Tôi kề vào tai Trì Thành thì thầm giải thích: "Nhưng Trì tổng, đây là áo cặp......"
Trì Thành chẳng chút nao núng mà trầm giọng nói: "Không sao, tôi thích cái này."
"......" Tôi im lặng, trai thẳng đã không ngại mặc đồ đôi, nếu tôi cứ từ chối thì sẽ khả nghi lắm.
Haizz, nói tới nói lui tôi vẫn không thể nào hiểu được tâm tư trai thẳng.
Trước khi mua đồ, chủ shop bảo chúng tôi mặc thử, lúc này ánh mắt anh ta nhìn chúng tôi đã bắt đầu thay đổi, tôi đoán chắc anh ta hiểu lầm tôi và Trì Thành là một đôi nhưng tôi cũng không tiện giải thích.
Dù sao ngày mai đi rồi, mặc đồ đôi với trai thẳng thì đã sao? Bọn họ muốn nghĩ thế nào mặc kệ.
Không thèm đếm xỉa!
Ra khỏi phòng thử đồ, thấy Trì Thành mặc áo hoodie màu hồng hoàn toàn không hợp với gương mặt băng giá của hắn, suýt nữa tôi phá lên cười, may mà kìm lại được.
Trì Thành thấy tôi đi ra thì nhìn tôi chằm chằm, sau đó quả quyết bảo tôi: "Đẹp lắm."
Bỗng dưng được khen làm tôi hơi ngại ngùng.
Tôi cười e lệ: "Cũng tạm thôi ạ!"
Sau đó Trì Thành lại hỏi: "Cậu thấy tôi mặc thế nào?"
Nói xong hắn còn xoay một vòng trước mặt tôi.
Trì tổng đã thành tâm thành ý hỏi thì tôi đành phải nở nụ cười của dân kinh doanh rồi nói: "Đẹp lắm ạ, phong cách nào Trì tổng cũng cân được hết!"
Nghe tôi nói xong, Trì Thành thở phào một hơi: "Ồ, lần đầu tiên tôi mặc áo hồng đó, cứ tưởng cậu sẽ thấy kỳ lắm chứ."
Khỏi cần tưởng, đúng là kỳ thật mà.
Nhưng tôi không dám nói ra.
Sau đó tôi chọn một chiếc quần jean dài hợp với áo hoodie, kiểu dáng hết sức chịu chơi, còn Trì Thành chọn quần đen cổ điển.
Mua xong chúng tôi cùng về khách sạn, háo hức chờ đón buổi diễn ngày mai.
Vì nơi tổ chức concert khá xa khách sạn chúng tôi nên ba giờ chiều hôm sau, tôi và Trì Thành đã phải bắt đầu chuẩn bị.
Sau khi tôi và Trì Thành mặc xong áo cặp, chẳng hiểu sao tôi không dám ngẩng đầu nhìn hắn, còn thấy ngượng vô cùng, thẹn đến nỗi chỉ muốn cào tường.
Đã vậy Trì Thành còn châm lửa nữa chứ, hắn chậm rãi tới gần tôi, sau đó đưa tay kéo áo tôi.
"???" Tôi hoảng sợ chụp tay hắn rồi hỏi: "Trì tổng, anh, anh làm gì vậy!"
"Lúc nãy mặc áo, tôi phát hiện hình ghép trên áo có thể gỡ ra, tôi muốn xem chúng ghép lại với nhau sẽ ra hình gì."
"......" Tôi á khẩu, vậy anh nói trước một tiếng không được sao? Tự dưng động tay động chân, muốn hù chết tôi à.
Tôi bình tĩnh lại rồi đáp: "Dạ, vậy để em tự gỡ."
Nói xong tôi cúi đầu gỡ từng mảnh, sau khi gỡ hết eo tôi lộ ra một nửa.
"Eo cậu nhỏ thật đấy." Trì Thành nhìn chằm chằm eo tôi rồi nhận xét.
"......!Ha ha vậy sao ạ." Tôi gượng gạo trả lời.
Chậc, trai thẳng đùa nghịch lưu manh, chắc chết mất thôi.
Sau khi tôi gỡ xong, Trì Thành cũng gỡ mảnh ghép trên áo hắn ra, tôi nhìn cơ bụng lấp ló của hắn mà nuốt nước miếng ực ực, nhưng tôi không dám nhìn quá lộ liễu mà chỉ có thể nhìn trộm.
Thấy chưa, đây chính là điểm khác biệt giữa trai thẳng và gay đấy.
Trai thẳng có thể thản nhiên nhìn bạn chằm chằm, nhìn xong còn khen eo bạn nhỏ thật.
