trong gia nhân đứng thẳng hàng và đồng loạt cúi chào con người đứng ngoài cổng:
- Cậu chủ đã về!
- Vào thôi!
Người được gọi là cậu chủ xuất hiện với bộ đồ đơn giản vướng chút ngông nghênh màu đen, gương mặt vô sắc và lạnh lẽo xuất thần. Anh khẽ nắm tay cô gái mang nét đẹp hiền dịu, thanh nhẹ với gương mặt luôn cười nhẹ nhàng với mọi người bước vào trong.
- Thiên Yết, con về rồi!
Từ trong sân xuất hiện người phụ nữ xinh đẹp hiền từ, cứ mỗi khi nhìn người này, CG lại cảm thấy lòng thanh bình và nhẹ nhõm đến kì lạ. Biết đó là ai, CG lễ phép cúi chào:
- Con chào cô!
- À, chào con, con là Cự Giải phải không? Cô là mẹ của Thiên Yết.
Mẹ TY cười dịu dàng nhìn CG, rồi lên tiếng mời cả người vào trong:
- con vào đi, ông nội đang chờ!
- Vâng! _CG lễ phép đáp lại, còn TY từ nãy không lên tiếng câu cũng gật nhẹ đầu.
Khi bước vào bên trong, CG hoàn toàn bỡ ngỡ khi nhìn thiết kế nội thất và những cây cảnh bên trong. Cả khu nhà đều toát lên vẻ đẹp cổ kính, cao quý và thanh lịch. Những mái nhà ngói truyền thống mang cảm giác nhè nhẹ trong tâm hồn người xem, những dải hành lang gỗ sáng bóng, những cánh cửa giấy cổ điển, những hàng cây anh đào trồng bao quanh khu nhà, v..v... Đứng trước vẻ đẹp thuần túy này, CG không khỏi trầm trồ và thích thú, thật thanh bình... Tuy nhà cô cũng thuộc nhà truyền thống, nhưng không hoành tráng và uy nghi như thế này.
- Đến rồi à?
giọng nói khàn đặc và nghiêm nghị vang lên từ trong căn phòng trung tâm. CG đoán lờ mờ, có lẽ đây là ông nội của TY chăng. Được mẹ TY dẫn vào trong, CG mới nhìn thấy ông lão râu tóc bạc phơ trước mặt, làm cô nhớ tới ông nội quá cố của mình.
- đứa ngồi đi!
Nhẹ nhàng và cẩn trọng đặt thanh kiếm quý báu vào gác kiếm, ông lão chừng tuổi đời khẽ ngồi xuống và nhìn thẳng vào CG. CG hơi giật mình khi bị ông nội TY nhìn thẳng vào mặt, óc cô bắt đầu bấn loạn, thầm toát hết mồ hôi. Bỗng cảm giác âm ấm từ bàn tay truyền tới, cô ngạc nhiên khi thấy TY nắm tay mình và ánh mắt trấn tĩnh của anh. Và CG cũng bình tĩnh lại và nhìn thẳng vào ánh mắt ông lão. Theo như cô thấy thì, mặc dù đã sống hơn nửa đời người nhưng ông nội Thiên Yết không hề có dáng vẻ như người già. Trong ông toát ra sự nghiêm nghị, có khí chất hơn người và ánh mắt xuyên thấu sự đời. Được lúc, bỗng Lãnh lão gia lên tiếng:
- Đây là ai?
- Ông nội, đây là bạn gái con, Lâm Cự Giải! _TY trả lời. Lãnh lão gia lại hướng ánh mắt sắc lạnh nhìn CG:
- Lâm Cự Giải? Là người của Lâm gia?
- Vâng...
- Vậy thì chia tay đi, ta không thích người của Lâm gia!
CG vừa trả lời thì ông lão lạnh tanh lên tiếng, điều đó khiến cô vô cùng ngạc nhiên, TY hơi nhíu mày:
- Tại sao ạ?
- Con không nghe ta nói sao, người của Lâm gia, ta không thích! _Nói rồi ông quay sang nhìn CG bằng ánh mắt khinh miệt:
- Cô về đi, và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt Thiên Yết nhà ta nữa!
Nói rồi ông nội TY đứng lên, toan cất bước bỏ đi thì CG bỗng lên tiếng:
- Xin lão gia dừng bước ạ!
- Hmn...
Lãnh lão gia dừng lại, nhưng vẫn không quay lại nhìn CG, CG liền chạy đến đối mặt với ông, cô không còn sợ hãi bởi ánh mắt của ông nữa, ánh mắt cô kiên quyết nhìn ông:
- Việc cháu là người của Lâm gia, tại sao lại ảnh hưởng tới lão gia vậy ạ?
- Hừm, Lâm gia là gia tộc chuyên dựa vào danh tiếng ngày xưa mà sống, toàn là lũ chỉ biết thừa hưởng công trạng của tổ tiên mà trở thành ông hoàng bà hoàng, mà thực tế chẳng làm được gì cả! Ta ghét nhất là hạng người như vậy!
