Tôi cầm điện thoại mà toát mồ hôi lạnh.
Sao Trì Thành lại hỏi câu này? Chẳng lẽ vì lúc nãy tôi khen Alex đẹp trai ư?
Nhưng Alex là minh tinh, khen đẹp trai thì đã sao.
Huống chi Trì Thành và Alex là hai mẫu người khác nhau, làm sao so sánh được.
Alex mang vẻ đẹp phi giới tính, tôi chỉ thuần túy ngưỡng mộ hắn chứ không nảy sinh dục vọng với gương mặt và thân thể hắn.
Còn Trì Thành xem như là hình mẫu lý tưởng của tôi, ừm, nếu hắn là một anh công mạnh mẽ thì chắc tôi sẽ nảy sinh dục vọng với hắn, biết sao được, ai bảo tôi thích mẫu người như hắn làm gì.
Nhưng phải trả lời thế nào mới tốt đây?
Đâu thể nào thú nhận tôi ngưỡng mộ Alex, còn anh chính là hình mẫu lý tưởng của tôi đúng không?!
Nếu vậy kết cục của tôi sẽ rất thảm.
Suy nghĩ một hồi, tôi không gõ chữ trên điện thoại mà xoay người nhìn Trì Thành trên giường bên cạnh rồi nói: "Trì tổng, em cảm thấy các anh không cùng loại hình nên không so sánh được đâu ạ."
Trì Thành nghe vậy cũng xoay người nhìn tôi, trầm giọng nói: "Không được, tôi muốn so."
"......"
Phắc, sao người này nhây thế.
Mặc dù trong lòng tôi thầm mắng Trì Thành nhưng ngoài mặt vẫn khuất phục trước uy quyền, yếu ớt nói: "Anh...!Anh đẹp trai hơn."
"Tốt." Trì Thành hài lòng gật đầu: "Vậy tôi yên tâm ngủ rồi."
"......! Dạ, Trì tổng ngủ ngon ạ." Tôi đỡ trán, sao Trì Thành trẻ con thế nhỉ, hơn nữa trước kia tôi cũng không biết hắn có tính hiếu thắng như vậy.
Đúng là nhìn không thấu mà.
Vì được đi xem buổi diễn của DTTR nên hôm sau động lực làm việc của tôi tăng lên mấy trăm lần.
Làm xong việc, trên đường về khách sạn với Trì Thành, tôi sực nhớ ra một chuyện quan trọng.
Trước đó có nói lần này đi công tác khá gấp nên tôi chỉ mang theo hai bộ vest và áo ngủ, ngay cả đồ mặc nhà cũng không đem.
Nếu mặc vest đi xem concert thì kỳ quá.
Hơn nữa còn là buổi diễn của DTTR, tôi không muốn mắc lỗi ở một khâu nào đó khiến mình tiếc nuối.
Tôi nghĩ ngợi rồi hỏi Trì Thành: "Trì tổng, lần này đến thành phố D anh chỉ mang theo đồ vest thôi đúng không?"
Không ngoài dự đoán, Trì Thành gật đầu đáp: "Ừ."
"Vậy tối nay chúng ta ra ngoài mua đồ đi." Tôi chớp mắt cười nói với hắn.
Trì Thành ngẩn người nhìn tôi một hồi mới hỏi: "Sao thế?"
Tôi biết ngay anh chàng đầu gỗ này sẽ không biết đi xem concert phải chú ý cách ăn mặc, thế là tôi giải thích: "Chẳng phải ngày mai chúng ta đi xem concert sao? Mặc đồ vest không hợp lắm đâu, chúng ta mua bộ nào hợp hơn đi ạ."
"Ra vậy, thế thì đi thôi." Trì Thành bừng tỉnh đại ngộ.
Về khách sạn, chúng tôi đi ăn tối trước, trong lúc ăn tôi lên mạng tìm mấy shop quần áo gần đó, nhìn trúng một cửa hàng thời trang nam trước kia được mọi người khen nức nở trên diễn đàn, thế là ăn cơm xong tôi kéo Trì Thành đến đó xem thử.
Cửa hàng này đủ loại quần áo rực rỡ muôn màu làm tôi hoa cả mắt, yêu thích không buông tay.
Còn Trì Thành hoàn toàn trái ngược với tôi, đi vào nhìn thoáng qua rồi nói ngay: "Đồ ở đây loè loẹt quá, tôi không thích."
Trong lòng tôi trợn trắng mắt, quả nhiên trai thẳng chính là như vậy, chẳng biết thưởng thức gì cả.
Nhưng tôi đã lường trước Trì Thành sẽ không thích phong cách quần áo ở shop này, chờ tôi chọn xong sẽ dẫn hắn đến chỗ khác.
"Không sao, còn mấy shop nữa mà, chúng ta cứ từ từ xem." Tôi trấn an.
Trì Thành gật đầu: "Ừ."
Cửa hàng này rất lớn, sau khi Trì Thành theo tôi đi dạo gần nửa vòng thì chủ shop tới chào hỏi chúng tôi.
Chủ shop trước mặt là một lẳng lơ trang điểm kỹ càng, nhìn dáng đi ưỡn ẹo của anh ta cùng với chiếc áo croptop và quần short ngắn, đôi mắt tinh tường của dân trong nghề như tôi lập tức nhìn ra thuộc tính ngay.
Đồng thời mục tiêu của chủ shop hết sức rõ ràng, chính là Trì tổng đẹp trai cao lớn nhìn như mạnh mẽ nhưng thật ra là trai thẳng sắt thép bên cạnh tôi.
Hèn gì quần áo ở đây hợp nhãn tôi như vậy, quả nhiên chỉ có mới hiểu được sở thích của thôi.
"Ây da, hai anh muốn tìm quần áo kiểu gì ạ?" Chủ shop tới hỏi han đon đả, mặc dù nói với chúng tôi nhưng đôi mắt bôi phấn nhũ lấp lánh của anh ta lại nhìn chằm chằm Trì Thành, đồng thời còn phát ra sóng điện cao tần.
Nhưng Trì Thành không bắt được sóng của chủ shop, tôi đành phải đứng chặn trước mặt Trì Thành: "Chúng tôi tự tìm là được rồi."
"À ~ Được thôi ~" Chủ shop thức thời đáp lại rồi tránh sang một bên.
Nhưng chủ shop chưa đi được bao xa thì tôi chọn trúng một chiếc áo trong mộng, là áo hoodie màu hồng có nửa mảnh ghép hình, tôi không hỏi Trì Thành cảm thấy chiếc áo này thế nào, bởi vì tôi đoán từ miệng trai thẳng nhả không ra ngà voi, ý kiến của hắn chẳng có bất kỳ giá trị tham khảo nào cả.
Vì vậy tôi gọi chủ shop kia tới nhờ anh ta tư vấn cho tôi.
Chủ shop vừa nhìn thoáng qua chiếc áo hoodie trong tay tôi thì đã khoa trương hét lên chói tai, nói nó hợp với tôi lắm, đồng thời còn chỉ tôi cách phối đồ sao cho đẹp, trong nháy mắt tôi chợt có cảm giác tương thích.
"Vậy được, tôi lấy cái này." Tôi hớn hở nói, mua được đồ mình thích cực kỳ vui vẻ.
Nhưng đúng lúc này, chủ shop lại nói: "À phải, đây là áo cặp được thiết kế riêng cho người đồng tính, nếu anh muốn mua thì phải mua cả cặp mới được."
Nói xong, chủ shop lấy từ bên cạnh ra một chiếc áo hoodie khác, kiểu dáng giống hệt nhau nhưng mảnh ghép trên đó khớp với mảnh ghép trên chiếc áo tôi cầm.
Tôi lập tức lộ ra vẻ tiếc nuối, ai bảo tôi là một bé độc thân chứ, không có ông xã mạnh mẽ thì mua áo cặp làm gì.
Huống chi sếp trai thẳng còn đứng ngay bên cạnh, dù tôi có thích cỡ nào cũng không thể mua được, sẽ khiến hắn hiểu lầm tôi là gay mất.
Mặc dù tôi đúng là gay thật.
Tôi đang đấu tranh tư tưởng thì Trì Thành đột nhiên cầm lấy chiếc áo cặp trên tay chủ shop, đồng thời chém đinh chặt sắt nói: "Tôi lấy cái này, phiền anh gói lại giùm chúng tôi."
"......?" Trên mặt tôi hiện lên một dấu chấm hỏi to đùng, mới nãy ai chê đồ ở đây loè loẹt quá nên không thích hả?.