Couple Thiên Yết Cự Giải
Sunday…
Lâm gia…
I’m Faded~ I’m Faded~ I’m faded~
Tiếng chuông điện thoại bài Faded – Alan Walked vang lên, CG ngái ngủ thò đầu ra khỏi chăn, bàn tay loạng soạng tìm chiếc điện thoại trên chiếc tủ cạnh đó…
- Alo… _Cái giọng vẫn còn ngái ngủ của chị cua vang lên, nhưng khi nhận ra giọng nói của ai kia thì cô bật dậy, tỉnh hơn cả khi uống café Walk up:
- Thiên Yết?
- [ Anh đang đứng trước cổng nhà em này, em xuống đi!]
- Chờ… chờ em chút!
CG cúp máy rồi vội vàng chạy đi làm VSCN, làm tóc rồi mặc đồ đẹp, chết thật, sao cô có thể ngủ quên trong khi hôm nay có hẹn đi chơi với TY chứ… aisss….
CG chạy thục mạng xuống dưới nhà và thấy TY đang đứng dựa trên chiếc xe moto màu đen trông mạnh mẽ và quý phái. Mái tóc đen khẽ lay lay nhẹ trong gió, thấy CG thở hổn hển, TY lo lắng:
- Em không sao chứ, bé cua?
- Hộc… không sao… hộc… anh chờ em lâu chưa? _CG khó khăn lên tiếng, TY nhìn lại đồng hồ, khẽ cười:
- Nếu lúc anh gọi em còn đang ngủ thì phút là nhanh rồi đấy!
- phút cơ á? _CG ngạc nhiên, đôi môi cô cong cong lên, vẻ mặt áy náy:
- Em xin lỗi…
Phịch!
TY đặt chiếc nón lên đầu CG và cài quai cẩn thận cho cô, anh cười:
- Lên xe thôi!
CG ngoan ngoãn leo lên xe và ngồi sau TY, anh kéo tay cô ôm vào người anh, nhắc nhở:
- Ôm chắc vào!
- Dạ?
CG chưa kịp hiểu rõ thì TY đã phóng xe đi khiến cô xém nữa là ngã ngửa ra đằng sau và siết chặt tay ôm lấy TY, nhắm tịt mắt lại mà cầu nguyện cho mình khỏi rơi. Cảm nhận được vòng tay của bé cua, TY khẽ nhếch môi cười đắc ý… (cái tên nham hiểm a)
Két!
Chiếc xe dừng lại và cua ngang vòng rồi dừng hẳn lại, nhưng bàn tay CG vẫn ôm chặt TY không thôi. TY gỡ chiếc mũ bảo hiểm cho cả ra, thấy CG vẫn nhắm mắt lại và trông run run, khôn run mới lạ, TY chạy xe mà đánh võng, cua đường làm bé cua muốn rớt tim ra ngoài, cái này… thà đi tầng địa ngục còn đỡ sợ hơn á. TY hiểu được tâm trạng của CG, anh xoa xao đầu cô, cười đểu:
- Tới siêu thị rồi, em muốn ôm thì về nhà anh cho ôm, chứ ở đây… _Nói tới đây, TY ranh ma ghé vào tai CG:
- Có nhiều người nhìn lắm nha!
CG nghe vậy liền thả TY ra ngay và luôn, cô đánh yêu vào người TY:
- Đồ đáng ghét, anh có biết anh lái xe nguy hiểm lắm không?!
- Nhưng em đâu có sao đâu? _TY cù lầy làm như mình vô tội lắm, CG lườm yêu anh:
- Nhưng em sợ!
- Rồi, rồi… anh xin lỗi… _TY xoa dịu cơn giận của chị Giải, nhưng mà: - Lát nữa anh sẽ cho em thêm ôm để đền bù tổn thất tinh thần cho em ha!
- Anh chết đi!
.
.
- Nhưng sao chúng ta lại vào siêu thị? _CG vừa đi cùng TY vừa thắc mắc, nghe anh bảo đi chơi, cô lại tưởng đi công viên giải trí hay trung tâm giải trí chứ. TY đẩy xe hàng, nhìn xung quanh:
- Vào đây mua đồ để nấu bữa trưa!
- Nấu ở đâu?
- Nhà anh! _TY trả lời ngắn gọn, cơ mà khiến CG hơi ngạc nhiên, biết ý nghĩ gì của CG, TY lên tiếng tiếp :
- Nhà riêng của anh!
.
.
- Ôi mẹ ơi, mĩ nam đi siêu thị kìa!
- Đẹp trai quá~ Cool quá a~
- Xỉu mất thôi!
