Bắt Tang Thi Về Làm Ruộng

chương 30: c30: giao long

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương - Giao Long

Edit - Syeol

Uy lực của cơn sóng lớn tuyệt đối không thể khinh thường, mặc dù là chút tàn dư cuối cùng của cơn sóng cũng khiến nhà ăn như muốn tan thành từng mảnh.

Đợt sóng biển thứ nhất vừa mới lắng xuống, đợt sóng biển thứ hai nối gót tiến tới, cơn sóng cao ước tính lên đến 30 mét, cũng có thể nhìn ra uy lực còn lớn hơn lần trước rất nhiều.

"Chị, mau dẫn mọi người rút lui trước đi!" Trong mắt Lưu Tử Thần hiện lên tia quyết tâm. Kiếp trước, dị thú này cũng từng xuất hiện qua, chỉ là nó không lớn đến như vậy.

Kiếp này, hắn cho rằng tốc độ thăng cấp của hắn đã rất nhanh, không nghĩ tới tốc độ thăng cấp của dị thú này còn nhanh hơn.

"Tất cả mọi người đi theo ta đến chân núi! Động tác nhanh lên!" Tô Nguyễn Nguyễn cũng không biết Lưu Tử Thần muốn làm gì, nhưng cô vẫn biết phối hợp với hắn như thế nào.

Mà Lưu Phương cũng lần nữa dựng lên vách tường đất hỗ trợ ngăn cản.

Đúng lúc này, Tô Nguyễn Nguyễn nhìn thấy trong sóng biển có một bóng dáng chợt lóe qua.

[Đinh! Chúc mừng ký chủ kích hoạt nhiệm vụ chính tuyến cấp SSS <Điên Cuồng Xây Dựng>: Chống đỡ nguy hiểm.]

[Khen thưởng: 30 viên tinh hạch cấp 8 không thuộc tính. 200 mét không gian trữ vật. 10 mẫu đất đỏ. 20 điểm lực lượng phòng thủ căn cứ. Không gian trữ vật mở rộng 200 mét.]

"30 viên? Nhiệm vụ này sẽ khó đến mức nào???" Nhìn thấy số lượng khen thưởng kia, Tô Nguyễn Nguyễn không cảm thấy vui vẻ, ngược lại chỉ cảm thấy da đầu tê dại. Cô nhớ rõ lúc nhiệm vụ được kích hoạt cũng là lúc cô nhìn thấy trong biển có một thân ảnh màu đen khổng lồ xuất hiện.

Dựa theo bản chất của Hệ thống, nhiệm vụ này là muốn cô đi đối phó với bóng đen trong biển kia.

Bóng đen vừa rồi Tô Nguyễn Nguyễn không cần nghĩ cũng biết, với hình thể của vật kia, cho dù cô đi lên cũng không đủ nhét kẽ răng nó.

[Ký chủ, đừng quên cô đã tích góp được 8 rương dị năng nha!] Hệ thống nhắc nhở nói.

"Mau mở ra hết đi, lúc này chỉ có thể dựa vào những cái này để cứu mạng!" Tô Nguyễn Nguyễn nhìn chằm chằm mặt biển không dám chớp mắt.

[Chúc mừng ký chủ nhận được dị năng cực phẩm, Biết trước tương lai.]

[Chúc mừng ký chủ nhận được dị năng, Dịch chuyển nháy mắt]

[Chúc mừng ký chủ nhận được kỹ năng, Mắt mèo.]

[Chúc mừng ký chủ nhận được 10 viên tinh hạch cấp 9.]

[Chúc mừng ký chủ nhận được 5 viên tinh hạch siêu nhất phẩm.]

[Chúc mừng ký chủ nhận được 5 viên đá tiến hóa dị năng sư.]

[Chúc mừng ký chủ nhận được 3 viên đá đột phá đại năng.]

[Chúc mừng ký chủ nhận được 10 viên tinh hạch cấp 8 không thuộc tính.]

"Mi CMN, lúc này cũng không chịu cho ta dị năng có thuộc tính công kích? Còn không mạnh bằng một con chó a!" Tô Nguyễn Nguyễn mặc kệ, nhiệm vụ này cô thật sự làm không được.

[Ký chủ, ta đã tiêu hao một nửa năng lượng đổi lấy thứ tốt cho ngài, về sau ngài nhất định sẽ khóc lóc quỳ lạy cảm tạ ta.]

"Nếu không có nhiệm vụ này! Ta CMN hiện tại sẽ cảm tạ mi!"

