CHƯƠNG
Thật ra không phải tất cả mọi người ham muốn như Trịnh Khôi, ví dụ như anh.
“Về sau Tiêu Hà trong một lần ngẫu nhiên gặp được ba tôi, động tình, mất đi lý trí, mẹ tôi vừa hay đi công tác, vì vậy hai người lại ngủ với nhau! Ha! Đàn ông! Như vậy thì có Trịnh Uyển Khanh!”
“Vậy, có liên quan gì tới nhà họ Lý?”
Nhưng chuyện này không liên quan tới nhà họ Lý!
“Lúc đó Tiêu Hà mang thai thì ba tôi lại biến mất, haizz, tôi cũng không biết nên nói ba tôi như nào nữa!” Cũng là một kẻ hoàn toàn…
Trịnh Mễ Á vẫn không thể dùng hai từ đó với Trịnh Khôi, dù sao cũng là người ba thương yêu mình, cô ta bất lực lắc đầu, nói tiếp.
“Bà ta không muốn mất đi đứa con này, vì vậy đến quán bar ở mấy ngày, tìm ứng viên…”
Lúc đó công ty của nhà họ Lý gặp chuyện, ba Lý bình thường yêu thương vợ con của mình, đương nhiên là không muốn tăng thêm phiền não cho bọn họ.
Ba Lý bèn không nói với ai, gần như ngày nào cũng sẽ đến quán bar, mượn rượu giải sầu.
“Tiêu Hà ngày nào cũng ngồi ở đó tìm người nói chuyện, vừa hay gặp được ba Lý, nghe chuyện ba Lý nói, sau đó còn đưa ra kế sách cho ông ta, hai người cứ vậy mà nói chuyện với nhau, sau đó tìm một cơ hội thì ngủ với nhau.”
Trịnh Mễ Á cảm thấy có chút tiếc nuối.
Ba Lý này cũng là một người thật thà, dễ dàng tin tưởng người khác quá.
“Vậy xảy ra chuyện gì?” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lúc này Lý Tang Du đã ra đời rồi, thời gian không có sai lệch.
“Không có, những chuyện này đều là tôi nghe trộm lúc Tiêu Hà than khóc ở trước mặt ba tôi, còn nói cái gì mà trong tim chỉ có ba tôi, cho nên bỏ thuốc, giữ gìn trong sạch của mình, sau đó đều là màn tán tỉnh ve vãn… Chậc chậc, nói lời này cũng không buồn nôn.”
Một người sống với người đàn ông khác hai mươi mấy năm, vậy mà cũng dám nói những lời này.
Nói như vậy, ba Lý lúc đó không hề làm chuyện có lỗi với Tang Du và mẹ Lý, ba Lý cũng chẳng qua chỉ là bị Tiêu Hà tính kế.
“Sau khi tỉnh rượu, Lý Thụy Tường chỉ đành chịu trách nhiệm, Tiêu Hà bèn từng bước thượng vị, từ từ lộ ra chuyện mang thai, có điều nghe Tiêu Hà nói, lúc đó Lý Thụy Tường chỉ chịu trách nhiệm chu cấp, không muốn nói với vợ con, luôn nuôi dưỡng lén lút.”
“Trên đời này đâu có bức tường nào không lọt gió, cuối cùng Trịnh Uyển Khanh trưởng thành, chuyện này cũng bị nhà họ Lý biết.”
Tiêu Hà luôn muốn cho Trịnh Uyển Khanh một môi trường sống tốt, như này có thể khiến người khác không biết được sao.
Hai người đều đoán được nguyên nhân chuyện này bại lộ, có điều mọi chuyện lúc đó đều bị Tiêu Hà phủi sạch sẽ, thậm chí còn là một người vô tội.
Tuy ba Lý thông minh, con người lại rất thật thà, đương nhiên nhận định Trịnh Uyển Khanh là con gái của mình rồi.
Tang Du từng nói, cô biết sự tồn tại của Trịnh Uyển Khanh sau khi mẹ mất, mà cái chết của mẹ Lý chính là vì biết chuyện này.
Bùi Lâm là một người đối với tình cảm suốt đời chỉ có một, giống y hệt với Lý Tang Du, lúc đó sau khi biết sự tồn tại của Tiêu Hà, chắc chắn sinh bệnh, cuối cùng rời khỏi thế gian!
“Không thể không nói, Tiêu Hà này cũng siêu, sau khi vợ của Lý Thụy Tường mất chưa được mấy tháng thì gả vào nhà họ Lý rồi.”