Hàng loạt tiếng thán và trầm trồ ngợi khen ngoại hình của TY vang lên trong khu đồ ăn của siêu thị khiến anh cảm thấy phiền vô cùng, phải tỏa sát khí lắm anh mới cách li được với mấy thím nhiều chuyện này. Anh khó chịu, quay sang nói với CG:
- Chúng ta mua nhanh rồi về… bé Cua? Em đâu rồi?
Thì phát hiện ra CG không còn đi cạnh mình nữa, ây chà, kiểu này chắc lạc mất rồi, ôi no, mà lạc trong siêu thị thì khác gì lạc trong mê cung trời… TY vội vàng đẩy xe đẩy vòng lại để tìm CG…
Khu trái cây…
- Ừm… Thiên Yết thích ăn loại trái cây nào nhỉ? Là táo đỏ! _CG nhớ ra rồi cười tươi, bước tới lấy lô táo đỏ mọng với suy nghĩ:
- Thiên Bình cũng hay ăn táo này, chắc là ngon lắm!
- ??!
CG hơi sững người khi có bàn tay cũng chạm vào lô táo đó, cô quay sang và nhìn thấy chàng trai trông có vẻ ăn chơi, lỗ tai xuyên cả lỗ, mặc toàn đồ đen và hơi khiêu gợi. CG vội rụt tay lại, cúi đầu nhường lô táo cho anh ta:
- Tôi sẽ lấy lô khác!
- Khoan đã! _Bỗng chàng trai đó lên tiếng, anh ta đút tay vào túi quần, cúi đầu xuống nhìn CG chăm chăm:
- Cô em trông dễ thương nhỉ, cho anh xin số điện thoại đi!
- À… tôi không sử dụng điện thoại! _CG vội lùi ra sau bước và nói dối cho nóa lịch sự (Au: vâng~), chàng trai đó lại mặt dày tiến thêm bước, nhếch môi cười:
- Vậy địa chỉ facebook? Zalo? Skyle? Viber?
- Tôi… không có… _CG lại vô thức lùi ra sau, gương mặt toát lên vẻ sợ hãi trông rất đáng yêu khiến tên kia thích thú, hắn ta nắm lấy tay cô:
- Vậy nhà em ở đâu?
- Bỏ ra!
Bỗng giọng nói lạnh lùng và âm trầm vang lên sau lưng anh chàng kia khiến anh ta hơi giật mình và bất giác thả tay CG ra. Thấy TY, CG mừng rỡ, cô liền chạy tới chỗ anh:
- Thiên Yết!
- Thiên Yết? Đừng nói là… Lãnh… Lãnh Thiên Yết nhá?... _Tên con trai kia toát hết mồ hôi hột, xanh mặt nhìn TY, TY khẽ nhếch môi cười, quàng eo CG lại:bg-ssp-{height:px}
- Đây là bạn gái Lãnh Thiên Yết, đừng có đụng vào, vì Lãnh Thiên Yết tao sẽ không để yên cho mày đâu!
- Dạ, đại ca, em xin lỗi, em không biết đó là đại tỷ ạ!!! _Tên kia vội vàng phóng chạy mất xác, nhìn cái vẻ khốn đốn của tên đó làm CG bật cười khúc khích, cô ngước ánh mắt ngưỡng mộ lên nhìn TY:
- Công nhận, anh oai ghê á!
- Đương nhiên, anh là bạn trai em mà! _TY xoa nhẹ đầu CG rồi nắm tay cô đi sang chỗ khác mua đồ, lý do nắm tay là… tránh tình trạng thất lạc như lúc nãy đó mà…
.
.
Két!
Và lần này, do CG đã răn đe nên TY không còn phóng như bay đi nữa và bây giờ, chiếc xe đang dừng lại ở căn nhà gỗ ở ngoại ô thành phố.
- Đây là nhà anh? _CG ngạc nhiên nhìn căn nhà trước mặt, nó được làm bằng gỗ, trông rất đơn sơ và mộc mạc. TY lấy đồ rồi mở cánh cổng bằng gỗ sơn màu trắng ra, nghiêng đầu vào trong:
- Phải, em vào đi!
