...Tại nơi trận đấu giữa sư phụ và đệ tử diễn ra kịch kiệt h'...
Thánh kiếm không hề nương tay dù Cự Giải bị thương máu chảy không ngừng... Có lẽ bà ta thật sự muốn giết chết người đồ đệ này rồi...
Thiên Yết và Thiên Hàn tim như ngàn mũi kim xuyên qua...nhìn người con gái mình yêu thương gặp nguy hiểm mà không thể nào làm gì được...
-Khốn kiếp tại sao lại khó phá đến vậy chứ?_Thiên Yết dùng kiếm chém rụng hết đám nhầy nhầy bám trên kết giới
Nhưng chúng vẫn không ngừng mọc lại...
-Giải à, em nhanh chóng giải quyết mụ ta đi!_Thiên Hàn nói vọng ra
-Hahaha...ngươi nghĩ ta dễ dàng bị hạ ngục vậy sao? Đồ đệ ơi, còn lời gì muốn trăng trối không?_Thánh kiếm cười cười
-Tôi chỉ...muốn nói...sư phụ...người thật độc ác đấy!_Cự Giải cầm kiếm bên tay trái ôm lấy vết thương đang không ngừng chảy máu bên ngực phải
-Hahaha...giờ ngươi mới biết à? Ta vốn là kẻ như vậy mà! Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Nói rồi Thánh kiếm lại bắt đầu tấn công...
Cự Giải chặn đứng cây kiếm của bà ta chỉ với kiếm tay trái...máu vẫn không ngừng tuôn rơi...
-Sư...phụ...người đã từng...dạy con rằng...đừng bao giờ dùng...kiếm tay trái... Vì như thế...sẽ làm giảm lực sát thương...và lực chiến đấu... Nhưng hôm nay con sẽ cho người thấy...ai mới là người làm đúng!
Cự Giải hất văng cây kiếm của bà ta ra...
-Ngươi đừng quá ngông cuồng!_Thánh kiếm tức giận
-Con sẽ cho sư phụ được mở mang tầm mắt!
Nói rồi Cự Giải truyền nhiệt vào cây kiếm trên tay trái của mình...
Cây kiếm được nung đến đỏ rực thế nhưng...không có dấu hiệu gì là sẽ bị mềm ra hết...
-Ngươi...ngươi lại nghĩ ra trò gì thế hả?
Thánh kiếm lùi vài bước...
-Sư phụ...chắc cũng biết con muốn làm gì mà? Người chính là Thánh kiếm a!_Cự Giải cứ như bông hoa đỏ nở rộ vùng trời đêm
Cô bước đến đâu...lửa theo bước chân tới đó...
-Vì để bảo vệ sự an toàn cho những người khác mà tôi không bao giờ muốn sử dụng bí thuật này! Nhưng hôm nay sư phụ...tôi sẽ dùng nó để đánh bại người!
Nhanh như chớp Cự Giải bay đến chỗ Thánh kiếm...
Bà ta cũng hoàn hồn đưa cây kiếm ra đỡ đòn của cô...thế nhưng...
KENG...KENG!
-Không thể nào! Kiếm của ta được làm từ hợp kim không thể phá vỡ! Tại sao?
Thánh kiếm bị hạ trong giây lát...ngã ngồi trên mặt đất nhìn cây kiếm bị chém đứt đôi mà oán thán...
-Nhiệt độ cao vừa tầm...có thể khiến cho kiếm...trở nên dẻo dai hơn và nó...có thể cắt đứt được... tất cả mọi thứ!
Thiên Yết và Thiên Hàn trố tròn mắt nhìn...
-Ngươi...ngươi...
-Sư phụ à, con không...muốn nói điều này...nhưng người phải chịu tội...trước luật pháp nước Y.
Cự Giải trầm giọng xuống...
-Để ta áp tải bả đi!
Bỗng có tiếng phụ nữ...
-Ai vậy?
người ngạc nhiên quay ra...
-Mẹ!
-Ố...Yết ơi!
Và mẹ Yết chạy như bay ra...
-Kẻ nào nhốt con trai yêu quý của mẹ thế? Mẹ giết kẻ đó!
Mẹ Yết tức giận vô cùng...
-Ơ...con không sao đâu mẹ!_Thiên Yết hòa hoãn
-Nè trông dạo này con có da có thịt hơn rồi ý! Có phải là có em gái nào nuôi nên mới vậy không?_Mẹ Yết cười cười
-Con vẫn vậy mà mẹ!
-Ồ...mà thả đứa ra trước đã!
Nói rồi mẹ Yết phá bỏ kết giới...
-Bác thật là lợi hại!_Cự Giải tay ôm vết thương nhưng vẫn trầm trồ khen ngợi
-Ta mà lại! À...thế cháu là...
-Dạ cháu tên Cự Giải!
