Đang suy nghĩ, bỗng có tiếng gõ cửa vang lên. Lãnh Thiên Hàn bảo người đó vào. Nolan thấy không khí xung quanh có gì đó không ổn, vội đưa kịch bản rồi rời đi.
Lãnh Hiên thấy vậy, hỏi: "Anh họ, em... đi được chưa?"
"Còn sớm, cậu gấp cái gì? Cứ thong thả coi đây là nhà mình đi."
Thế là, Lãnh Hiên nhà ta chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi đó. Anh thấy Lãnh Thiên Hàn đọc cuốn kịch bản của mình, thấy hơi khó hiểu. Ông thần này rốt cuộc muốn làm gì vậy?
Không có việc gì làm, anh cũng chỉ có thể ngồi lướt Internet. Thấy instagram của Giản Ngân, anh suy nghĩ chút rồi nhấn theo dõi. Ngay lập tức, tất cả fan hâm mộ của anh bùng nổ.
[Mắt chó tôi thấy gì đây? Hiên Hiên nhà tôi theo dõi tài khoản lạ?]
[Cô gái này là ai?]
[Tôi không tin Hiên Hiên nhà tôi có bạn gái! Chắc chắn có điều gì đó.]
[Nhưng mà dù chỉ thấy lưng cô ấy thì tôi chắc chắn đây là đại mỹ nhân.]
[...]
Giản Ngân đang đọc kịch bản bỗng nghe thấy rất nhiều âm thanh từ điện thoại vang lên. Quái lạ, điện thoại sao nhiều thông báo thế?
Cô mở instagram của mình ra, đen mặt lại. Trời ạ, tên Lãnh Hiên này...
Vì Lãnh Hiên đột nhiên theo dõi cô, nên rất nhiều người cũng bắt đầu theo dõi cô. Tài khoản của cô vốn chưa tới lượt theo dõi, ảnh cũng chỉ đăng tấm bây giờ đã tăng lên đến con số ngàn. Và dĩ nhiên, điều này vẫn đang tiếp tục tăng.
Lãnh Hiên bên này bỗng nhận được tin nhắn của Giản Ngân. Anh mở lên thì thấy cô gửi icon "???"
[Tạo độ hot trước cho bà, sau này đỡ bỡ ngỡ.]
[TÔI RẤT CẢM ƠN ÔNG!]
[Ha ha, dù sau cũng sắp là bạn diễn chung, đến đó mọi người cũng biết bà thôi.]
[=.= Tôi học kịch bản đây, sau này tôi nổi tiếng rồi tôi follow lại ông.]
[Bà... Được lắm được lắm được lắm!!!]
[Ha ha. Tôi không sợ ông đâu.]
Lãnh Hiên còn định tán gẫu tiếp thì bỗng cảm thấy nhiệt độ trong phòng giảm đi. Anh nhìn về hướng phát ra hơi lạnh, thấy tâm trạng của Lãnh Thiên Hàn có gì đó không đúng. Kịch bản chọc gì đến anh ta vậy...
"Lãnh Hiên."
"Vâng."
"Ngày mai, Lãnh Thị bắt đầu tiến vào giới giải trí. Anh sẽ đầu tư cho bộ phim của cậu."
"Sao cơ?"
"Có ý kiến?"
"Không có. Anh họ này, có phải anh để ý đến cô nào không?" Ngoài lý do này ra anh không thể nghĩ được điều gì khác.
"Cậu tốt nhất đừng quản chuyện của anh."
"..." Hỏi câu cũng không cho, đáng đời tuổi rồi vẫn còn độc thân. Nhưng không biết ông thần này lọt vào lưới tình của ai nhỉ. Aiiii tội cô ấy quá đi mất!
Nếu Lãnh Thiên Hàn mà biết suy nghĩ này của Lãnh Hiên, chắc chắn anh ta sẽ được "nghỉ ngơi" dài hạn. Thậm chí còn bị bắt về tập đoàn làm việc.
"Về đi."
"Vâng vâng."
Đợi Lãnh Hiên rời khỏi biệt thự, Lãnh Thiên Hàn gọi cho Giản Ngân.
"Alo bảo bối, anh rảnh rồi à?"
"Ừ. Em sao rồi? Có gặp gì khó khăn không?"
"Có, rất lớn luôn. Người ta rất khó khăn khi muốn gặp anh đó a~. Một khắc không gặp tựa cách thu."
Trêи gương mặt của anh xuất hiện nụ cười. Quả nhiên chỉ có cô mới làm tâm trạng anh vui vẻ như vậy!
"Ngoan, vài ngày nữa anh về nước thăm em."
"Thật không?"
"Thật."
"Được, nếu đến lúc đó em không thấy anh em lập tức rút hết tiền trong thẻ của anh."
"Ừ, em làm gì cũng được."
"Anh nhớ đó. Mà bên đó bây giờ đang là nửa đêm mà, sao anh không ngủ đi?"
Lãnh Thiên Hàn nhìn ra cửa sổ. Cái nắng của thời điểm chuyển giao mùa làm con người ta không thể nào ngừng thưởng thức được. "Anh nhớ em."
"Ôi bảo bối, em đã dặn anh như thế nào? Anh không nghe lời à?"
"Vậy anh ngủ đây. Em giữ gìn sức khỏe."
"Ok, bảo bối cũng vậy."