Chương
Để đạt tới mục đích, Lạc Ngọc sẽ không dễ dàng buông tha Cách Uyên
Nếu muốn tốc chiến tốc thắng thì hắn không thể thực hiện đầy đủ các bước nha, mà Cách Uyên nhìn qua cũng không phải kẻ yếu ớt, cho nên, Lạc Ngọc quyết định dung phương thức kịch liệt một chút để kích thích Cách Uyên.
Giải khai thắt lưng, Lạc Ngọc liền dung nó bịt lại hai mắt Cách Uyên.
Chìm trong bóng tối sẽ làm thần kinh càng thêm căng thẳng, Cách Uyên không thể kéo bịt mắt xuống đồng thời hô hấp cũng dần tăng lên.
Bởi vì không thể nhìn, Cách Uyên càng mẫn cảm, hưng phấn, hắn không thể cảm thụ trọn vẹn vuốt ve của Lạc Ngọc, chỉ có thể tửng tượng đôi tay ngọc ngà trên cơ thể hắn sờ loạn, đồng thời chỗ mẫn cảm truyền đến đau nhức, càng làm cho hắn chếnh choáng tâm thần.
Thân là hoàng tử một nước đối với tình hình này tự nhiên đã trải qua, mặc dù hắn vốn lãnh đạm cũng có lúc cần giải quyết nhu cầu sinh lý, trong phủ hắn tự nhiên cũng không thiếu thiếp thất thiên kiều bá mị, nhưng trải qua sự tình như hiện tại là lần đầu tiên.
Không, này không phải là tình hình , chỉ đơn thuần là sự bắt đầu khiêu khích của Lạc Ngọc.
Điều này khiến hắn khó có thể kiềm chế, nếu còn tiếp tục, hắn hội sẽ biến thành như thế nào? Lạc Ngọc sẽ cho hắn loại cảm thụ nào?
Chờ mong, do dự cùng hưng phấn đan xen cùng một chỗ, khiến hắn không thể tự hỏi, để mặc thân thể lựa chọn, tùy ý Lạc Ngọc giở trò.
Hắn cảm nhận quần áo trên người dần được giải khai, không bao lâu, trên lưng truyền đến một cổ ấm áp, nhẵn nhụi, xúc cảm hiện tại cho hắn biết đó là ngực Lạc Ngọc.
Khuôn ngực ẩm ướt, ấm áp ở trên lưng lưu luyến, cảm giác tê dại làm cho hắn tâm dương khó nhịn.
Đột nhiên, Lạc Ngọc dùng sức chuyển qua thân mình, hai người mặt đối mặt.
Một mảnh tối đen, Cách Uyên tưởng tượng khuôn mặt Lạc Ngọc trước mặt có bao nhiêu xinh đẹp động nhân.
Mái tóc đen nhánh sẽ phân tán xuống dưới đi, che lấp một chút xuân quang, trên khuôn mặt trắng tuyết, dung nhan tinh xảo kia sẽ nhiễm một ít sắc thái đi, đôi môi anh đào thấp giọng rên rỉ, mị nhãn như tơ lưu chuyển phóng ra vô hạn mị hoặc…..
Tưởng tượng của hắn đột nhiên bị chặt đứt, một trận mãnh liệt kích thích làm cho hắn hô hấp lại càng thêm khó khăn.
Lạc Ngọc, Lạc Ngọc nhưng cư nhiên lại ….
Cách Uyên khiếp sợ tựa vào tủ quần áo, không biết nên đối mặt với tình trạng này như thế nào.
Lạc Ngọc nhưng lại an ủi phân thân đang nhiệt huyết dâng trào của hắn!
Khoang miệng ướt át, nóng bỏng bao phủ phân thấn hắn, phân thân đâm sâu vào cổ họng mang lại cho hăn thật lớn kích thích!
Không dám tưởng tượng cũng vô pháp tưởng tượng Lạc Ngọc biểu tình hiện tại đang làm chuyện khiến người ta hổ thẹn!
Lạc Ngọc là hoàng tử a, nhưng lại vì hắn mà làm chuyện này, sao có thể không khiếc hắn kích động!?
Khoái cảm như sóng biển đánh vào bờ, cơ hồ đem hắn bao phủ, vô luận là thân thể hay tâm, Cách Uyên đều cảm thất cực hạn vui thích.