CHƯƠNG
“Đúng vậy, đúng vậy, không biết là đã bò lên giường của ai rồi….”
“Khụ khụ….”
Vừa đi vào cửa phòng làm việc, Lý Tang Du đã cảm thấy bầu không khí có chút kỳ lạ, còn có mấy lời châm biếm đã lọt vào tai của cô.
Bầu không khí càng thêm kỳ quái.
Ánh mắt của mấy người nhiều chuyện đều tập trung lên người Lý Tang Du, đều đang chờ đợi biểu hiện tiếp theo của Tang Du.
Bị người ta nói như vậy, chắc chắn sẽ tức giận.
Lý Tang Du thật sự đã khiến bọn họ thất vọng, giống như một người không có chuyện gì, đi đến bàn làm việc tạm thời của mình, thu dọn đồ đạc.
“Đã ngầm thừa nhận rồi, cô nhìn đi, cô ta chính là một người phụ nữ giỏi quyến rũ người khác.”
Thấy Lý Tang Du dễ bắt nạt như vậy, nhân viên kia nói chuyện cũng không nể nang, càng thêm suồng sã, nói thẳng ra luôn, giọng nói cũng không hề kiêm tốn.
Lý Tang Du cảm thấy mình sắp rời đi rồi, không cần phải nói gì, mối quan hệ có tốt hay không cũng không có vấn đề gì.
Nhưng không ngờ lại bị người ta cho là ngầm thừa nhận, thật sự cảm thấy cô dễ bắt nạt!
Lý Tang Du nhìn cô nhân viên vẫn đang lảm nhảm ở đó, lấy điện thoại ra, ấn nút ghi âm, rồi đặt sang một bên.
Từ Bảo Ngọc ánh mắt sắc bén lập tức nhìn thấy, có chút kỳ quái hỏi: “Tang Du, cô đang làm gì vậy? Tại sao phải ghi âm lại?”
Giọng nói không to cũng không nhỏ, vừa hay tất cả mọi người đều nghe thấy, nhân viên kia nghe thấy hai chữ ghi âm, lập tức ngậm miệng lại.
“Tôi không thích người khác bịa đặt, sinh sự.” Lý Tang Du lạnh lùng nói: “Lời đồn đại rất đáng sợ, nói không chừng sau này ra tòa có thể dùng đến.”
“Ra tòa?” Nhân viên kia vẫn luôn giữ phép tắc, chưa từng gây sự, nghe thấy mấy chữ này lập tức hoảng sợ, vội vàng đứng dậy: “Lý Tang Du, cô dọa ai thế? Tôi nói có mấy câu sao đã phải ra tòa rồi! Cô thật sự cho rằng tất cả giường trong thiên hạ cô đều có thể bò lên sao?”
“Ồ? Quyền danh dự của tôi còn không cho tôi dùng?” Lý Tang Du quay người nhìn nhân viên kia, khóe miệng cong lên: “Nếu như cô ngu dốt, cái gì cũng không biết, vậy để tôi giúp cô bổ sung kiến thức, bây giờ là xã hội pháp trị….”
“Cô….” Nghe thấy Lý Tang Du nói như vậy, còn có nụ cười khí thế, quyết tâm giành chiến thắng, nhân viên kia thật sự hoảng sợ, không nói được gì.
Những người nhiều chuyện khác, nghe thấy Lý Tang Du nói như vậy, đều chột dạ liếc nhìn Lý Tang Du, sau đó vùi đầu vào trong đống tài liệu.
Hổ không thị uy thật sự cho là mèo Poko?
Thấy tình hình không được đúng, Từ Bảo Ngọc lập tức đứng ra làm người hòa giải, nháy mắt với nhân viên kia, sau đó đi đến bên cạnh Lý Tang Du.
“Aiya, Tang Du à, cô đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, bỏ qua cho Tiểu Lâm đi….” Nõi xong còn lắc lắc cánh tay Lý Tang Du, hai người giống như rất thân thiết: “Tiểu Lâm à, còn chưa xin lỗi?”
Lý Tang Du rất muốn rút tay ra, nhưng vẫn nhẫn nhịn, cho Từ Bảo Ngọc chút mặt mũi, đừng khiến cô trông như một người khó gần.
“Xin, xin lỗi….”
“Sau này nhớ kỹ hãy quản cái miệng của mình!”