Đại trưởng lão và tam trưởng lão phi thân về phía Lạc Kiều Ninh bỗng nhìn thấy sức mạnh khổng lồ ở phía trước đang lao tới, vội vàng chuyển ngay cước bộ vận chưởng đánh tới luồng kiếm khí đang tiến về phía mình,
Kiếm vừa xuất, vân vũ lưu chuyển. Hành Vân đúng như tên gọi, kiếm kỹ vừa ra mây mù xuất hiện, kiếm khí ẩn trong mây mù mang theo sức mạnh cường đại ẩn bên trong làn mây hư ảo, nhẹ nhàng trước mặt.
Kiếm khí cứ nhẹ nhàng bay đến phía đại trưởng lão và tam trưởng lão, trông có vẻ chậm nhưng không thể né tránh. Hai trưởng lão đồng thời kết ấn muốn phá tan luồng sức mạnh cực đại từ đám mây phía trước. Cả hai người đều cảm nhận được tia uy hiếp từ luồng kiếm khí do Lạc Kiều Ninh đánh ra.
Đoàn người đứng ngoài cuộc chiến thì cảm thấy bất ngờ khi hai trưởng lão đang trong thế công mà lại chuyển sang thế thủ đối với Lạc Kiều Ninh đưa ra. Hầu hết mọi người đều chỉ cho rằng chiêu thức kiếm vừa rồi của Lạc Kiều Nih chỉ được cái hoa mỹ khi hình thành một đám mây khá đẹp mà thôi, chứ không hề có chút sức mạnh nào cả. Duy chỉ có người trong đó là chấn động, bởi ông cảm thấy chiêu thức kiếm kỹ này quá tinh diệu, ít nhất phải là địa giai sơ cấp. Lạc Mạch Hiên biết rõ nếu ông ở vào vị trí của đại trưởng lão và tam trưởng lão ông cũng đành phải chọn phòng thủ bởi sức mạnh ẩn chứa sau đám mây mù kia mang theo tia uy hiếp tới tính mạng.
Cảm nhận được điều đó càng làm cho Lạc Mạch Hiên suy đoán rằng sau lưng Lạc Kiều Ninh chắc chắn là có sư phụ cường giả, ít nhất là trên tiên thiên mới có thể có vũ kỹ địa giai cho nàng tu luyện. Chỉ cần lôi kéo, mua chuộc nàng về phía mình thì vị trí gia chủ này sẽ chẳng có kẻ nào dám nhòm ngó mà tranh đoạt với ông. Dù sao thì Lạc Kiều Ninh cũng là cháu nội của ông nên chắc chắn nó sẽ nghe ông, chẳng qua bây giờ nó vẫn còn hận ông vì ông bỏ rơi hai tỷ đệ của chúng nó. Nhưng tình thân, máu mủ ruột già chắc chắn chúng sẽ suy nghĩ lại khi ông quan tâm hai đứa nhiều hơn. Lúc đó những kiếm pháp, công pháp cao cấp khác Lạc Kiều Ninh có được từ sư phụ của nàng sẽ có phần cho ông. Nghĩ đến đây, bất giác Lạc Mạnh HIên nắm tay mỉm cười, nụ cười của ông không thoát khói cái nhìn của Lạc Kiều Ninh.
Lạc Kiều Ninh cũng đã mờ mờ đoán ra được suy nghĩ của Lạc Mạch Hiên.Nàng cười lạnh lùng. Nàng cũng biết rằng hôm nay lộ ra kiếm pháp này một phần là thể hiện thực lực của nàng, một phần để chấn nhiếp toàn bộ thành viên trong gia tộc bao gồm vị trưởng lão và đương kim gia chủ của gia tộc, ông nội của nàng – Lạc Mạch Hiên. Với đẳng cấp của bọn họ cũng sẽ dễ dàng nhận ra đây là kiếm pháp Địa giai, cũng phần nào đoán rằng sau lưng nàng sẽ là một vị sư phụ khủng bố có thực lực, chính vì vậy họ sẽ không còn dám đánh chủ ý gì đến với nàng và đệ đệ Lạc Ân.
Trong khi đó đại trưởng lão và tam trưởng lão đang tung chưởng để đỡ kiếm kỹ vừa ra của Lạc Kiều Ninh.
-Đại địa chưởng.
-Toàn Phong chưởng.
Hai chưởng pháp lao tới luồng vân vụ trước mặt nhưng chưa kịp có ảnh hưởng gì thì bị luồng kiếm khí phá nát, vân vụ dừng lại chút thì tiếp tục tiến tới đánh bay hai trưởng lão về phí sau va vào goc tường.
Đại trưởng lão và tam trưởng lão phun ra ngụm máu lớn, khuôn mặt tái mét. Y phục trên người bị đánh rách tả tơi. Bốn ánh mắt sợ hãi, không cam tâm nhìn về phía bóng dáng tiểu cô nương bạch y đang đứng phía trước mặt họ. Mặc dù cảm giác được luồng kiếm khí đó mang theo uy hiếp nhưng họ không ngờ dưới sự hợp lực của cả hai người luyện khí kỳ cửu cấp- sơ kỳ, luyện khí kỳ tam cấp trung kỳ vậy mà lại bị kiếm pháp của Lạc Kiều NInh đánh cho trọng thương, ít nhất phải vài tháng mới có thể lành lại.
Yêu nghiêt, quái tài – đây là suy nghĩ của tất cả mọi người khi nhìn về phía Lạc Kiều Ninh. Phế vật đây sao, nếu nàng là phế vật thì họ còn không bằng phế vật trong phế vật. Một mình nàng có thể đánh bại được hai trưởng lão đức cao vọng trọng, cao cao tại thượng trong ia tộc. Họ không thể tin được.
-Người đâu, mau tiến lên đỡ hai trưởng lão. Đại trưởng lão và tam trưởng lão chống đối lệnh của gia chủ, phạt cấm túc trong viện tháng.
Thấy hai trưởng lão bị đánh bại, Lạc Mạch hiên vui sướng như mở cờ tỏng lòng. Đây là cơ hội tốt để chấn chỉnh mấy người này ông làm sao có thể bỏ qua. Chính vì vậy ông liền vội vàng ra lệnh.