- Hmhn...
TB khẽ mở mắt ra, tiếng chát chói tai lúc nãy và tiếng quát tháo khiến cô phải tỉnh dậy, giống như BB, vì tác dụng phụ của thuốc mê mà đầu óc cô giờ quay vòng vòng như cái quạt trần. Cái mớ tóc trước mặt là gì thế này, vướng víu quá, định lấy tay để vén gọn mái tóc lên thì cô phát hiện... mình đang bị trói?...
- Thiên Bình?!
BB thấy TB đã tỉnh thì vô thức mừng lên, chưa để BB lết mông lại gần TB, TNga đã bặm chặt môi, mạnh tay nắm tóc TB dựng người cô ngồi dậy:
- Tỉnh chưa hả?
- Buông!
TB vô cùng bực mình khi bị người khác nắm tóc mình như thế này, thứ nhất, vì đau, thứ , vì... mất hết hình tượng. Cô băng lãnh thả ra từ rồi dùng ánh mắt vô cảm nhìn thẳng vào mắt TNga. Trái ngược với thái độ ngạc nhiên của BB khi biết mình bị bắt và do TNGa, LLam chủ mưu. TB lúc bị khống chế ở bệnh viện đã có chút nghi ngờ, nhưng không ngờ cả BB cũng bị bắt, nhưng cô phải cố làm cái mặt bất cần, không thể khuất phục trước đứa con gái nham hiểm kia được.
CHÁT!
- Dám nhìn tao bằng ánh mắt đó hả?! _TNga tức giận thẳng tay giáng cái tát vào gương mặt xinh đẹp lạnh lùng của TB, BB thấy vậy thì hoảng, nhưng chưa kịp thể hiện ra thì...
BỐP!
TNga ngã ra sau, may mà có LLam nhanh trí đỡ, TB cười lạnh cái:
- Tại sao không?
- Con đ, mày dám đá tao à??!
TNga tức tối vùng lên khi cô ta vừa bị TB dùng chân đá thuỵch cái vào bụng khi cô ta vừa tát TB xong, cô ta lại giáng tay tát TB nhưng TB lại ngã người xuống làm TNga bị hụt, TB tiện chân gạc đôi cao gót của TNga làm cô ta loạng choạng ngã xuống. BB thấy vậy liền cười mỉa mai:
- Thật là, gu thời trang nhìn như bà già ấy, này bà chị, bắt cóc sao lại đi cao gót thế? Cho ai xem vậy?
TNga mặt đen kịt lại, định lao tới cho đứa tên Bình kia trận thì bỗng xe thắng lại, làm cô ả lại loạng choạng mém té, may mà có LLam đứng bên cạnh giữ lại. Rồi cánh cửa thùng contino mở ra, có thằng tai to mặt bự xuất hiện:
- Thưa chị hai, tới nơi rồi ạ!
- Được rồi, mau đưa con khốn này tới đấy! _TNga hắng giọng lên mặt nói, rồi đồng thời cùng LLam quay sang nhìn BB và TB với ánh mắt đầy nham hiểm:
- Rồi chúng ta sẽ "chăm sóc chúng"!
.
.
Roẹt!
Cái khăn bịt mắt TB và BB bị xé toạc ra, bọn côn đồ đẩy cô gái vào:
- Vào đi!
Phịch!
BB bị đẩy ngã xuống sàn nhà còn TB thì bị đẩy mạnh vào tường, toàn thân ê ẩm. Ngước ánh mắt nhìn xung quanh, đây là căn nhà tồi tàn, bức tường xây đều tróc sơn, bụi bẩn dính đen xì, màng nhện giăng khắp trần nhà, sàn nhà bê bết những vết màu đỏ sậm, chỉ từ thôi "u ám". Điều tồi tệ hơn là trong căn phòng này có thứ mùi tanh nồng bốc lên, thật khiến người khác không chửa mà nôn.
Cộp! cộp!
Tiếng giày cao gót vang lên rõ chói tai, TNga và LLam dừng chân ngay cửa, khoác chiếc áo khoác lông to sụ, trong khi BB chỉ mặc chiếc áo phông đơn giản và chỉ có chiếc quần short, mặc dù có chiếc áo dạ màu da nhưng với cái nhiệt độ ngày càng xuốn thấp và đã có tuyết rơi như thế này thì nhằm nhò gì, đó là chưa kể TB đã bị TNga vứt cái áo khoác lại bệnh viện.
TNga ngoắc tay cái, miệng nhếch lên cười thâm độc. Ngay sau cái ngoắc tay ấy, đứa con gái trông rất bụi tiến lên chỗ TB, cởi trói cho cô, rồi dựng người TB lên. Đứa con gái còn lại đưa cho TNga đôi bao tay chơi quyền Anh. TNga hứng thú đeo vào, tiến lại gần TB trước ánh mắt hoang mang và lo lắng của BB. Cô ả khẽ nâng cằm TB, xoay qua, xoay lại:
- Xin lỗi nha, tao chưa kịp mua bao cát, mày chịu khó làm bao cát cho tao ha~
BỐP!
Phịch!
- Bảo Bảo!
Ngay cái khoẳng khắc TNga giơ nắm đấm lên thì BB đã vùng dậy và chịu đòn thay cho TB. Bị cú ngay bụng, BB phụt nước ngã rạp xuống nền nhà lạnh lẽo, TB thấy BB gục xuống thì hét lên, giằng giẫy thoát khỏi mấy đứa đang giữ chặt cô để tới xem BB sao nhưng không tài nào thoát được, đã thế còn bị TNga cho cú chẳng khá hơn BB là bao.
- Bảo... Bảo... sao...c...ậu... lại...i...
- Câm ngay!
BỐP!
TNga không hề thương tiếc cho TB thêm cú, LLam cũng ngứa tay chân không muốn đứng xem không, cô ta cho người lôi BB dậy, cởi trói rồi dựng lên y hệt TB. Cầm lấy chiếc roi da mà con nhỏ đàn em đưa cho, LLam cười tà hiểm:
- Mày đừng có xồn, còn có tao chơi với mày cơ mà!
- Hừ, trò chơi của mày quái đản và điên rồ quá đấy! _BB cười khinh, làm LLam tức điên:
- Câm ngay!
Vút!
CHÁT!
- Bảo Bảo!
TB thấy xót khi chiếc roi da kia quất trúng BB, làm rách cả da cô. Vết xước đỏ tấy lên, BB thấy rát vô cùng, rát và đau... hình ảnh hiện ngay trong đầu BB, chỉ có cậu ấy, BB cô chỉ có thể nghĩ tới cậu ấy trong lúc này... Kim Ngưu...
.
.
- Có tín hiệu dừng lại rồi!
KN thấy chấm đỏ kia đã đứng yên chỗ, và xe anh đang tới rất gần chỗ đó, phóng địa điểm đó lên, anh mừng ra mặt.
- Ở ngôi trường đã bỏ hoang tại đường XYZ quận phố Windy! _SoT cười nhẹ cái, sắp tới rồi, Thiên Bình à...
.bg-ssp-{height:px}
.
- Hộc... hộc... Bảo Bảo... cậu chảy máu nhiều quá...
TB khó nhọc lết xác tới cạnh BB trong khi chân và tay lại bị trói. Mặc dù chẳng khá hơn BB là nhiêu, nhưng cô vẫn không thấy đau bằng bạn mình. Khắp người BB đều có những vết rách da do roi da của LLam làm. Máu nhuốm đỏ cả cái áo phông trắng của cô, miệng cô cũng đã rỉ máu. Tóc tai BB trở nên khô hơn vì trời càng về tối thì nhiệt độ càng giảm, đó là chưa kể đến cái phòng tồi tàn này không có điều hòa hay lò sưởi. Đám TNga, LLam sau khi hành hạ TB và BB xong thì ra lệnh cho đàn em trói cô lại, nhốt ở đây và canh phòng nghiêm ngặt. Như vầy vẫn chưa đủ hay sao mà chúng nó còn muốn tra tấn cô bằng nhiều trò khác.
Trong căn phòng lúc này chỉ còn tiếng thở khó nhọc của TB, còn BB thì đã ngất vì chịu quá nhiều roi của LLam. Tình trạng của TB cũng không khá hơn, chỉ có tội là không bị mang thương tích đầy mình như BB. Bị TNga lấy ra làm bao cát, hứng bao nhiêu là cú đấm vào bụng, khiến cô chỉ có thể ọc ra nước, cả vùng bụng đều đau âm ỉ, cảm giác như chân tay rã rời. Trong khi cô chỉ có mỗi chiếc áo sơ mi trắng mỏng mà trời càng ngày càng lạnh, cả ngày nay cũng chưa được ăn miếng cơm nào, nếu rời khỏi được đây, cô thề sẽ ăn thật nhiều đồ ăn, dù có tăng vài chục cân cô cũng cam lòng... Những lúc như thế này, thật nhớ ai đó, nhớ cái người lúc nào cũng như con nít lớp ấy, cô khẽ cười nhạt, anh có biết cô đang bị nhốt ở nơi dơ dáy bẩn thỉu này không?...
Cạch!
Tiếng mở cửa khiến TB giật mình và ngước đầu lên, lại là bọn đó, trên tay tụi nó đang cầm đĩa mì Ý lớn và ly coca, chẳng lẽ mang đến cho cô và BB ư...
- Đói không? _ Đưa đĩa mì xào trước mặt TB, TNga nhếch môi cười mỉa mai:
- Qùy xuống, liếm giày cho tao đi, không những được ăn, mà mày còn được tao thả đó~
- Mày ngu hay giả ngu vậy? Đồ ăn của chó người đâu có ăn được!
TB cười nửa miệng, gương mặt phờ phạo thấy rõ nhưng phát ngôn thì hoàn toàn khiến người khác không rét mà run. TNga tức tối, đổ hết đĩa mì lên đầu TB, cười điên dại:
- Vậy thì đổ vậy, tiếc quá, tao cứ tưởng mày ăn được như chó ấy?!
Nói rồi TNga khẽ liếc LLam và gật đầu, như hiểu được điều đó, LLam cười thâm, ỏng ẹo bước tới chỗ BB...
Rào!
- Con khốn kia, làm gì vậy hả?! _TB trừng mắt lên nhìn LLam đầy căm phẫn.
- Khụ... khụ...
Bị nước lạnh dội lên đầu bất ngờ, BB vội tỉnh dậy, nhưng lại bị sặc nước. Những giọt coca nhỏ lên những vết thương của cô khiến BB đau rát tột độ, nhưng cô chỉ biết mím môi chịu đau. Vất ly nước sang bên, LLam ngoắc tay, lại là màn này, cả BB và TB đều bị sốc lên, làm tấm bia cho con mụ kia chơi đùa.
- Nghỉ ngơi vậy được rồi, giờ giải trí tiếp thôi!
- Yên tâm, lần này sẽ vui hơn đợt trước! _TNga lại cười thâm hiểm, ánh mắt toát lên tia dã thú...
.
.
Kéttttttt...
chiếc xe lần lượt dừng lại trước ngôi trường bỏ hoang, nhìn thấy chiếc container đậu ở đó và có rất nhiều người đầu trâu mặt ngựa đứng canh, cả bọn mừng thầm vì không nhầm lẫn gì, chính là nơi này...
phút sau...
BỐP!
Phịch!
Tên cuối cùng đã bị BD cho ôm hôn đất mẹ thắm thiết với cú đá vô cùng "nhẹ" ở lưng.
- Chỉ là bọn tép riu! _ST phủi phủi tay rồi vênh mặt ngáo ngổ, KN nhắc nhở:
- Đừng đùa nữa, mau tìm người đi!
- Các cậu ở ngoài này đi, trong đó rất nguy hiểm! _MK nói rồi cùng bọn con trai chạy sâu vào trong, TY trước khi nhấc bước đã căn dặn nửa bọn đàn em ở lại:
- Bảo vệ người này bằng mọi cách! Không được cho vào trong!
- Vâng!
Cả đám đồng thanh...
- Ngôi trường này rộng vầy, biết ở đâu mà lần bây giờ? _ST đứng ở tầng ngao ngán nhìn cả khu trường tuy đã bị bỏ hoang nhưng vẫn rất rộng, bằng nửa Zodiac high school chứ ít gì.
- Điện thoại hình như để ở trong cái xe kia nên không thể dùng GPS để dò địa điểm chính xác! _BD sau khi vòng tìm kiếm mới chạy lại thở hổn hển.
- Không kiếm cũng phải kiếm cho ra! _KN tay chống gối thở hồng hộc.
Rầm!
Rầm!
- Thiên Bình! Bảo Bình! người ở đâu?!
SoT vẫn tiếp tục phá từng cánh cửa và lớn tiếng gọi tên người kia, cho đến lúc thì thấy nhói ở vùng bụng.
- Thằng điên này, vết khâu của ca phẫu thuật còn mới, hoạt động nhiều là chảy máu đấy!
MK vội vã lại gần, xé chiếc áo sơ mi font dài của mình ra, quấn vòng quanh bụng SoT.
- Tìm hết tất cả từ phòng học, nhà kho, canteen, thậm chí cả phòng vệ sinh nhưng vẫn chưa tìm ra! _NV toán đàn em chạy tới báo cáo. KN và SoT nghe thấy liền nổi nóng:
- Không thấy là không thấy thế nào? Các anh đã chắc là tìm hết chưa?!
- Tôi sẽ tự đi tìm, mấy người thấy nản thì không cần đi đâu! _SoT khẩn trương bước đi, BD liền níu lại:
- Không có ai ở đây nản cả, ai cũng muốn tìm thấy họ mà!
- Hình như mấy người đang cần sự trợ giúp?
giọng nói vang lên khiến cả đám ngạc nhiên quay lại... và bất ngờ nhìn người vừa lên tiếng kia...
vZBABIw_U