Cánh cửa nhà mở ra, theo chân TY, CG khẽ bước vào trong, woa, cô không thể tưởng tượng nổi, trong nhà vô cùng sạch sẽ và gọn gàng, hơn nữa tông màu cũng trang nhã và sáng sủa. Nhà có tầng, tầng trệt gồm phòng khách và nhà bếp, tầng gồm phòng ngủ, ban công và nhà vệ sinh. Trong phòng khách có bộ sofa màu kem đặt ở giữa, chiếc bàn kiếng kiểu cách cổ điển gần đó và có chiếc TV màn hình mỏng Sony INCH. Bước vào phòng bếp, nó cũng tương tự như phòng bếp ở KTX nhưng nhỏ hơn. Đặt đồ ăn lên bàn, CG bắt đầu xoắn tay áo lên và trổ tài. TY đi lấy chiếc tạp dề và tự đeo vào cho CG, làm đôi má CG ửng hồng lên.
phút sau…
Ùng ục… ùng ục…
Tiếng sôi sùng sục của nồi lẩu thập cẩm kêu lên, CG đeo găng tay bếp mở nắp nồi ra, hương thơm đậm đà của các hương vị nguyên liệu hải sản, gia súc lan tỏa cả căn bếp. Vẫn như thường lệ, CG vẫn cứ nhờ TY nếm hộ, nó cứ như thói quen rồi. Nếm xong, TY chợt ôm CG từ đằng sau, cười khen:
- Mùi vị chuẩn không cần chỉnh luôn!
- Được rồi, đừng nịnh em nữa, anh ngồi vào bàn đi! _CG cười nhẹ, rồi tháo tạp dề và găng tay ra, nhập bữa cùng TY luôn…
Sau khi dọn dẹp sau bữa ăn xong, TY đưa CG lên tham quan phòng ngủ ở đây, tiện thể nghỉ ngơi luôn…
- Sao anh lại có ngôi nhà này?
Nằm trong vòng tay của TY, CG nghịch nghịch lọn tóc xoăn xoăn của mình, ánh mắt TY bỗng trở nên xa xăm, anh kể rằng:
- Trước đây, nó là căn nhà mà ba anh hay dẫn tới đây để chơi đùa và luyện võ, nhưng từ khi ba anh mất, anh đã không lui tới nơi này nữa. Nhưng nghĩ lại, nơi đây là nơi chứa nhiều kỉ niệm của ba con anh nhất, nên anh thường tới đây dọn dẹp và ở vài ngày khi có kỳ nghỉ. Hôm qua, anh đã tới đây trước để lau dọn chỗ này để hôm nay đưa em tới đây!
- Vậy… em là người con gái đầu tiên được anh dẫn tới nơi đây? _CG lém lỉnh thắc mắc, trong lòng cô bỗng có sự tự tin vô hình, nhưng câu trả lời của TY là:
- Không… _Câu trả lời này khiến CG hụt hẫng, cũng phải thôi, cô quên mất là còn mẹ TY nữa, cô bỗng thấy mình ngớ ngẩn kinh khủng. Nhìn gương mặt có nhiều biểu cảm của CG, TY khẽ cười, anh nhéo nhẹ mũi cô:
- Em là người đầu tiên trừ ba và anh được tới đây!
- Hả? _CG bất ngờ, cô ngẩng mặt lên nhìn anh cách thắc mắc: - Người đầu tiên?
- Phải, chẳng có ai biết nơi này, kể cả ông nội và mẹ anh, mấy đứa bạn thân của anh cũng không biết! _TY xoa nhẹ đầu cô, câu nói của TY khiến CG thấy hạnh phúc và vui mừng kì lạ, chỉ có yêu thương, tin tưởng nên anh mới đưa cô tới đây, ấy vậy mà trước đây cô lại có suy nghĩ anh không tin tưởng cô. Ánh mắt cô trở nên trong xanh và dịu dàng hơn, nhìn vào nó, lòng TY trở nên thanh thản và bình an hơn, có được CG ở cạnh bên, có phải là anh quá có phúc không? Cô gái ấy tựa như thiên thần mà Chúa đã cử xuống để khiến cuộc sống của anh trở nên ấm áp và có màu sắc hơn, quả là món quà vô giá…
- Umnh…
TY từ từ cúi xuống và hôn nhẹ lên cánh môi anh đào mềm ngọt của CG. Đây là lần đầu tiên anh được cảm giác thế nào là hôn mặc dù đã muốn từ trước rất nhiều lần. Siết chặt vòng eo của CG, anh trao cô nụ hôn vừa ôn nhu, vừa nồng cháy. CG nằm gọn trong lòng TY, bàn tay vô thức đặt lên cổ anh và thả lỏng người theo nhịp điệu của Yết ca. Luyến tiếc buông CG ra khi thấy cô đang ngạt khí, TY nhẹ hôn lên trán cô và ôm chặt cô vào lòng:
- Nghỉ ngơi đi, lúc dậy anh sẽ đưa em về!
