Kim Ngưu và Nhân Mã vẫn cứ lần lần mò mò trên mặt sàn.
- Anh có thấy mấy cái ký hiệu này nhìn quen không? - Nhân Mã hỏi.
- Có, nó giống một cái ký hiệu anh nhìn thấy trên đường vào đây. - Kim Ngưu đáp.
- Vậy thì nơi này phải có gì đó rất đặc biệt đó. Tại vì, em không nghĩ chúng ta bị giam ở giữa khu rừng này là tình cờ đâu. - Nhân Mã đáp.
- Nơi này, chắc nó liên quan đến lịch sử hình thành của thế giới này rồi.... và chúng ta, là một phần của nó. - Kim Ngưu đáp.
- Sao anh biết? - Nhân Mã hỏi.
- Tại những họa tiết này được tạo nên nhờ những ký hiệu của chúng mình. - Kim Ngưu đáp.
Nhân Mã trầm ngâm một hồi. Đúng như Kim Ngưu nói, cái mặt sàn này gợi lại cho cô rất nhiều ký hiệu về bọn họ. Nhưng rồi, có một cái ký hiệu làm cô cảm thấy lo lắng....
- Anh Ngưu, ký hiệu kia ám chỉ cái chết, đúng chứ?
----------------------
- Cái này là họa tiết vòng của tụi mình kìa! - Bảo Bình reo lên vui sướng.
Trên mặt đất gần đó, có một hình tròn giống với cái ấn ký đã giúp họ "dịch chuyển" từ thế giới con người sang đây.
- Ơ, ở đây cũng có một cái ý chang nè! - Song Tử kêu lên, lôi kéo sự chú ý của mọi người.
- Ở kia cũng có nữa kìa! - Cự Giải cũng lập công.
- Nếu cái ký hiệu này đã dẫn chúng ta từ thế giới con người sang đây, biết đâu được, cái này cũng dẫn chúng ta đi đâu đó thì sao. - Xử Nữ phân tích và lập luận.
- Cũng có thể chứ! - Bảo Bình tán thành. - Biết đâu, nếu đi theo những ký hiệu này, ta có thể đến được chỗ của Kim Ngưu và Nhân Mã thì sao?
- Nếu không thử thì sao chúng ta biêt được? - Song Tử mỉm cười bí hiểm.
- Được rồi, vậy ta đi thôi chứ nhỉ? - Xử Nữ "phất cờ khởi nghĩa".
Bảo Bình mở cuốn svổ phép thuật của mình ra và lẩm nhẩm một câu thần chú gì đó. Khu rừng đang ở lúc xế chiếu bừng sáng. Từ mặt đất, thân cây, bụi cây, một luồng ánh sáng phát ra. Và luồng ánh sáng đó, đương nhiên là từ những cái ký hiệu thần kỳ kia rồi.
con người cứ thế mà đi. Bao nhiêu mệt mỏi, thù hận gì đều tan biến. Họ cứ đi cho đến khi Bảo Bình chẳng may ngất đi.
- Bảo Bình? Bảo Bình? - Song Tử hốt hoảng hét lên.
- Bảo Nhi? Mày sao thế? - Cự Giải hỏi.
- Cô ấy vừa đi quá giới hạn sử dụng thần chú của mình rồi. - Xử Nữ điềm đạm nói.
- Bây giờ chúng ta phải làm sao? - Song Tử hốt hoảng hỏi.
- Cự Giải, em giúp anh chế tạo thuốc nhá! - Xử Nữ đề nghị.
- Ok anh! - Cự Giải đáp lại.
- Vậy em lấy cho anh mấy cái lá thảo dược, rồi lát nữa hóa phép cho anh. - Xử Nữ nói.
Cự Giải mở cái túi xách nhỏ của cô ra và lấy một ít thảo dược. Xử Nữ thì lôi đâu đó ra một hợp chất lỏng màu xanh nước biển. Anh hòa hai thành phần này lại rồi đưa cho Song Tử.
- Em cho Bảo Bình uống hộ anh nhá! - Xử Nữ bảo Song Tử.
- Vâng ạ! - Song Tử đáp.
Cự Giải và Xử Nữ nhanh chóng rời đi. Họ phải kiếm những cái ký hiệu này.
Quay lại với Bảo Bình và Song Tử....
- Bảo Bình ơi! Dậy uống thuốc này. - Song Tử gọi.