-Woa tên hay!
Mẹ Yết khen ngợi Cự Giải...
Còn chàng trai nào đó đang vội chạy ra xem vết thương của cô...
-Này em sao rồi hả?_Thiên Hàn định chạm vào người Cự Giải
-Để anh đưa em tới bệnh viện!_Thiên Yết bế thốc cô lên chạy như bay ra khỏi khu rừng
Để lại mẹ Yết và Thiên Hàn đang ngơ ngác đứng nhìn...
-Vậy bây giờ tôi sẽ áp giải bà về trụ sở chính!_Mẹ Yết hoàn hồn trói Thánh kiếm lôi đi
-Ha...cuối cùng thì ta cũng không bằng nó! Thật hổ thẹn khi mang danh Thánh kiếm!
Bà ta than vãn...
Mẹ Yết+Thiên Hàn...
...Tại khu vực khác...
/ đội đã giải cứu được cô cảnh sát dưới vực núi và họ đang chuẩn bị đi tiếp thì...
Bỗng nhiên Thiên Yết bế Cự Giải chạy vụt qua...
-Ớ...kia là Thiên Yết mà!_Bạch Dương giật mình
-Còn có Cự Giải nữa! người họ đi đâu mà vội thế?_Xử Nữ khó hiểu
-Chúng ta cũng phải đưa cô cảnh sát này đến bệnh viện ngay!_Song Ngư nói
-Vậy còn đám sát thủ trong khu rừng?_Song Tử hỏi
-Sau khi đội phá bom xong chúng sẽ không còn đe dọa được chúng ta nữa! Đến lúc đó Hình Cảnh sẽ giải quyết nốt!_Xử Hoàng nói
-Liệu họ có sao không ta?_Song Ngư lo lắng
-Yên tâm đi, "cá nhỏ"! Họ rất trâu bò!_Xử Nữ cười phá lên
Đội ...
-Ok! Vậy chúng ta mau đi thôi!_Song Tử nói
Và bọn họ lại kéo nhau ra khỏi khu rừng.
...Cùng lúc đó trong thành phố h'...
Tại ngôi chùa âm u nào đó...
-Chỉ còn giây thôi!_Ma Luân toát mồ hôi
-Ui cha...rốt cuộc là thế nào đây?_Kim Ngưu vò đầu bứt tai
-Hay cắt đại đi?_Ma Kết nói
-Toàn đội hét toáng lên qua điện thoại: CẮT ĐẠI Á???
-Liều thử phen xem!_Ma Luân nói
-Ok! (au: ối! Bọn nó liều quá!)
-Bên tụi mình còn có phút giây thôi!_Nhân Mã khóc lớn
Sư Tử và Lâm Tử thì vừa nghĩ cách gỡ bom vừa dỗ dành cô...
-Thiên Bình soi gương than: ôi! Tạm biệt cuộc sống tươi đẹp của tôi! Huhu...mình đẹp thế này mà phải chết á?
-Bảo Bình ôm Thiên Bình an ủi: chúng ta còn phút giây nữa mà!
Toàn đội ...
-Ma Kết nói: chỉ còn giây...anh cắt dây xanh nhá?
-Không đừng! Em thích màu xanh đừng cắt dây xanh!_Kim Ngưu la toáng lên
Ma Kết =.=...
Ma Luân...
Toàn đội hồn lìa khỏi xác...
-Nhưng chỉ còn giây!_Ma Luân nói
-Ơ...
-Em mau quyết định đi! Có chết thì chúng ta cùng chết!_Ma Kết điềm tĩnh
-Ok! Để xem...
Chợt Kim Ngưu nhớ ra điều gì đấy sau khi nhìn lại kí hiệu màu xanh dương kia...
-Ơ...đừng...
-Em quyết định nhanh lên! Đừng gì nữa heo ngốc?_Ma Kết đau não
-Ối má ơi bom sắp nổ rồi! Mà người vẫn điềm nhiên thế sao?_Nhân Mã la hét ầm ĩ vào điện thoại
Bỗng nhiên bộ đếm giờ thông báo...
-Bom sẽ nổ trong vòng giây nữa!
...
-Trời ơi! Nhanh làm gì đi!_Thiên Bình hét lên
-Cắt đại đi!_Ma Luân gấp gáp
...
-Ok!
Ma Kết định cắt dây đỏ...
...
-KHÔNG! ĐỪNG CẮT DÂY NÀO HẾT!
Kim Ngưu hét vào tai Ma Kết...
-Ơ...nhưng...
...
-Không cắt thật sao?_Ma Luân hỏi
Toàn đội mồ hôi túa ra như suối...
...
-Bom sẽ...
-ÁAAAAA!!!
Nhân Mã và Thiên Bình bịt tai nhắm mắt hét lên...