- Vâng… _CG mỉm cười e thẹn, nhắm mắt lại, trong vòng tay bao bọc của anh, cô có được giấc ngủ ngon như chưa bao giờ có…
I’m Faded~ I’m Faded~
- Humnh…
Bỗng tiếng nhạc chuông điển hình của CG vang lên khiến cô phải tỉnh giấc, he hé đôi mắt vẫn chưa nhìn rõ xung quanh ra, cô mò mò lấy điện thoại trong túi quần và nghe máy:
- Alo…
- [ Giải nhi hả? Cậu đang ngủ à?]
- Ngư ngố hả? Tớ dậy rồi, có chuyện gì không? _Nhận ra giọng cô bạn thân, CG ủ rũ ngồi dậy, dụi dụi mắt, SN ở đầu dây bên kia lên tiếng:
- [Cậu rảnh không, đi dạo phố với mình được không? Tại mình đang ở mình!]
- Mèo mặt bự của cậu đâu? Sao không gọi cho cậu ấy? _CG
- [Ây dà, Cự Giải! Tại tớ đang muốn đi dạo với cậu mà, lâu rồi chúng ta chưa đi chơi cùng nhau mà!] _SN bên kia đỏ mặt gạu lên, giọng điệu của cô khiến CG cười khẩy:
- Rồi, cậu đang ở đâu, tớ tới liền!
- [ Bây giờ tớ vẫn đang ở nhà, nhưng cậu tới ngã tư đường Tawas phố Rollis nhé!]
- Ừ! Bye Ngư ngố nha~
Nói rồi CG cúp máy, cùng lúc đó, TY từ phòng tắm bước ra với mái tóc ướt rũ, những giọt nước rơi trên mặt TY khiến anh chàng trông càng thêm quyến rũ và đẹp trai, chẳng mấy chốc mà mặt bé cua đã… “phừng”… Thầy CG nhìn mình hoài, TY thắc mắc:
- Mặt anh dính gì sao?
- Hả? Không… không có… _CG bỗng giật mình trở về với hiện tại, biết thừa CG đang nghĩ gì, TY lau lau đầu mình rồi hỏi:
- Song Ngư vừa gọi cho em à?
- À vâng… Ngư ngố gọi rủ em đi dạo cùng cậu ấy… _CG quýnh quáng trả lời rồi đứng dậy: - Anh có thể chở em tới ngã tư đường Tawas phố Rollis không?
- Ừmh… em xuống nhà đợi anh đi, để anh thay quần áo! _TY gật đầu, cơ mà lời anh vừa dứt, CG đã phóng thẳng xuống nhà khiến anh hơi ngạc nhiên, anh khẽ cười, cô gái này, dễ bị quyến rũ quá… Trong khi tên TY cáo già đang cười yêu thì CG chạy vội xuống dưới, mặt đỏ au, tim đập thình thịch, gương mặt lúc nãy của TY hấp… hấp dẫn quá, nếu còn ở đó thêm giây, chắc cô phải tốn bông gòn bịt mũi lại quá…
Két!
Chiếc xe TY chở CG dừng lại ở địa chỉ hẹn của CG và SN, CG bước xuống xe, cười nhẹ:
- Cảm ơn anh, Thiên Yết, hôm nay em rất vui!
- Không có gì, em vui là được rồi!
CG đưa tay tháo mũ bảo hiểm cho TY, nhưng tháo hoài không được, bực mình gì đâu. Gương mặt cô cau có trông đáng yêu kinh khủng, khiến TY phải bật cười:
- Để anh gỡ cho!
TY nói vậy thì CG lại gần để TY làm, gỡ mũ bảo hiểm trên đầu CG và mắc vào xe, CG đưa tay chào tạm biệt TY:
- Mai gặp lại nha!
Nói rồi cô toan chạy đi thì cánh tay bị ai đó kéo lại, cả người CG ngã vào lòng TY và…
Chụt!
TY đã đặt môi lên hôn cô… giữa dòng người xung quanh khiến mặt CG đỏ lẹm. TY thực hiện mục đích gian xảo của mình xong thì cười vô tội:
- Bye Bye, honey~
- Anh… _CG ráo mắt lên nhìn tên gian tà trước mặt, thật là, bỗng nhạc chuông điện thoại cô lại reo lên, là SN, cô lườm TY:
- May cho anh lần này đấy!
Nói thì nói vậy, thế mà cô lại nở nụ cười tươi chào tạm biệt TY rồi chạy đi vào vỉa hè nghe máy của SN. Nhìn theo hình dáng nhỏ nhắn dễ thương của CG, TY lại cười… có phải, ngày hôm nay anh cười quá nhiều hay không… cho đến khi hình bóng ấy khuất rồi, TY mới rồ ga và phóng xe đi…
~~~~~~~~ END ~~~~~~~~
Minasan hãy cmt nhận xét nha~ Love~