"Văn phòng của anh không thiếu nhất chính là thư ký, nhất là nữ thư ký! Công việc chủ yếu của em chính là giúp anh khai thác thị trường châu Âu!" Lôi Tuấn Vũ giống như đã vạch sẵn âm mưu, tỏ vẻ nắm chắc phần thắng lợi…
"Tôi? Tôi không phải là bình hoa, không thể đứng bên cạnh anh cười cợt, đi quyến rũ khách hàng. Tôi cũng không hiểu nghiệp vụ, hoàn toàn không biết thư ký là làm cái gì?! Anh muốn một người như tôi đi trợ giúp anh? Lôi Tuấn Vũ, trò đùa này của anh có lẽ hơi quá rồi đó!"
Lãnh Tử Tình phân tích theo lẽ thường.
"Chủ biên tạp chí Hoa Bá nếu ngay cả một chức thư ký cũng làm không tốt, vậy anh phải nghi ngờ ý đồ lúc đầu tuyển dụng em của người nào đó rồi!" Lời nói sắc bén khiến cho người ta có chút không chống đỡ nổi.
"Lôi Tuấn Vũ, anh có phải là quá tự cao tự đại rồi không! Đừng nói tôi chưa từng làm thư ký, cho dù đã từng làm, tôi cũng sẽ không đến công ty của anh! Ý đồ của anh tính toán quá sớm thì phải!" Lãnh Tử Tình khinh miệt nói. Cô tuy rằng không biết trong hồ lô của hắn có thuốc gì, nhưng quyết tâm của cô không thể lay chuyển! Cô không thể mặc hắn sắp xếp, giống như hắn đã nói, hắn không thiếu đàn bà, cô sẽ không nhắm mắt hùa theo hắn!
"Em không ký?" Lôi Tuấn Vũ nhíu mày. Một ngón tay mân mê cằm mình, ra vẻ đăm chiêu, kỳ thực hắn đã định liệu trước hết rồi.
Lãnh Tử Tình lườm hắn, đã muộn thế này, hắn đột nhiên chạy đến, chỉ muốn nói chuyện này với cô?! Thật là quá vớ vẩn! Nhưng, trong lòng cũng có chút chột dạ.
"Em đã không ký, vậy anh cũng không miễn cưỡng… Đúng rồi, Tử Tình, hôm nay anh được biết một cố nhân của em ở bên Mỹ đã tìm được một công việc, hình như là chủ biên của một tạp chí nổi tiếng nào đó. Không biết tình hình của anh ta thế nào rồi, hai ngày nữa anh cử người đi chăm sóc một chút, em thấy thế nào?" Lời nói ngả ngớn khiến người nào đó trong lòng nóng như lửa đốt.
"Anh! Lôi Tuấn Vũ! Anh đã nói sẽ không làm khó Hoa Bá mà!" Lãnh Tử Tình liền đứng bật dậy, từ trên cao nhìn trừng trừng xuống Lôi Tuấn Vũ. Gò má tức giận mà có chút run rẩy.
Hắn quả thật chính là kẻ tiểu nhân lật lọng!
"Ấy ấy, nóng nảy làm gì! Ngồi xuống, dáng vẻ này của em khiến anh không khỏi hoài nghi cái thai mới mất là của ai…" Lôi Tuấn Vũ chậc chậc cười khẽ, ánh mắt châm chọc nhìn về hướng bụng của cô.
Kỳ thật hắn đương nhiên biết cái thai là của ai, chỉ là nếu không nói như vậy, thì hình như không thấy thoải mái. Nhìn thấy vẻ mặt buồn bực của cô, hắn liền có được đáp án. Lãnh Tử Tình là một cô gái lương thiện, cô sẽ không làm ra chuyện trái với lương tâm. Hắn thậm chí có thể chắc chắn, nếu bọn họ không ly hôn, cô tuyệt đối sẽ không thể phản bội hắn! Nhưng tình cảm của cô đối với Hoa Bá, hắn sao có thể xem nhẹ?! Hắn dường như là không cần nghĩ ngợi liền nói ra những lời làm tổn thương cô! Dường như như vậy trong lòng mình sẽ cân bằng một chút.
Một cảm giác nhục nhã lập tức quét qua toàn thân! Hắn lại còn nghi ngờ cái thai của cô không phải là của hắn! Cô và Hoa Bá chẳng qua mới ở cùng nhau hơn nửa tháng! Hắn lại còn sỉ nhục cô như vậy! Một cảm giác lạnh lẽo từ lòng bàn chân xuyên lên đầu. Tim bắt đầu nhói đau!
Cô cảm thấy nhục nhã vì chính mình từng cảm động vì hắn! Cô cảm thấy xấu hổ và giận dữ vì chính mình lúc này vẫn còn vương vấn hắn! Trái tim từng đợt nhói đau, vỡ nát.
"Anh đúng là… tên khốn kiếp!" Vươn tay định tát vào cái mặt tà ác của hắn, lại bị hắn bắt được, kéo vào trong lòng, lời nói càng thêm ác nghiệt vang lên bên tai cô: "Ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ! Tâm tình tốt, anh sẽ coi như anh ta không tồn tại! Nếu không, em cứ chờ tin tốt về cái chết nơi xứ người của anh ta đi!"
"Lôi Tuấn Vũ! Anh quả thật không phải là người!" Lãnh Tử Tình bị ép sát vào người hắn, hai tay cương quyết chống lên người hắn, không muốn để mình quá gần hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
"Đúng, anh không phải là người, nhưng anh là thần! Mà em, Lãnh Tử Tình, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời anh, anh sẽ không so đo những chuyện cũ của em!" Lôi Tuấn Vũ liền buông tay, trả lại tự do cho cô. Phải biết rằng, hắn sở dĩ nhanh chóng buông cô ra như vậy, là vì hương vị của cô khiến cho hắn có chút kìm lòng không đậu, vành tai tinh tế kia dường như đang mời gọi hắn, làm cho hắn có chút tức giận.
Lãnh Tử Tình dữ tợn trừng mắt nhìn hắn, cô đột nhiên cảm thấy người đàn ông này không đi làm Diêm vương thật là đáng tiếc! Phong thái vương giả tà ác kia của hắn không chỉ ở công việc, ngay cả lúc đối diện với một cô gái trói gà không chặt như cô, cũng ác liệt bá đạo như vậy!
Cô không rõ vì sao hắn muốn tuyển dụng một người cái gì cũng không hiểu, hoàn toàn chưa từng làm thư ký như cô!
Cầm hợp đồng trên bàn trà lên, cô liền cầm bút ký xoẹt ba chữ "Lãnh Tử Tình", chữ ký phóng khoáng cuồng thảo đập vào mắt Lôi Tuấn Vũ, kích động trái tim hắn.
"Tôi có điều kiện!" Lãnh Tử Tình bình tĩnh nói, nhưng thanh âm vẫn có chút run rẩy phẫn nộ. Cô phải nắm lấy cơ hội cuối cùng này, cô không thể để hắn muốn làm gì thì làm!
"Nói." Bá đạo đến mức khiến người ta muốn xé rách cái vẻ mặt của hắn.
"Từ nay về sau anh không được làm phiền Hoa Bá nữa! Còn nữa…" Lãnh Tử Tình dáng vẻ
như sắp ra pháp trường, thấy chết không sờn trừng mắt nhìn hắn, thật giống như cô là Lưu Hồ Lan (một nữ anh hùng của cách mạng Trung Quốc, bị xử tử hình), còn hắn là tên đao phủ!
"Nói." Chữ này phun ra thật chậm, giống như lời của cô khiến hắn rất mất hứng.
"Chúng ta chỉ là vợ chồng trên hợp đồng, không có quan hệ vợ chồng!" Lãnh Tử Tình dường như là nghiến răng nói ra câu này! Cô rốt cuộc không thể chịu đựng sự đòi hỏi của hắn đối với mình, lại càng không cho phép hắn lại làm tổn thương con của cô lần nữa! Cô là mẹ rồi, cô phải mạnh mẽ lên, mới có thể bảo vệ con của mình!
Nghĩ đến đứa con, cô liền cảm thấy chua xót! Cô tội gì phải giữ nó lại?! Đứa con này gắn kết cô và Lôi Tuấn Vũ, nếu ra đời, thì cả đời này sẽ dây dưa không dứt. Cô có phải là quá ngốc quá ngốc không?!
Lôi Tuấn Vũ lạnh lùng nhìn cô một lúc lâu, ánh mắt sắc bén nheo nheo lại, cuối cùng nói:
"Anh cũng có điều kiện."
Ghé người sát mặt cô, gằn từng tiếng: "Từ nay về sau không được gặp Hoa Bá!"
Lãnh Tử Tình sửng sốt, hắn đây là có ý gì? Sao lại cảm thấy dường như có mùi vị ghen tuông mãnh liệt nổi lên vậy. Cô có gặp Hoa Bá hay không, có liên quan gì đến hắn? Hắn là sợ cô cho hắn mọc sừng, phá hỏng thanh danh của hắn sao? Dáng vẻ võ trang vừa nãy hình như đã có dấu hiệu buông lỏng.
"Chỉ cần anh giữ lời hứa là được!" Lãnh Tử Tình né tránh ánh mắt hắn, xoay người đi lên lầu.
Phía sau vang lên giọng nói xấu xa của hắn: "Ngày mai bắt đầu đi làm! Ngồi xe của anh, anh không thích thư ký đến muộn!"
Lãnh Tử Tình cứng đờ, bước chân nhanh hơn, rầm rầm đi lên lầu. Rầm một tiếng đóng cửa phòng ngủ lại!
Lôi Tuấn Vũ nhìn bản thỏa thuận này, tâm tình tốt hẳn lên. Lãnh Tử Tình, vậy thì hiện giờ, buổi ngày và buổi tối của em đều ở trong lòng bàn tay anh, xem em còn có thể chạy đi đâu?! Khóa trụ người em, không tin là không khóa trụ được trái tim em!
Hiện giờ, hắn muốn đi làm một việc, đó là đổi một chiếc di động, không cần loại thương mại hóa đơn thuần, phải là một chiếc di động đa chức năng, toàn phương vị!
Nhìn cánh cửa đóng chặt trên lầu, Lôi Tuấn Vũ cầm lấy áo khoác, nhẹ nhàng ra khỏi cửa…