Chap Trời ơi! Anh còn là đại ca không?
Trong khi người gồm Bảo, Yellow, Red đánh đấm tưng bừng thì cô nàng lạnh lùng Hạo Nhiên với vẻ mặt vô hồn đi tới chỗ tên đại ca đang nhởn nhơ xem cảnh đánh lộn. Tên đại ca nhìn chằm chằm, hắn doạ:
- Muốn gì!
Cô nở một nụ cười thân thiện chìa tay ra, hắn như bị mắt cô mê hoặc bắt tay cô, rồi tự nhiên người như bị điện cao áp truyền qua. Sau khi người hắn co giật mắt mũi lộn xòng xọc, tóc tai cháy khét, thì cô chạm ngón tay vào lòng bàn tay hắn, cô nhắm mắt lại, một thứ sức mạnh vô hình len lỏi vào con người hắn. Tên đại ca bỗng nhiên khóc lóc, hắn nhớ đến cảnh hắn chém người, cướp bóc... rồi vội vàng chạy tới hàng bánh bao:
- Mẹ ơi! Con sai rồi! Con không cướp bóc nữa!
- Bà ơi con sai rồi! ( nói với bác hàng táo)
Sau đó hắn đi xin lỗi cậu nhóc bị cướp kẹo, hắn quỳ xuống cả hai chân:
- Xin lỗi cậu bé! ( mẹ cậu bé vội vàng túm cậu lại gần)
Nhưng cậu bé nhờ đó mà nín khóc, xoa đầu tên đại ca:
- Không sao đâu ạ!
Tên đại ca như thể được nhận lấy sự tha thứ vui mừng nhảy cẫng lên. Bọn đàn em cũng không đánh đấm nữa quay lại nhìn tên đại ca đang làm cái trò dở hơi không tin nổi, bọn chúng hét lên:
- TRỜI ƠI ! ANH CÒN LÀ ĐẠI CA KHÔNG?
Tên đại ca vỗ vai tên phó ca đang ngạc nhiên hết mức kia:
- Về nhà vá xe đi em! Anh đi về nhà học lại nghề sửa xe đây!
Rồi hắn tiến tới cúi chào đội Nhiệm Màu, ra đi. Bọn đàn em cũng náo loạn bỏ chạy hết, Bảo phủi tay, cậu khoác vai Hạo Nhiên:
- Tốt!
Tất nhiên chuyện này chẳng lạ với đội đặc nhiệm, vì nhờ siêu năng lực cảm hoá của Hạo Nhiên mà đã dẹp được đến nay là tên, kì tích ấy lan lên tận tổng ca, các ông trùm khét tiếng của vùng, không ai khác chính là Trần Hoàng Long và Tào Tháo. Cả hai ôm trùm đều đang tranh nhau bá chiếm xã hội.