Còn gay lại có tật giật mình, chỉ dám nhìn lén thôi.
Rõ là đáng ghét mà.
Chúng tôi ghép mấy mảnh trên áo lại với nhau, không ngoài dự đoán của tôi, đó là hình trái tim Cupid.
Chậc, đúng là đồ đôi chẳng có gì sáng tạo cả.
Nhưng Trì Thành cứ như chưa từng trải sự đời nên nói một câu: "Hình ghép này hay thật."
Nói xong, hắn lấy điện thoại ra chụp mấy tấm.
Không ngờ Trì tổng lại ngây thơ như vậy.
Vì bận ghép hình nên chúng tôi lề mề thêm một lúc, khi đến nơi đã hơn sáu giờ chiều, gần hai tiếng nữa là buổi diễn mở màn.
Đám đông chen nhau ngoài sân diễn, hầu hết đều là fan DTTR đến tiếp ứng, bầu không khí vô cùng náo nhiệt.
Tôi và Trì Thành tìm một nhà hàng gần đó ăn tối, bên trong cũng đầy fan DTTR, khắp nơi đều có băng rôn cờ quạt tiếp ứng.
Vì mặc đồ nổi quá nên trước khi đến đây tôi và Trì Thành đều đeo khẩu trang để khỏi bị ai thấy mặt, mặc dù ban đầu Trì Thành không muốn đeo cho lắm.
Ở đây có rất nhiều fan quay vlog bằng điện thoại, lỡ chúng tôi vô tình lọt vào ống kính rồi bị người ta gửi video đến mấy trang gay khoe ân ái gì đó thì toi đời!
Nhưng dù có bịt mặt thì quần áo vẫn không che được, trong lúc đó chúng tôi bị rất nhiều người chú ý, phắc, chúng tôi chỉ mặc đồ tiếp ứng của fan thôi mà, đừng có nhìn nữa!
Trái với sự run sợ của tôi, Trì Thành hết sức thản nhiên, sau đó tháo khẩu trang xuống làm tôi hoảng sợ nhắc nhở: "Trì tổng, đeo khẩu trang lên đi ạ!"
"Nhưng lát nữa phải ăn cơm, không tháo khẩu trang làm sao ăn được?" Trì Thành hùng hồn nói, đồng thời vươn tay kéo khẩu trang của tôi xuống.
"Cũng, cũng đúng......"
Thôi, có bị người ta thấy cũng mặc kệ, trai thẳng như Trì Thành còn không ngại thì tôi ngại cái gì.
Cơm nước xong xuôi, ngồi một hồi chúng tôi vào sân diễn.
Đây là lần đầu tiên tôi được thấy DTTR ngoài đời, vì Trì Thành cho tôi vé VIP ngồi ngay hàng đầu nên tôi có thể thấy rất rõ.
Sự phấn khích lấn át mọi thứ, chúng tôi cùng hòa nhịp với DTTR, cảm xúc dần tăng cao, gào thét quên hết tất cả.
Khi cả sân diễn đều bị tiếng nhạc của DTTR bao trùm, máu tôi bắt đầu sôi trào, linh hồn phấn khích nhảy múa, đây chính là ông hoàng Rock n Roll DTTR.
Mới đầu khán giả còn ngồi tại chỗ, về sau mọi người đứng dậy nhún nhảy lắc lư theo nhạc tưng bừng cả khán đài.
Hầu hết mọi khán giả ở đây đều bị DTTR chinh phục.
Đương nhiên cũng có những người bất động như khúc gỗ.
Đó là Trì Thành.
Suốt buổi diễn hắn chỉ có một biểu cảm duy nhất là nhíu mày như ông cụ non, vẻ mặt hết sức nghiêm túc, thỉnh thoảng còn nhìn tôi nữa.
Nhưng tôi không để ý tới hắn, giờ trong tim tôi chỉ có DTTR mà thôi, sếp hay gì đó né sang một bên đi.
Như thường lệ, khán giả mua vé VIP có thể tìm DTTR chụp ảnh chung sau buổi diễn.
Đương nhiên đây là điều tôi vẫn luôn ước ao.
Trì Thành cũng theo tôi ra hậu trường, lúc này hắn còn hỏi tôi: "Tiêu Lâm, cậu vui không?"
Tôi ngẩn người, mặc dù không hiểu tại sao đột nhiên hắn hỏi vậy nhưng quả thật tôi rất vui, thế là tươi cười trả lời: "Vui cực luôn ạ, cảm ơn Trì tổng mời em đi xem concert!"
"Ừ." Trì Thành gật đầu nói: "Tôi cũng vui lắm."
Đến lượt tôi chụp ảnh chung với DTTR, Trì Thành cũng đòi chụp, Alex thấy chúng tôi mặc đồ đôi thì hiểu lầm, hắn nói: "Wow, các anh dũng cảm thật đấy!"
"......" Tôi xấu hổ quá nên chỉ biết cười trừ.
Cuối cùng tôi và Trì Thành đứng chính giữa, còn các thành viên DTTR đứng hai bên chụp hình.
Chụp xong tôi cầm ảnh hớn hở bày tỏ sự yêu thích với DTTR, nói sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm, họ cũng thân thiện tỏ lòng biết ơn.
Rời khỏi buổi diễn, tôi vẫn chưa hết phấn khích, đêm nay nhất định là của DTTR, họ mới tuyệt làm sao.
"Alex nói các anh thật dũng cảm là sao vậy?" Trì Thành vừa lên xe thì hỏi tôi như vậy.
"......" Quả nhiên Trì Thành vẫn nghe được câu này, thế là tôi vớ đại một lý do: "Đó là câu cửa miệng của Alex thôi, chẳng có ý gì đâu ạ."
Xin lỗi nha Alex, hãy tha thứ cho tôi vì nói đây là câu cửa miệng của anh.
"Vậy sao?" Trì Thành ung dung nói, còn nhìn tôi chằm chằm bằng ánh mắt không rõ ý vị.
"Dạ! Đúng vậy đó ạ!" Thôi kệ, dù sao Trì Thành cũng đâu thể tìm Alex kiểm chứng được.
Sáng hôm sau, tôi lên máy bay về thành phố A, giữa trưa về đến nhà, tôi lao thẳng lên giường ngủ bù, mặc dù xem concert rất vui nhưng ra ngoài giày vò mấy ngày vẫn mệt rã rời.
Trước khi ngủ, tôi cảm thấy sau chuyến công tác này mình đã có nhận thức mới về Trì Thành, cảm thấy hắn không còn lạnh lùng xa cách như trước nữa.
Trì tổng cũng khá dễ gần đấy chứ.
Tôi ngủ một mạch đến mười giờ đêm, lúc xuống giường trời đất quay cuồng như tận thế vậy.
Sau khi đánh răng rửa mặt cũng gần mười một giờ rồi, nhưng hôm nay tôi ngủ nhiều quá nên tỉnh như sáo, không thể ngủ tiếp được nữa.
Không còn cách nào, tôi đành phải đắp mặt nạ rồi lướt "" để giết thời gian.
Vừa mở app thì tin nhắn của Trai Tám Múi lập tức bật ra, gửi từ sáu tiếng trước lận.
【 Trai Tám Múi 】: Đúng là tôi bị bệnh rồi, bệnh tương tư, khám bác sĩ cũng vô ích, chỉ có em mới chữa khỏi được thôi.
Đọc câu này tôi hết sức khó hiểu, mấy ngày nay bận quá nên tôi cũng không tìm hắn tán gẫu, vì vậy quên luôn ba ngày trước tôi nhắn cho hắn một câu: Đại ca à, có bệnh thì chữa đi chứ.
Xem ra ba ngày sau Trai Tám Múi mới nhắn lại cho tôi, mấy ngày nay hắn cũng bận à? Hay là bị câu kia của tôi kích thích?
Nghĩ ngợi giây lát, tôi trả lời thế này.
【 Một trong một vạn 】:......
【 Một trong một vạn 】: Vậy tôi kê toa cho anh nhé?
Tôi vừa nhắn xong thì đối phương trả lời ngay.
【 Trai Tám Múi 】: Muộn thế này còn chưa ngủ à, đang nhớ tôi đúng không?
Chậc, ba ngày không nói chuyện, quả nhiên hắn vẫn chứng nào tật nấy.
【 Một trong một vạn 】: Có quỷ mới thèm nhớ anh!
【 Trai Tám Múi 】: Đừng mắc cỡ, có dục vọng với tôi cũng là lẽ thường tình mà.
【 Một trong một vạn 】: Tôi không hề mắc cỡ nhé.
[Emoji phẫn nộ]
【 Một trong một vạn 】: Nhưng đúng là muộn quá rồi, thôi không nói nữa đâu.
Nhắn xong câu này, tôi định giả bộ offline để chơi game, không ngờ Trai Tám Múi trả lời rất nhanh.
【 Trai Tám Múi 】: [Hình ảnh]
【 Trai Tám Múi 】: Lúc nãy tắm chụp đấy.
【 Trai Tám Múi 】: Còn muốn nói nữa không?.