Các chàng trai lạnh hết sống lưng...
Kim Ngưu nhìn chằm chằm vô quả bom...
-...ngừng hoạt động...
...
...
giây sau...
-Ô? Sao lại vậy rõ ràng..._Thiên Bình mở mắt ra ngạc nhiên
Các chàng trai cũng khó hiểu...
Kim Ngưu thở phào nhẹ nhõm...
-Bom không nổ hú ya...sống rồi!_Nhân Mã nhảy cẫng lên
-Tại sao lại thế?_Ma Kết đơ ra
-Kí hiệu màu xanh này...tức là không cắt dây nào thì bom sẽ không nổ...và bom sẽ tự ngừng hoạt động!_Kim Ngưu giải thích
Toàn đội ồ lên...
-Sư phụ của em đúng là quái đảng!_Ma Luân nhận xét
-Xem ra là phán đoán của em đúng! Vì ổng lúc nào cũng đánh dấu bom!_Kim Ngưu cười ha hả
Toàn đội =.=...
-Vậy sao em không nói ngay từ đầu? Làm anh muốn đứng tim à!_Ma Kết nói
-Tại lâu rồi nên em...không có chắc... Mà em tưởng anh không sợ?_Kim Ngưu ngây ngô
-Ai nói anh không sợ? Anh sợ không được ở bên em nữa thôi!_Ma Kết làm nũng
Kim Ngưu...
Ma Luân...
Toàn đội ...
Bỗng nhiên Nhân Mã lại hét lên...
-Á...quả này chỉ còn giây!
Toàn đội lại "hồn lìa khỏi xác".
-Nói cho mình biết quả đó kí hiệu thế nào?_Kim Ngưu vội giật lấy máy
-Đỏ...là đỏ...rất đỏ!_Nhân Mã lại khóc vì sợ
Sư Tử và Lâm Tử lại dỗ dành cô...
-Chỉ còn giây thôi!_Sư Tử thông báo
-Để xem...
Kim Ngưu suy nghĩ...
-Ối nhanh lên chỉ còn giây nữa thôi!_Nhân Mã suýt ngất
Toàn đội lại như ngồi trên đống lửa...
-Cắt cả dây! Mau lên đi!_Kim Ngưu hét vào trong điện thoại
-Cả dây á?_Toàn đội sốt xình xịch
-Nhanh đi!
-Ok!!!
Và thế là Sư Tử và Lâm Tử mỗi người dây...
-Hãy cắt cùng lúc!_Ma Kết nói
-Dây vàng dùng kìm nung lửa! Sư Tử, anh phụ trách dây vàng!_Kim Ngưu chỉ đạo
-Ok!_Sư Tử toát mồ hôi lạnh
Toàn đội lo đến mồ hôi chảy đầm đìa...
Bộ đếm giờ bắt đầu thông báo...
-Bom sẽ nổ trong vòng giây nữa!
...
-Đếm đến thì anh cắt ok!_Kim Ngưu nói
-Được!_Sư Tử và Lâm Tử đồng thanh
!_Kim Ngưu bắt đầu đếm
...
!
...
!
...
KỊCH!
Tiếng cắt dây vang lên cùng lúc và...
Nhân Mã mở mắt ra...
-Year...lại sống rồi!
Toàn đội thở phào nhẹ nhõm.
-Kinh thật! Bộ đếm giờ dừng lại chỉ còn đúng giây nữa thôi!_Lâm Tử lau mồ hôi trên trán
-Đúng vậy!_Toàn đội đồng thanh
Ma Kết xoa đầu Kim Ngưu...
-Em làm rất tốt!
-Anh thật sự rất ngưỡng mộ em!_Ma Luân cầm tay Kim Ngưu nói
Ma Kết lườm Ma Luân...
-Kim Ngưu cười cười: cảm ơn mọi người!
-Ngưu nhi, còn quả cuối cùng nè!_Thiên Bình nói
Toàn đội lại trở về tư thế sẵn sàng chiến đấu.
-Còn bao nhiêu giây thế, Bình nhi?_Kim Ngưu hỏi
-Còn giây!_Thiên Bình nói
-Kí hiệu màu vàng đúng không?
-Đúng rồi!
Kim Ngưu lại bắt đầu ngẫm nghĩ...
Toàn đội lại lo lắng không thôi.
-Bỗng nhiên Nhân Mã nảy ra ý tưởng: màu vàng...thì cắt dây vàng!
Toàn đội =.=...
-Nhưng vừa nãy màu xanh có cắt dây xanh đâu?_Bảo Bình ngu ngơ
-Đúng! Màu đỏ cắt cả dây chứ đâu chỉ cắt mình dây đỏ!_Phi Bình toát mồ hôi
Toàn đội đồng ý...
Chợt Kim Ngưu lên tiếng...
-Mã nhi