Mọi người cũng nhận thấy được trong biển có điểm khác thường, lúc này không cần Tô Nguyễn Nguyễn thúc giục, một đám người liều mạng chạy về hướng chân núi.

Đúng lúc này đợt sóng thứ hai cũng đã ập đến, uy lực so với lần trước còn muốn lớn hơn, mặc dù Lưu Phương đã gia cố tường đất bằng hai lớp, nhưng dưới cơn sóng lớn chúng đều bị nghiền nát bẻ gãy thành từng khúc. Chỉ trong nháy mắt tường đất cùng với nhà ăn vừa được xây lên đều bị sụp đổ.

Mà lúc này, bên bờ biển một bóng người đi ngược dòng, phá lệ bắt mắt.

"Tử Thần mau quay về!" Tô Nguyễn Nguyễn hô lớn: "Em đánh không lại!"

"Yên tâm!"

Lưu Tử Thần giống như chiến thần lao thẳng đến bờ biển, tia chớp trong tay Lưu Tử Thần cao ước chừng 20 mét, như một con rồng đang bay lượn, một tia khí tức cổ kính kéo dài trên mặt biển, giống như rồng điện giữa thiên địa.

Cùng lúc đó trong biển, một con quái vật trông giống như rồng trên đầu có một chiếc sừng dài lao ra khỏi mặt biển. Nó mở to cái miệng đỏ au như bồn máu gào rống một tiếng, thanh âm kia thiếu chút nữa khiến màng nhĩ của tất cả mọi người chấn động đến rách ra.

Ngay sau đó rồng một sừng lao thẳng về phía Lưu Tử Thần, mà Lưu Tử Thần cũng không yếu thế chút nào, giơ tia chớp trong tay tiến lên.

Oanh một tiếng, vô số tia lửa như pháo hoa nổ tung trên mặt biển.

Lực lượng hai bên mạnh mẽ va chạm, khí thế kiêu ngạo cùng uy áp tứ phương, lan tràn ra mọi ngóc ngách trên toàn bộ làng chài.

Sát khí b ắn ra bốn phía, cổ hơi thở bễ nghễ thiên hạ kia cho dù là đám người Tô Nguyễn Nguyễn đang ở chân núi cũng có thể cảm nhận được.

Ầm!

Rống!

Tiếng rồng ngâm kinh thiên, toàn bộ làng chài đều có thể nhìn thấy thân rồng to lớn, ánh sáng lạnh lẽo trên thân rồng tỏa sáng như được làm từ hoàng kim!

Long uy cái thế, ánh sáng chiếu rọi khắp thiên địa.

Rồng một sừng cư nhiên lại biến dị thành giao long!

Đó là long lân(*vảy rồng), bao trùm mỗi một tấc trên toàn thân giao long, nguyên bản trên đầu nó chỉ có một sừng đã biến hóa thành hai sừng!

Lưu Tử Thần đứng trên không, hai mắt lạnh băng vô tình nhìn về phía giao long, hiển nhiên lúc này hắn chuẩn bị ra tay tàn nhẫn.

Ầm ầm ầm!

Loảng xoảng!

Tia sét khổng lồ mang ánh sáng màu tím giống như sợi xích thần thánh được Lưu Tử Thần ngưng tụ ra, trong tia chớp màu tím trộn lẫn thêm màu đen, phát ra âm thanh xèo xèo. Tia chớp khổng lồ ngoan ngoãn quấn quanh trên cánh tay phải của hắn.

Giờ phút này, Tô Nguyễn Nguyễn bị chấn kinh đến không khép miệng được.

Bởi vì khí tức trên người Lưu Tử Thần mang theo sức mạnh diệt thế(*hủy diệt thế giới)

Vẫn là gương mặt hoàn mỹ quen thuộc đó, tuy non nớt nhưng nửa bên mặt lại không có một chút biểu tình, cứ như được điêu khắc ra từ ngọc thạch. Đặc biệt là đôi mắt của hắn, thế nhưng lại không có một chút cảm tình nào cả.

Ầm!

Một đạo ánh sáng do chấn động mà bộc phát, một chưởng này của Lưu Tử Thần, đủ để diệt thế, cũng có thể trấn áp được tất cả.

Bởi vì một chưởng này của hắn vô cùng nặng nề, trong một chưởng có lực lượng vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng ngay sau đó, bàn tay có thể diệt thế kia nháy mắt liền vỡ vụn, bàn tay có thể bao trùm cả vạn vật lại nứt ra, ngón tay đứt gãy, máu tươi b ắn ra tung toé!

