“Tổng giám đốc, tối hôm qua anh đã nhìn thấy.
”“Không phải là cô đi tiếp khách sao.
”Ánh mắt của Vũ Tĩnh Hi vừa là trêu đùa, vừa trở nên lạnh lùng.
Giống như sự trong sạch của cô chỉ là một cây cỏ nát không đáng một xu.
Nhớ tới đêm hôm đó, anh thế mà có cảm giác với người phụ nữ này.
Lòng anh đột nhiên đau thắt lại, một cảm giác ghê tởm nổi lên.
Tại sao lúc ấy anh không nghĩ rằng cô có thể là một người phụ nữ đã bị người đàn ông khác chơi nát chứ?Anh thế mà lại cùng một thằng đàn ông khác chơi cùng một người phụ nữ.
Anh nổi hết cả da gà lên, thật bẩn thỉu, thật kinh tởm.
“Tổng giám đốc, xin anh hãy nói rõ một chút.
”Cũng không tiếp tục cũng anh nhiều lời, Thẩm Lan Hiểu nhíu mày, quay người chuẩn bị rời đi.
Một giọng nói buồn bã vang lên từ phía sau.
“Cô Thẩm, tôi không nghĩ là cô sẽ không vượt qua thử thách lần này, cô đã khiến tôi quá thất vọng rồi.
”Bước chân của Thẩm Lan Hiểu bởi vì anh mà dừng lại.
Quay đầu, nhìn Vũ Tĩnh Hi vẫn là biểu cảm lạnh nhạt ấy.
“Tất nhiên, nếu như anh là bởi vì chúng ta đã từng quan hệ, mà không muốn giữ lại, vậy liền coi là chuyện khác.
”Một cơn tức giận dâng lên trong lòng, Thẩm Lan Hiểu không nhịn được đi tới và hét lớn.
“Anh rốt cuộc là muốn nói cái gì?”“Theo tôi được biết, cô không cha không mẹ, sau khi từ chức sẽ không còn thu nhập nữa.
Mà cô, còn thiếu tôi một triệu phí đêm qua.
”Nói đến phí đêm qua, ánh mắt của anh bỗng dưng lóe lên một tia sắc bén, lập tức lại mỉm cười nói.
“Tôi sợ, cô trả không nổi.
”Thẩm Lan Hiểu cảm thấy hai bên Thái Dương đang co giật.
Người đàn ông này dáng dấp thật rất anh tuấn, khắc sâu ngũ quan, sáng tỏ bề ngoài, rất phù hợp với bộ vest đang mặc.
Tuy nhiên, bề ngoài sáng láng nhưng ánh mắt của anh vẫn lạnh lùng như dã thũ đangtiếp cận con mồi, để sống lưng cô cũng bắt đầu rét run lên.
“Cho nên, anh đến cùng muốn xử lý như thế nào.
”“Rất đơn giản.
”Anh đặt bút xuống, dựa lưng vào ghế xoay, tay khoanh trước ngực.
.