CHƯƠNG
Minh bị nhìn thấu thì lập tức cúi gằm xuống, khai thật: “Sau khi anh gọi điện, bà chủ cũng gọi điện thoại tới…”
Quả nhiên!
Phía sau chuyện này còn có sự nhúng tay của mẹ anh.
“Sếp à, anh đừng có đuổi việc tôi mà, tôi cũng thật sự hết cách, đó là mẹ anh, tôi dám không nghe lời sao?” Minh nhìn qua thì có vẻ là một gã tứ chi phát triển, nhưng đầu óc lại không ngu si, sau khi nhận được điện thoại của mẹ Lục thì trong lòng lập tức thấy thắc mắc.
Tại sao bà Lục lại đi giúp đỡ một kẻ thứ ba?
Vợ của ông chủ đâu? Chẳng lẽ là thất thế rồi?
Hay là Lý Tang Du thật sự đã mang long chủng, cho nên mới khiến cả bà Lục cũng phải ra tay.
Những thắc mắc này anh ta cũng chỉ nghĩ chứ không dám hỏi, không thể làm gì khác đành phải nghe theo.
“Cút!”
“Dạ!”
“Quay lại!”
“Sếp?”
“Đi lấy lại chiếc điện thoại đôi màu đỏ về đây cho tôi, đổi cái khác cho cô ấy.”
“Sao ạ?”
“Sao cái gì mà sao, không muốn bị đuổi việc thì đi nhanh đi.”
“… Vâng!” Minh vội đi tìm Lý Tang Du với một đống thắc mắc trong đầu.
Cả nhà này sao lại lạ lùng thế chứ? Nhưng lạ lùng chỗ nào lại nói không rõ, chỉ cảm thấy lạ lùng!
Lục Huyền Lâm chậm rãi đi sau, điện thoại đôi? Anh sẽ tặng cho Lý Tang Du sao? Đương nhiên là phải để dành cho Lý Uyển Khanh.
Hôm nay làm nhiều chuyện như thế, nếu Lý Tang Du thật sự cho rằng anh làm cho cô thì chẳng phải là lại hất mũi lên trời sao?
Cũng không nghĩ ngợi chút xem anh có thể nào sẽ vì cô mà làm nhiều chuyện thế không?
Minh đuổi theo Lý Tang Du, dáng vẻ khó xử.
“Muốn nói gì thì nói đi, dáng vẻ này của anh sẽ làm tôi tưởng là anh bị táo bón đấy.” Đối mặt với một loạt niềm vui bất ngờ này, trong lòng Lý Tang Du lại vô cùng bình tĩnh.
“Khụ… Cô Lý, cái đó, cái đó…”
“Có tin là tôi đá anh một cái không hả?” Cứ hỏi lắp ba lắp bắp như vậy, cô cũng muốn phát bệnh tim tới nơi.
Minh quyết tâm liều mạng: “Vừa rồi mới nhận được điện thoại, bảo là chiếc điện thoại tặng cho cô có chút vấn đề cần phải đưa về xưởng sửa chữa, tôi nghĩ có nên đổi cho cô cái khác hay không, đây đều là do tôi làm không tốt, cô chớ có tức giận, nhất là chớ có tức giận với ông chủ, anh ấy vốn không biết…”
Minh còn chưa nói hết lời thì Lý Tang Du đã trả nguyên cái hộp cho anh ta: “Cầm lấy đi!”
Cô chỉ mới nhìn thoáng qua chiếc điện thoại này lúc Minh mở hộp ra, còn lại cũng chưa đụng tới.
Cô dứt khoát như vậy lại khiến Minh ngẩn ra.
“Cô không tức giận sao?”
“Cái này có gì mà tức giận?” Đối với Lý Tang Du mà nói, điện thoại đôi thật sự không thích hợp, nếu cô mà dùng thật thì chẳng phải lại thêm một trận sóng gió nữa ở công ty, lại càng lộ rõ quan hệ giữa cô và Lục Huyền Lâm, cô còn chẳng muốn dùng.