Nhóm viên chức nghe thấy câu hỏi của cô, nhất thời nhịn không được bật cười, trong công ty không ai không biết người mẫu nổi tiếng này, vậy mà giờ nhân vật này lại bị ngưởi ta trực tiếp hỏi là ai.
Bọn họ thật sự nhịn không được, trong lòng cho Tô Thiển thêm mấy điểm.
" Cô không biết tôi?". Trong nháy mắt Ôn Na đen hết cả mặt.
Tô Thiển nhạt nhẽo sờ sờ trán: "Thật ngại quá, con người tôi luôn bế tắc tin tức, với những người không trọng yếu không biết nhiềulắm…Ôi chao, chị Văn, lát nữa giúp em quét văn phòng một chút nhé, cảm ơn chị nha".
Tô Thiển hướng về người quét rác mỉm cười chào hỏi rồi xoay người về phòng.
Tô Thiển nhận được tin tức Ôn Na bị khai trừ, ngồi không yên. Không phải là chuyện xảy ra ở văn phòng chứ?
"Vạn tổng, nghe nói anh khia trừ Ôn Na?"
Vạn Dạ ngẩn đầu: " Ừ, Ôn Na này, cầm lương cao nhưng làm việc không tốt, bởi vì bất mãn với việc quay chụp nên không phối hợp với đạo diễn làm cho công ty chịu nhiều tổn thất, người mẫu như vậy công ty không muốn lưu lại".
Thì ra là thế, được rồi:" Em biết rồi, giờ chỉ còn cách giờ ăn trưa phút, Vạn tổng muốn ăn gì để em đi đặt."
Vạn Dạ nhíu mày: " Tiểu Thiển, không phải là nói muốn mời anh đi ăn đại tiệc sao?".
Tô Thiển khoát tay: " Vạn đại gia, anh nghe không hiểu đó là lời nói khách khí sao? Nhà tư bản Vạn ác ma, em là người nghèo, sao anh lại bắt môt người tội nghiệp như em mời anh ăn đại tiệc chứ?"
Vạn Dạ sửng sốt, hiểu rõ liền cười to: " Tiểu Thiển vẫn yêu tiền như mạng a, vậy từ nay nhà tư bản Vạn ác ma mời em được không?"
"Như vậy, ngại quá, đối diện có nhà hàng mới mở, sang đó nhé!".
Vạn Dạ thật sự không nhìn ra nha đầu kia có biểu hiện gì gọi là ngượng ngùng.