Anh đổ một ít vào miệng của Bảo Bình. Gương mặt cô tái đi thấy rõ; đôi mắt khép chặt lại và hình như, có giọt nước mắt đang rơi. Song Tử khẽ chạm vào gương mặt Bảo Bình và gạt giọt nước mắt đấy đi.
- Ưm... ưm... - Bảo Bình khẽ cựa quậy. - Song Tử, tôi làm sao đấy?
- Bảo Bình tỉnh rồi sao! - Song Tử mừng rỡ reo lên. - Cô chỉ bị kiệt sức thôi, một chút nữa là khỏe ngay mà.
Khẽ chạm lên gương mặt mình, cô thấy cái gì ươn ướt.
- Đã có chuyện gì vậy, Song Tử? - cô khẽ hỏi.
- Tự nhiên nước mắt cô rơi thôi, không có gì cả. - Song ử đáp. - Đã có chuyện gì vậy?
- Tôi thấy, một khung cảnh đầy rẫy sự chết chóc. Một màu đen bi thương. Một màu đỏ. Và một luồng ánh sáng. - Bảo Bình đáp.
- Sao... nó quen thuộc thế? - Song Tử lẩm bẩm.
Cự Giải và Xử Nữ cũng trở lại sau một thời gian.
- Bảo Bình, mày không sao chứ? - Cự Giải ân cần hỏi.
- Mình không sao! - Bảo Bình đáp.
- Bây giờ cũng muộn rồi, ta nghỉ ở đây luôn đi! - Xử Nữ gợi ý.
- Đúng đó, giờ ta cũng phải kiếm cái gì để ăn nữa, ta đi ngày liền rồi. - Song Tử nói.
- Đã ngày rồi sao? - Bảo Bình hỏi, vẻ mặt sốt sắng.
- Ừ. Sao thế? - Song Tử hỏi.
- Chúng ta còn ngày nữa.... - Cự Giải đáp lời của Song Tử thay cho Bảo Bình.
Sau câu nói đó, tất cả mọi người đều ngồi lặng lại.
- Cự Giải, ra kia với tao một xíu. - Bảo Bình bỗng nhiên phá tan bầu không khí và nói. - Hai anh dựng lều giúp bọn em được không ạ?
- Ừ, hai đứa cứ nói chuyện đi. - Xử Nữ đáp.
Lúc hai cô gái đã đi rồi.
- Song Tử, mọi chuyện vẫn ổn chứ? - Xử Nữ hỏi.
- Bảo Bình vừa mơ thấy cái gì đó. Em có linh cảm chả lành. - Song Tử đáp.
- Giống anh thôi... anh không tin Bảo Bình lắm. - Xử Nữ nói.
- Tại sao? - Song Tử hỏi.
- Cô ta đang giấu cái gì đó. - Xử Nữ đáp.
Ở một nơi gần đó...
- Mọi thứ sắp được hé lộ rồi. Cuộc chiến cũng sắp bắt đầu rồi. Ta phải khẩn trương lên. - Bảo Bình nói.
- Sao mày biết? - Cự Giải hỏi.
- Tất cả nằm ở cái ký hiệu đó. Và có vẻ, tất cả mọi người đều đã tìm được manh mối gì đó rồi. - Bảo Bình đáp. - Vả lại, tao có linh cảm gì đó không lành. Trong mơ, tao đã gặp một người phụ nữ. Tóc đỏ.
- Tao tin mày! Ta phải hội nhập lại sớm thôi. - Cự Giải nói.
-------
- Ta không ngờ, chúng lại phát hiện ra nhanh thế! - một người phụ nữ trung niên cảm thán.
- Mẹ, mẹ chắc chứ? - một cô gái tóc đỏ hỏi.
- Akira, ta sẽ cho tất cả bọn họ chịu khổ.
- Ta sẽ bắt đầu với Bạch Dương, Thiên Yết, Nhân Mã và Kim Ngưu. - Akira tiếp tục. - Bạch Dương đã bị xóa ký ức, những người còn lại đã bị bắt ạ.
- Tốt lắm, đến lúc gọi "nhân vật bí ẩn" đó về rồi! Muahahaha! - mụ ta cười một nụ cười man rợ.
Trong màn đêm tĩnh mịch hôm đó, một cuộc chiến sắp diễn ra.