Cái tát đỏ bừng một bên má trái của Thiên Minh đỏ ửng lên.
Cô nhìn vào bàn tay mình run rẩy
-Em tát Tôi bao nhiêu cũng được,nếu em chịu tha thứ cho tôi: Thiên Minh nhìn vào mắt Cô nói
Cô bàn tay run rẩy
-Tôi..tôi: Cô lắp ba lắp bắp
Thiên Vũ,Thiên Lâm nhìn hai người đầy tình cảm mà không khỏi bực tức.
-Bốp Bốp.............: Tiếng vỗ tay phá tan bầu không khí đầy mùi thuốc súng đó
Không hẹn mà đến Mã Phu nhân có mặt trước người đằng sau là những vệ sĩ cao to lực lưỡng đứng đằng sau Mã phu nhân
-không ngờ thiếu gia nhà họ Mã lại tình cảm như vậy,thật không ngờ: Mã phu nhân nói đầy mỉa mai khiêu khích
-Sao bà biết mà đên đây: Thiên Lâm lên tiếng
-Bà chẳng khác gì con chó săn cả; Thiên Vũ nói đả kích
Cô cả người không ngừng run rẩy lo sợ
-Chó săn sao haha còn các con xem lại mình đi vì một người con gái không ra gì mà tốn công bảo vệ nó sao:
Mã phu nhân cười lớn nói dạy dỗ
Thiên Minh nhìn thấy Cô run rẩy,khẽ ôm Cô vào lòng,bảo vệ Cô
-Ngoan có Anh ở đây rồi: Thiên Minh nhẹ nhàng nói
Thiên Vũ không khỏi đau lòng khi thấy Cô bị Anh trai mình ôm Cô như vậy Thiên Lâm nắm tay thành nắm đấm.
-Mẹ cho các con hai lựa chọn một chọn mẹ,có được tất cả,hai chọn nó các con mất đi tất cả đừng trách mẹ độc ác: Gi nói của Bà càng ngày càng đày nguy hiểm
Cô không ngừng lo sợ ( chị yếu đuối quá thể --)
-Tôi chọn Cô ấy: Ba người đồng thanh nói cùng một lúc
-Được,nhớ câu nói này của các con: Bà ta tách ngón tay một cái,cả đám vệ sĩ phía sau lao đến xông vào đánh người
-Các con còn quá non rồi các trợ lý đàn em của các con đều là tay sai của ta: Bà ta nói đầy đắc ý, ba người trợ lý của Thiên Minh,Thiên Vũ,Thiên Lâm bước vào ngẩng cao đầu đứng sau Bà
Thiên Lâm,Thiên Vũ tiến lên phía trước ngăn cho đám vệ sĩ của bà không lại phía sau,để đảm bảo an toàn cho Cô.
( Đừng ném đá quá nhiều ạ,Bơ xây được nhà rồi,không muốn xây biệt thự nhữa đâu a)