Nếu như hắn trở về, vậy chẳng lẽ người đó cũng....
Câu hỏi đó còn đang lơ lửng trong đầu Nhân Mã, tỉnh dậy nó đã thấy mình đang ở nhà.
- Tỉnh rồi hả? có còn mệt không? có cần anh hôn một cái không? Nhân Tiêu, anh trai Nhân Mã chọc, trên khuôn mặt khả ái còn có nét đùa bợt, khẽ huýt sáo điệu.
- Anh đừng chọc em nữa được không, đứng đắn giùm một chút đi! Cô quát khẽ, đôi chân mày xinh đẹp khẽ chau lại, mắt xếch lên.
- Có người anh trai nào tốt như tôi lại bị em gái mình cự tuyệt mắng nhiếc vầy không trời! Anh trách yêu, tiếp tục " lầy"
- Là người ta quan tâm em gái mà!
Nhân Mã lườm anh ta một cái, trợn mắt:
- Quan tâm kiểu này người ta sẽ nhầm là tình nhân của nhau đấy anh hai yêu dấu!
- heheh, kệ người ta đi! anh cốc đầu cô một cái, đứng lên.
- Anh xuống bếp lấy cho em cốc sữa nhé! Nói xong liền đi thẳng, mái tóc nâu có phần hơi bù xù bị anh gãi gãi, trông rất lãng tử.
Tình cảm của bọn họ đúng là có thể khiến cho người ta ghen tị.
Ngổn ngang với những suy nghĩ về kẻ thù đó, mồ hôi cứ liên tục chảy xuống, những thứ còn chưa kịp chuẩn bị..
Anh yêu em....
- Alo?
- Nhân Mã à, cậu tỉnh rồi à? tớ là bảo Bình này, cảm ơn cậu về chuyện lúc nãy nhé!
- Không sao, không phải tiếp tục lạnh lùng sao?
- Lúc nào... tớ có sao?
- ưm.. hihi, cậu sống là tốt rồi, ơn gì!
- Nhân Mã cậu...
-Đang làm gì đó?
- Không học bài được thì gọi cho cậu mà.
-Vậy là được rồi! Nhân Mã cười tươi tắn, dù ở đầu dây bên kia cũng sẽ cảm nhận được.
- Thôi thôi, đi ngủ sớm đi, sáng mai tớ sẽ lại kiểm tra mắt cậu ấy!
- hihi.. ừ...tạm biệt.. Bảo Bỉnh nở một nụ cười ấm áp, trên khuôn mặt đã vui vẻ trở lại.
- Giá như có một người như cậu..... cô tắt máy, khẽ nói nhỏ với bản thân.
Giá như luôn có một người như cậu bên cạnh tôi, trên đời này thật sự có người quan tâm tôi như cậu, tôi có phải làm gì, cũng không hối tiếc.
Đáng tiếc chúng ta có lẽ cả đời cũng không đủ may mắn để tìm được, người như vậy.
Chiếc xe Mec đen sang trọng dần dần chậm chạp dừng lại trước cửa một công ty sầm uất, cao tới nỗi không thấy được bảng tên, mà nếu ai đủ cao để thấy, sẽ thấy dòng chữ: Tập Đoàn Sam Tâm, nơi chuyên cung cấp đồ dùng điện tử siêu cấp cao cấp, là nơi sản xuất linh kiện điện tử cực kỳ uy tín, vô cùng đắt đỏ, nổi tiếng toàn cầu.
Tập đoàn Sam Tâm
Chàng trai bước ra từ chiếc xe mang theo dáng vẻ lạnh lùng, khẽ lướt đôi mắt cao quý qua một hàng người đang đứng đón anh ở cổng vào, trên người sau mấy năm vẫn toát ra khí thế lạnh lùng đó, khiến người ta tự nhiên ớn lạnh.
Từ trong sảnh, một vị mỹ thiếu niên khác, mặc vest đen, màu tóc bạch kim, bên tai trái cũng có đeo một khuyên tai bạc, dùng vẻ mặt lạnh lùng ra đón cậu.
- Lâu rồi không gặp!
Anh ta khẽ liếc nhìn hết một lượt người rồi mới xoay mặt lại đáp:
- Lâu rồi không gặp!
Lâu rồi không gặp, sau khi gặp lại cũng chỉ chào nhau duy nhất một câu, sau đó liền không màng đến người khác mà tiến thẳng lên đại sảnh.
Đại sảnh
Hai kẻ đó, khí chất như nhau, khuôn mặt khả ái nhưng trong lòng lại mang tám phần đều là tà khí, muốn có được sự thương hại của bọn họ thật sự không dễ dàng. Đây chính là loại người chỉ nên xã giao không nên thân mật, vì vậy nên càng không được quá cả tin, sơ sẩy là sẽ chết, trên thế giới này, luôn sẽ có loại người hiểm độc như vậy.
-Bao lâu ở nước ngoài rồi, lần này chẳng lẽ lại nhớ nhà à?
-Đúng vậy, nhớ nhà rồi nên mới về đây! Người mặc vest trắng đùa bợt
- Tới giờ vẫn muốn tìm cô ta?
- Không phải bao lâu nay vẫn luôn đi tìm sao, chẳng qua là đã tìm ra rồi!
- Cái gì? vừa về nước là đã tìm được? có quá thần thông quản đại không? Kẻ kia sửng sốt
-May mắn!
May mắn.
Hắn khẽ nhếch môi, nụ cười trở nên tà mị vô cùng, khẽ nói:
- Cô muốn trốn sao, muốn trốn lần nữa, phải xem tôi có cho phép không.
Hắn dập điếu thuốc xuống, hai tay đan vào nhau, khẽ cười.
( Vì sẽ có một số bạn thắc mắc vì sao đến giờ cung của mình vẫn chưa xuất hiện nên mình sẽ tiết lộ: Bọn họ sẽ là cung còn thiếu) hahahaha