Chương
Yên tĩnh tựa như chết!
Giết người!
Giết một ông trùm giới thượng lưu giữa ban ngày ban mặt.
Tuy đối với bọn họ, có người chết cũng không phải là vấn đề gì quá lớn, bởi vì thân phận và địa vị cực cao, nên bọn họ đã sớm trải qua những chuyện như thế này.
Thế nhưng, phải xem là ai chết mới được.
Giai cấp thượng lưu chỉ cần có một người ngã xuống cũng sẽ nhấc lên một trận giông bão.
Ngay cả người như vậy mà gã Lôi Thái kia cũng dám giết, thử hỏi có gì mà gã không dám làm?
Cả hội trường im phăng phắc, không một ai dám mắng Thành Kỳ Văn nửa lời.
Kể từ khi hắn ta xuất hiện tại buổi hôn lễ cho đến bây giờ, tuy hắn ta không hề ra tay nhưng đã có thể chấn nhiếp toàn trường.
“Cút ngay!”
Thành Kỳ Văn vượt qua bên cạnh Trương Thiên Dương, nhìn về phía Đồ Thanh Thanh: “Cô đúng là to gan, dám đào hôn, lại còn mai danh ẩn tích, ngay cả căn cước cũng đổi. Tuy nhiên, cô cho rằng với khả năng của Thành Kỳ Văn này… không tìm được cô à?”
“Tôi nói cho cô biết, đừng nói cô trốn ở Hoa Hạ, dù cô có ra nước nào thì tôi cũng có thể bắt cô về được”.
“Thành Kỳ Văn!”, mắt Đồ Thanh Thanh ngân ngấn nước, hạ giọng cầu xin: “Tôi đã nói rồi, chúng ta không hợp, anh đừng nên cố chấp như vậy. Tôi chỉ là một hầu gái của nhà họ Đồ mà thôi, không xứng với anh, sao anh cứ bám theo tôi làm gì”.
“Hừ, cô biết mình là hầu gái thì được rồi, một hầu gái như cô có thể với cao, trở thành người của tôi đã là phước đức ba đời rồi, má nó, cô còn dám đào hôn? Gả cho ông đây, cô sẽ được hưởng vinh hoa phú quý cả đời, sao cô lại đào hôn hả? Cô có biết mặt mũi của tôi đã bị ả chết tiệt như cô làm mất hết rồi không?”
Giọng Thành Kỳ Văn ngày càng âm u.
Quả thật là vậy, Đồ Thanh Thanh chỉ là một hầu gái nho nhỏ trong một gia tộc lánh đời.
Hơn nữa, với vóc dáng cùng vẻ ngoài của cô ta thì cũng không được xem là hầu gái cực phẩm.
Thành Kỳ Văn có bản lĩnh, cũng có quyền thế, muốn tìm một cô gái xinh đẹp hơn cô ta, vóc dáng mê người hơn cô ta, thậm chí có hương vị phụ nữ hơn cô ta là một chuyện cực kỳ dễ dàng.
Hoặc là nói, dù hắn ta không đi tìm thì chỉ cần gợi ý một chút thôi, lập tức sẽ có vô số phụ nữ thương yêu nhung nhớ hắn ta.
Tuy nhiên, nửa năm trước, Thành Kỳ Văn vô tình biết được một bí mật, nói chính xác hơn là một bí mật động trời mà không một ai hay biết.
Huyết thống của Đồ Thanh Thanh rất cao quý, cao quý đến mức dù là các gia tộc lánh đời ở Hoa Hạ cũng không có một nhà nào với tới được.
Cô ta chính là con của gia chủ một gia tộc tại Côn Luân Hư.
Côn Luân Hư đấy!
Đó chính là thiên đường của võ giả.
Chỉ một gia tộc tại đó thôi cũng đủ để giẫm ba mươi sáu tộc Địa Sát dưới chân.
Chính vì lẽ đó, hắn ta mới dùng tất cả thủ đoạn để theo đuổi Đồ Thanh Thanh, phải nói là dốc toàn lực, thậm chí còn đưa tặng rất nhiều lễ vật cho gia tộc lánh đời mà cô ta đang làm hầu gái.