Lãnh lão gia trả lời đầy khinh miệt khiến CG hơi bàng hoàng, Lâm gia nhà cô đâu có như vậy, và điều quan trọng là cô và TY đang bị lão gia đây bắt ép chia tay, cô phải lên tiếng:
- Có lẽ lão gia đã hiểu lầm nhà con rồi ạ, bà nội và ba con luôn luôn cống hiến hết mình cho đất nước về mặt chính trị. Chú con cũng có đóng góp lớn cho nền giáo dục nước nhà. Nền y học cũng là cô con đứng đầu...
- Đừng có khoe mẽ dòng họ mình ra! _Lão gia cắt ngang câu nói của CG, ông lớn giọng ra lệnh:
- Chia tay ngay đi!
- Ông nội! _TY đứng lên, tức giận nhìn ông mình, lãnh lão gia hừ tiếng:
- Không nói nhiều!
- Con yêu Thiên Yết! Thiên Yết là người luôn bảo vệ con, anh ấy luôn luôn quan tâm tới con dù chỉ là những sự việc nhỏ nhặt! Con chỉ là đứa con gái yếu đuối, hay khóc trong mắt mọi người và điều đó có lẽ khiến nhiều người thấy ghét con, thấy con vô tích sự nhưng... ngoài những người bạn trên lớp ra, Thiên Yết là người luôn vỗ về và cảm thông cho con. Đối với con, anh ấy là người tốt nhất, và cũng là người quan trọng nhất... hic...
Gạt đi nước mắt, CG hướng ánh mắt tuy đẫm nước nhưng rất kiên định nhìn Lãnh lão gia:
- Con yêu anh ấy, con sẽ không chia tay với anh ấy! _Nói rồi CG cúi đầu độ:
- Xin lão gia tha lỗi!
...
phút trôi qua, CG vẫn giữ nguyên tư thế đang cúi đầu ấy, cô vẫn kiên trì với những lời nói và hành động của mình.
- Rất tốt!
Bỗng giọng của ông nội TY vang lên, rồi bàn tay nhăn nheo, già cả nâng CG ngẩng đầu lên, trước mặt cô chính là Lãnh lão gia, nhưng người này lại có nét hiền từ và ôn nhu, không lẽ... Lãnh lão gia có anh em sinh đôi???
- Nãy giờ, ta chỉ chờ câu nói này của con!bg-ssp-{height:px}
- Dạ???
CG ngớ người ra, ý ông là sao? Lúc này TY bỗng bước tới, nở nụ cười thỏa mãn với CG:
- Anh biết em sẽ không làm anh thất vọng mà, lúc nãy em đã dám can đảm đối mặt và trả lời ông nội anh!
- Em...
Trông nét mặt ngạc nhiên tột cùng của CG, ông nội TY nhẹ đặt tay lên vai cô:
- Nãy giờ là ta và Thiên Yết đóng kịch đấy, vì ta muốn biết tình cảm của con với nó như thế nào và... _Ông nhìn CG rồi nhìn TY:
- Ta rất hài lòng về con, Cự Giải! Tình cảm của con dành cho Thiên Yết... không hề nhỏ!
- Dạ???? _CG lại ngớ người ra nữa, nãy giờ đều là giả sao, Lãnh lão gia như biết được câu hỏi của CG, ông cất tiếng:
- Vì ta rất lo lắng cho thằng cháu của mình, nên mới làm cách này để thử con! Những lời nói xúc phạm tới Lâm gia lúc nãy, con cho ta xin lỗi!
- Dạ... Không đâu ạ, không sao đâu ạ! _Trên mặt CG bỗng xuất hiện nét vui mừng, lúc này thì mẹ TY từ ngoài bước vào:
- Xong cả rồi chứ ạ?
- Ừm, con bé này rất được ý ta, chúng ta nên cảm tạ tổ tiên vì đã cho thằng nhóc này tìm được người yêu thương có khí chất như vậy! _Ông nội TY cười hài lòng, làm CG đo đỏ mặt, mẹ TY cười hiền lành, bà hỏi thử CG:
- Cô đang nấu cơm, con có muốn xem tài nghệ của cô?
- Dạ, vâng ạ! _CG nghe thấy từ nấu cơm thì hớn hở, TY bỗng cười nhẹ:
- Có khi cô ấy còn nấu ăn giỏi hơn mẹ đấy!
- Hả? _Mẹ TY và ông TY ngạc nhiên nhìn CG, điều đó khiến CG ngại ngùng, cô khiêm tốn phủ nhận:
- người đừng nghe anh ấy nói, con cũng chỉ biết làm vài món đơn giản thôi ạ!
- Được rồi, đi cùng cô thôi, cô có nhiều điều muốn tâm sự với con lắm nhé! _Mẹ TY cười hiền, rồi kéo tay CG đi, trước khi đi, cô còn lễ phép chào ông TY:
- Con xin phép ạ!
- Ừm...
Lãnh lão gia vô cùng hài lòng nhìn CG, ông vuốt vuốt bộ râu bạc của mình, cười khuỷu uất:
- Con phải chăm sóc tốt con bé đấy!
- Vâng, đó là bổn phận của con ạ!
.
.
Trong phòng bếp của Lãnh gia...
- Vậy, con quen với Yết nhà cô lâu chưa?
Vừa xắt rau, bà Ngọc Linh - mẹ TY vừa mở lời bắt chuyện.
- Dạ... hồi đầu năm ạ, lần đó Thiên Yết đã cứu con khi con bị rắn cắn ạ! _CG phụ mẹ TY cắt củ quả, cô trả lời nhẹ nhàng, bà NgLinh gật đầu nhẹ:
- Con thấy tính tình Thiên Yết thế nào?
- Dạ... lúc mới gặp, trông anh ấy rất lạnh lùng và vô cảm, nhưng khi nói chuyện và tiếp xúc với anh ấy, con lại thấy Thiên Yết là người có tình cảm và tốt bụng, vì vậy, con đã có tình cảm với anh ấy! _CG
- Đúng như con nghĩ đấy, nhiều lúc cô thấy thằng nhóc sao mà bất cần gì đâu, nhưng thật ra nó là con người sống ấm áp.
Xèo... xèo... xèo...
Đổ rổ rau vào chảo, bà NgLinh đảo đều rau củ trong lòng chảo, rồi tiếp tục nói chuyện:
- Ba Thiên Yết mất khi nó tuổi, lúc đó vì cứu nó khỏi bọn bắt cóc đe dọa Lãnh gia mà ông ấy đã bị tương nặng. Thiên Yết cứ khăng khăng cho đó là lỗi của mình, từ đó, nó quyết tâm học hỏi võ thuật và chăm chỉ rèn luyện với ý nghĩ, nó sẽ tự bảo vệ bản thân và không để ai lo lắng cho nó!
-...
Nghe tới đây, CG sững người, đó... là lý do mà dù CG có gặng hỏi, TY cũng không nói chuyện gì xảy ra để cô khỏi lo lắng và gặp nguy hiểm sao...
- Á!
Vì lo suy nghĩ mà CG không để ý dẫn đến việc đứt tay, thấy vậy mẹ TY vội chạy tới:
- Con không sao chứ?
- Dạ con...
- Ông nội gọi mẹ ki... _Ngay lúc đó thì TY mở cửa bếp bước vào, chưa nói hết câu anh đã thấy tay CG có máu, TY liền chạy tới:
- Bé cua? Em sao thế?
- Không sao... em chỉ sơ ý bị đứt tay thôi! _CG lắc đầu trả lời, biết cô sợ máu nhưng vẫn cố tỏ ra không sao, TY liền ngậm lấy ngón tay cô làm CG giật mình đỏ mặt:
- Anh làm gì vậy?!
Bỏ ngón tay CG ra rồi lấy chiếc băng cá nhân mà mẹ TY vừa lấy ở tủ thuốc đưa cho dán vào tay CG, TY cười nhẹ:
- Ổn rồi! À... _Đoạn, anh quay sang mẹ mình:
- Ông nội bảo mẹ để cho dì Hoa làm bếp đi, ông muốn gặp mẹ!
- Vậy hả? Ừ, mẹ biết rồi! _Mẹ TY gật đầu rồi đi ra ngoài. Còn TY thì dẫn CG đi tham quan khắp khu nhà của Lãnh gia...
Trong bữa trưa, sau khi CG dùng bữa ngon miệng cùng gia đình TY...
- Cự Giải...
Mẹ TY khẽ đưa ra chiếc hộp gỗ đen, bà nở nụ cười dịu dàng:
- Đây là chiếc vòng mà bà nội Thiên Yết tặng cho cô, bây giờ, cô mong con hãy nhận nó!
- Dạ? _CG ngạc nhiên
- Đây là kỷ vật quý báu của Lãnh gia, con hãy giữ nó, với tư cách là người của Lãnh gia! _Giải thích cho điều CG đang thắc mắc, bà NgLinh khẽ cười, điều đó còn làm CG ngớ người ra hơn, thấy CG đang ngây người ra, ông nội TY khẽ cười trêu:
- Chẳng lẽ con không muốn làm người của Lãnh gia?
- Dạ... con...
Mặt CG giờ đây chín như trái cà chua, cô ngượng không biết phải làm sao, thấy vậy, TY khẽ cười mỉm, anh nhận lấy chiếc vòng từ tay mẹ mình, đeo vào cho CG:
- Chiếc vòng này rất hợp với em, bà nội anh cũng khéo nhìn thật!
- Vâng...g...
CG ngại ngùng cúi gằm mặt xuống, cô nói líu ríu:
- Cả...m... ơn lão gia và cô ạ...
.
.