Tay Lưu Tử Thần nhuốm đầy máu, bàn tay vô địch giờ phút này gần như bị bẻ gãy hoàn toàn, cả bàn tay bị nước biển bao phủ lên, tia chớp trên tay cùng nước biển va chạm vào nhau!

"Rống!"

Thanh âm giao long chấn động cả làng chài, ánh mắt lạnh lẽo dọa người!

Thân hình cực lớn của nó bay lên, xoay quanh giữa không trung, cuồn cuộn khổng lồ, thậm chí có thể nói đè ép lên toàn bộ nơi này!

Nhưng ngay sau đó, một tia chớp đột nhiên xuất hiện đánh ngang bầu trời, mạnh mẽ giáng xuống, lực lượng cổ xưa kinh thiên động địa tuôn trào mãnh liệt.

Tia chớp cùng thân thể giao long va chạm nhau bộc phát ra động tĩnh kinh thiên, động tĩnh này có thể nói chấn vỡ cả núi biển. Những sinh vật đang sống sờ sờ ở gần đó trực tiếp bị dư chấn thổi bay hóa thành sương máu!

Một chưởng này, vậy mà có thể khiến giao long lảo đảo một cái!

Xoay quanh trên không trung một vòng, giao long bỗng chốc bay thẳng lên cao, sau đó chiếc đuôi cứng rắn mạnh mẽ của nó vung tới.

Ầm!

Một bàn tay thật lớn nắm lấy đuôi rồng, hung hăng đập mạnh một cái!

Giao long đang ở giữa không trung trực tiếp bị đập vào trong nước, nước biển bắn văng tung toé cao ước chừng 100 mét.

Sau đó, những tia chớp dày đặc như che trời lấp đất ùn ùn kéo đến, mỗi một tia chớp đều đánh thẳng xuống đáy biển.

Tuy nhiên, khoảng khắc tiếp theo giao long trực tiếp bay ra khỏi mặt biển bộc phát uy áp trên người nó ra, trấn áp xuống cổ lực lượng khổng lồ đang đánh đến!

Ầm!

Lưu Tử Thần cơ hồ đã bị áp chế đến không thể nhúc nhích, hắn vừa nhìn giao long mang theo thần sắc lạnh lùng, vừa nhìn về phía Tô Nguyễn Nguyễn.

Giờ phút này hắn bị giao long quấn lấy, mặc cho hắn điều dộng lực lượng cổ xưa trong cơ thể như thế nào cũng không thể làm được!

Mà Tô Nguyễn Nguyễn vừa muốn xông tới cứu hắn, kết quả lại bị Lưu Phương kéo lại.

Bởi vì giao long chỉ quấn lấy Lưu Tử Thần, khiến hắn không thể động đậy, như đang bị trấn áp.

Lúc này long lân trên toàn thân giao long phát ra ánh sáng hoàng kim rực rỡ, vô cùng yêu dị.

Đại Lực không biết từ khi nào đã chạy tới phía sau giao long, chỉ bằng thân thể cường hãn, đôi tay nó nắm chặt cái đuôi giao long, sấm sét che phủ cả bầu trời từng đạo từng đạo nện lên trên người giao long.

Trong lúc nhất thời trong không khí tràn ngập mùi thịt khét nồng đậm.

Thừa dịp giao long bị sét đánh ngoài cháy trong sống, Lưu Tử Thần tung ra một chưởng bổ vào chỗ bảy tấc trên người giao long. Giao long ăn đau, hai mắt đỏ ngầu, nó dùng toàn bộ sức lực hất đuôi một cái đánh tới Đại Lực và Lưu Tử Thần.

Mà lúc này Tô Nguyễn Nguyễn cũng đã đến, ngay khoảng khắc ngàn cân treo sợi tóc, cô đã kịp thời hoá giải được đòn tấn công của giao long, mang theo Lưu Tử Thần bay lên trời!

Giao long vốn là nỏ mạnh hết đà, một kích vừa rồi nó đã dùng hết toàn lực nhưng lại không đánh trúng Lưu Tử Thần. Hai mũi nó phun ra hai dòng máu đỏ tươi, ầm ầm một tiếng rơi xuống thật mạnh vào trong biển, không còn gợn sóng.

(*Chương này đánh nhau, câu cú lộn xộn quá, tui dịch không mượt lắm.

Mọi người ăn Tết vui không? Tui khai xuân chơi lô tô với mấy đứa cháu 1 tờ 1k mà thua hết 60k là biết đen cỡ nào roài (⁠。⁠ŏ⁠﹏⁠ŏ⁠)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio