Ác Quỷ Trong Tim Tôi

chương 0-2: quá khứ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quá Khứ

“Cha, mẹ, hôm nay là sinh nhật của tiểu Tuyết đó!”

Một cô bé dễ thương, có mái tóc dài màu xanh chạy vô phòng, nhảy vào lòng ngực của người phụ nữ xinh đẹp, mái tóc xanh được cột búi lên nhưng vẫn giữ được nét xinh đẹp, dịu dàng. Người phụ nữ đó nhẹ nhàng vuốt mái tóc đứa bé trong lòng, dịu giọng nói:

“Ừm, hôm nay là xinh nhật tiểu Tuyết của mẹ, tiểu Tuyết muốn gì nào?”

Cô bé mở to đôi mắt long lanh màu tím huyền ảo của mình nhìn người mẹ, sau đó cười thật tươi.

“Tiểu Tuyết muốn đi chơi với cha mẹ, vậy là tiểu Tuyết vui rồi.”

Người đàn ông đang ngồi đọc báo nãy giờ cũng ngước mắt lên nhìn, cười hiền hòa, bảo:

“Vậy cho tiểu Tuyết đến khu giải trí chơi nha!”

Cô bé nghe vậy, nụ cười càng tỏa nắng hơn, vui mừng reo lên

“Vâng, tiểu Tuyết yêu cha mẹ nhất”

Ai cũng nghĩ rằng, đây là gia đình hạnh phúc nhất, chan hòa nhất, nhưng biến cố lại xảy ra ngay đêm hôm đó.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

“ Mọi người ơi, coi kìa, căn biệt thự kia cháy rồi!”

Một người đàn ông trung niên chỉ vào ngôi nhà đang ngập trong biển lửa ở trên đồi. người khác nghe thấy vậy, liền góp ý:

“ Hình như là biệt thự nhà họ Mộ đúng không?”

“ Không thể nào, tại sao lại có hỏa hoạn chứ, tội họ quá!”

“Ừ, gia đình họ tốt lắm, hay giúp đỡ gia đình tôi trong lúc khó khăn”

“ Tôi cũng vậy.”

“ Tôi cũng thế.”

“Tôi nữa.”

Mọi người bắt đầu tập trung đông đúc hơn, người khác nêu ý kiến:

“Vậy chúng ta mau qua giúp họ đi.”

Ai cũng đồng tình với ý kiến người nọ, nhưng khi lên thì họ chỉ thấy cô bé nằm ngất ở bãi cỏ xung quanh, trên gò mà vẫn còn vương những giọt nước mắt mặn chát, miệng lẩm nhẩm:

“Mẹ ơi, cha ơi…”

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sáng hôm sau, tại một căn nhà trang trí theo phong cách thời xưa, có rất nhiều người đang mặc đồ đen đi qua lại. Trong căn phòng lớn nhất của ngôi nhà, những tiếng xì xào, chỉ trỏ vào một cô bé đang quỳ trước hai bức ảnh của cặp vợ chồng trẻ.

“Là nó đó, do nó mà chị hai mới chết.”

“Đúng rồi, con nhỏ đó hình như là từ khi sinh ra đến giờ không có tài cán gì.”

“Đúng thế, có ai chắc nó thuộc nhà họ Mộ danh giá của chúng ta không vậy?”

“Nhưng màu tóc nó giống mà.”

“Ai chắc là nó có nhuộm không, với lại bên ngoài còn nhiều người cũng có màu tóc này mà.”

“Đúng đó, tên tiện nhân kia có chắc là trước khi cưới chị hai còn qua lại với đứa nào không?”

“Đúng thế, nhưng nếu chị hai qua đời thì gia sản cha sẽ chuyển lại cho ai đây?”

“Tất nhiên là chị ba rồi.”

“Nhưng theo tôi nghĩ là em út, ngoài chị hai ra thì cha thương em út nhất"

“Đúng đó, nếu bây giờ chúng ta làm thân với em út chắc cũng hưởng chút lợi lộc nhỉ?”

“Ờ, ý hay đó”

Tiếng bàn tán cứ xoay mòng mòng trong đầu nó, nó nhớ là tối hôm qua cha mẹ đã chết cháy thay cho nó, nó muốn khóc nhưng cả tối hôm qua nó khóc hết rồi, không thể khóc được nữa. Bây giờ, nó nghe những lời của họ hàng, nó cảm thấy hận bản thân, đúng như họ nói, tại nó nên cha mẹ mới chết. Đang dằn vặt bản thân thì ông bà nội nó tiến vào, lôi tay nó ra ngoài sân.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

“ Nghe đây, tiểu Tuyết, ông không muốn cháu biết sớm vì cháu còn nhỏ nhưng cháu bắt buộc phải biết. Tiểu Tuyết, thực ra trận hỏa hoạn đó là do nhóm tổ chức bí ẩn nào đó đã gây ra, ông đang cử người điều tra, nhưng theo như ông thấy thì bọn chúng nhắm đến cháu. Vì thế, từ hôm nay, cháu phải tập luyện, càng nhiều càng tốt, từ hôm nay cháu phải tập bảo vệ bản thân mình, nghe không?”

Ông nghiêm túc dặn dò đưa cháu của mình. Hằng ngày, ông rèn luyện cho nó những loại võ từ cơ bản đến nâng cao, nhờ vậy, nó càng ngày càng mạnh. Đêm, ông thuê gia sư chỉ những kiến thức tiểu học, trung học, đến đại học, khiến nó trở thành người nổi bật nhất trong gia đình, ông vô cùng tự hào về nó. Một hôm, bọn sát thủ lén xâm nhập vào giết ông bà nó, trước khi chết, ông đã đưa nó chiếc nhẫn, bảo:

“ Tiểu Tuyết, đây là di vật mười ba đời nhà họ Mộ, cứ giữ lấy, nó sẽ giúp ích cho cháu.”

Sau ngày hôm đó, chỉ có chú của nó chăm sóc nó. Nó đang học bài thì chú nó lại đánh ngất nó, sau đó dẫn nó đến một nơi mà nó chú nó gọi là phòng thí nghiệm tối cao.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

“Chú ơi, thả cháu ra, đau quá, thả ra”

Nó nằm trên một cái bệ trắng, xung quanh thân cô, những sợi dây điện chằng chịch, cứ chốc chốc lại lóe lên, cả thân người nó cứng đờ, đen thui như mới bị cháy. Người đàn ông mặc áo trắng nói với người bên cạnh:

“Thật tuyệt vời thưa ngài, tôi đã kiểm tra chục lần, mọi chỉ số đều cao ngất ngưỡng, tỉ lệ thành công sẽ vô cùng cao, ngài đã tìm thấy đứa trẻ này ở đâu vậy? Với chỉ số này thì chắc chắn bây giờ đã trở thành người nổi tiếng rồi!”

“Ta tìm thấy đứa trẻ ở đâu là chuyện của ta, mau tiến hành thí nghiệm càng nhanh càng tốt.”

“Nhưng mà thưa ngài, cô bé mới vừa kiểm tra xong thân thể chưa hồi phục, cho nên, tôi sợ là...”

“Mau làm đi, nếu không thì tôi đuổi việc.”

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

“Xảy ra sự cố rồi thưa ngài, không còn kiểm soát được nữa.”

“Chỉ số hiện tại là bao nhiêu?”

“Dạ là , sắp đến vô cực rồi ạ.”

“Tốt lắm, tiếp tục tăng điện áp lên,”

“Nhưng mà...”

“Nhanh lên.”

“Vâng.”

“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.”

Đùngggggggggggggggggggg.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

“Chủ nhân, toàn bộ phòng thí nghiệm của bọn chúng đã bị nổ.”

Người mặc y phục đen đang cúi đầu, nói với người đàn ông trung niên, nhưng người đàn ông vẫn giữ thái độ lạnh nhạt của mình.

“Vậy sao, thế đi thôi.”

Ông quay đầu bước đi, đây chính là gia chủ của gia tộc họ Bạch_gia tộc đang gây sóng gió trên thế giới

“Cha ơi, ở đây có người còn sống nè!”

Một cậu bé đứng từ xa, vẫy tay với ông.

“Cái gì?”

“Hình như cô bé này còn thở đó, tuy là rất yếu...”

“Mau cho người chữa trị ngay!”

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bíp bíp, các bộ phận bị thương nặng, xuất huyết quá nhiều, đang tiến hành phục hồi, đã phục%, %, %,…, %, %, đã phục hồi xong. Nó nhẹ nhàng mở mắt ra, đập vào mắt nó là một đôi mắt xanh tuyệt đẹp đang nhìn nó chằm chằm như thể sinh vật lạ, bỗng cậu bé đó ngạc nhiên hỏi:

“Hay thật, không ngờ mới ngày trước, em đang trên bờ vực chết đấy! Tốc độ thật đáng gọi là quái vật mà. Xin chào, anh là Hàn Phong, tuổi, còn em tên gì?”

cậu bé đó chìa tay ra, hỏi. Nó nhớ mình làm thí nghiệm nhưng gặp trục trặc vì sức mạnh quá lớn, khiến phòng thí nghiệm phát nổ. Sau đó, trong đầu nó nghe giọng nói của máy tính_thứ đã được cấy vào người nó. Xương, da thịt, đầu nó... đều là máy móc tiên tiến nhất.

“Nguyệt Băng, , hân hạnh, cảm ơn.”

Rất ngắn gọn vì nó không tin tưởng người trước mặt, sau sự việc đó, nó đã mất lòng tin hoàn toàn với thế giới. Nó chỉ tin một điều: con người chia làm loại: kẻ thống trị và kẻ bị thống trị, không ai có thể sống hòa thuận với nhau cả.

“Em nói ít thật đấy, bộ không tin anh à?”

Như đọc được nó nghĩ gì, cậu bé tiếp tục hỏi, nhưng nó chỉ lắc đầu. Thế là hằng ngày, cậu bé nói chuyện với nó nhiều hơn, cha của cậu bé nhận nuôi nó, nó chuyển sang họ Bạch. Gia tộc họ Bạch chuyên đào tạo sát thủ, vì thế nó đã xin cha nuôi là cho nó học. Lúc đầu, ông còn tưởng là nó còn nhỏ nên không biết gì, chỉ thuận miệng nói. với lại nó mới hồi phục nên ông không đồng ý. Nhưng từ khi thấy nó vô thư viện, đọc và học hết các quyển sách trong đó thì ông đã tin, tin một cách bái phục. Nó là một thiên tài. Khi nó lên tuổi, nó đã kinh doanh được số tiền mà mọi người phải khiếp sợ, % tổng số tiền thế giới, với trí thông minh và sức mạnh tuyệt đối, nó đã thành lập công ty Moon và bang Phantom, khiến nó trở thành người lãnh đạo bí ẩn mà ai cũng khiếp sợ, biệt danh là Hắc Quạ của thế giới đêm. Và đây là câu chuyện về quãng thời gian đi học của cô nàng Hắc Quạ thông minh này. Mời các bạn theo dõi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio