Hằng năm vào khoảng cuối tháng đầu tháng thì trường nó đều tổ chức thi nữ sinh thanh lịch cho các bạn nữ. Đương nhiên là năm nay cũng vậy. Mỗi lớp sẽ được chọn ra bạn nữ xinh đẹp và duyên dáng nhất lớp để tham gia. Sẽ có vòng thi để tìm ra người được giải. Kết quả sẽ do học sinh của trường bỏ phiếu bình chọn. người được chọn để đi thi của lớp A là nó và Bảo Trân. Suốt một tuần này nó rất chăm chút cho ngoại hình và chuẩn bị kĩ càng phần thi tài năng của nó. Nó có một tuần để chuẩn bị. Một tuần này nó luôn đi tập luyện rất vất vã để chuẩn bị cho phần thi tài năng của nó. Nó muốn mình phải đạt được giải nhất. Vì vẫn còn một số người nói nó không hợp với anh. Nó cực ghét đều đó luôn. Nó không cho ai biết nó sẽ thi tài năng gì. Nó giấu luôn anh và Quỳnh vì nó muốn tạo sự bất ngờ cho mọi người. Nhưng chỉ có Gia Khiêm, cậu lớp phó học tập lớp nó là biết thôi. Vì cậu ta giới thiệu người dạy cho nó mà. Nó thì hát rất hay rồi, ai ai cũng biết đều đó nên nó sẽ không hát trong tiết mục thi của nó. Nó sẽ múa ba lê. Một bộ môn rất khó nhưng nó sẽ cố gắng hết sức mình. Dạo này nó không thường xuyên đi với anh, chỉ có buổi tối là chúng nó lại call video với nhau thôi. Nhưng trong thời gian này anh rất hay mua đồ ăn và thuốc bổ cho nó vì sợ nó sẽ đuối sức.
Còn Trân cũng đang rất ra sức chuẩn bị cho tiết mục của cô ấy. Vì Trân không muốn phải chịu thua trước nó. Tiết mục của Trân là múa dân gian.
Rồi cuộc thi cũng đến.
Hôm nay nó mặc một chiếc váy xoè màu trắng rất xinh. Nó như một cô thiên nga hạ phàm vậy. Ai nhìn nó cũng phải mê mệt. Nó trình diễn trước Trân. Nó biểu diễn rất tốt tiết mục của mình. Nhưng khi gần kết thúc thì đột nhiên chiếc váy của nó bị đứt chỉ và rách ra. Ngay lúc đó Gia Khiêm đang đứng phía sau hậu trường liền chạy lên khoác áo cho nó và đưa nó xuống. Còn anh bây giờ đang ở dưới sân khấu với nhiệm vụ là giám khảo đặc biệt nên anh không thể lên giúp nó được. Anh cũng thấy rất lo cho nó.
-- Trong cánh gà --
- Đồ nè bà thay đi (Quỳnh đưa cho nó một túi đồ)
Nó nhận lấy túi đồ và chạy ngay vào phòng thay đồ thay ra. Thay xong nó cầm chiếc váy đi ra.
- Tại sao lại có thể như vậy. Chiếc váy này là anh trai mình đặt riêng cho mình mà. Không thể nào lại xảy ra chuyện này được (Nó cau mày)
- Hay bà đưa cho tui xem thử nào. (Gia Khiêm đưa tay lấy chiếc váy. Cậu ta nhìn rất chiếc váy. )
- Có gì sao (Nó và Quỳnh khó hiểu)
- Chiếc váy này không phải là may có vấn đề mà là do có người làm. (Gia Khiêm nghiêm túc nói)
- Sao lại có thể như vậy được. (Nó vẫn không hiểu).
- Chiếc váy này được may rất tinh tế. Có lẽ là do một người rất chuyên nghiệp may. Nhưng hai bà nhìn ngay chỗ bị rách đi. Tui thiết nghĩ là có người cố ý làm cho phần chỉ may ở đó yếu đi. Như vậy khi bà biểu diễn có thể chỉ sẽ bị đứt còn lúc bình thường thì sẽ không sao. (Khiêm chỉ vào chỗ bị rách và giải thích cặn kẽ cho hai đứa kia hiểu)
- Nhưng tui đâu có thù hằng gì với ai đâu (Nó ngây thơ hỏi)
- Đồ ngốc này. Bà không ghét người ta nhưng chưa chắc người ta không ghét bà (Quỳnh cốc nhẹ vào trán nó)
- Vậy bây giờ làm sao?? (Nó vẫn không biết nên làm gì)
- Tui nghĩ người đó làm vậy để bà thua cuộc. Bây giờ bà còn một vòng thi ứng xử nữa. Bà phải cố gắng thật tốt phần thi còn lại để cứu vớt. Còn chuyện này tui và Quỳnh sẽ điều tra rõ giúp bà (Gia Khiêm trấn an nó)
- Được thôi. Có bạn như hai ông bà thật tốt (Nó cười tít cả mắt)
Lúc này Bảo Trân đang thực hiện rất tốt phần thi của mình.
-- Vòng thi ứng xử --
Câu hỏi mà nó được giám khảo đặt ra là " Bạn nghĩ sao về vấn đề hiện nay giới trẻ đang tiêu tốn rất nhiều thời gian của mình vào mạng xã hội. " Khi nhận được câu hỏi này nó nói thau thau, bất tuyệt luôn. Nó thì làm gì không được chứ ba cái này thì khỏi phải bàn rồi. Nó nói cực hay luôn. Nó khiến mọi người chiềm sâu vào giọng nói của nó. Kết thúc phần trả lời nó không quên cảm ơn mọi người vì đã giành thời gian nghe nó nói. Phần thi này của nó được một tràn vỗ tay rất to. Phần thi ứng xử của Bảo Trân cũng không kém gì so với nó. Cuối cùng nó và Bảo Trân được lọt vào vòng chung kết và hai đứa phải chờ đợi kết quả bầu chọn từ tất cả học sinh ở trường. Đương nhiên là Khánh Quỳnh, Minh Hoàng,Gia Khiêm, Quế Anh, Song Trà đều bỏ phiếu cho nó rồi. Lúc này nó và Trân có số phiếu ngang bằng nhau. Nhưng còn một lá phiếu cuối cùng chưa bầu từ anh. Anh tiến lên đứng trước nó và Trân, trên tay đang cầm một lá phiếu. Mọi người đoán là anh sẽ bỏ phiếu cho ai nào. Chắc chắn là anh sẽ bỏ phiếu cho nó rồi. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của các bạn thôi. Anh đã bỏ phiếu cho Trân trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người. Vậy tức là người chiến thắng là Bảo Trân. Nó lúc này rất khó chịu ở trong lòng. Nó tin anh với Trân không còn gì mà sao hành động của anh lại trái lại chứ. Mắt nó đang rưng rưng nước mắt. Anh cầm lấy micro của chị MC.
- Tôi là hội trưởng hội học sinh. Tôi thấy cuộc thi năm nay rất đặc sắc. Với cương vị là hội trưởng nên tôi sẽ rất công bằng khi xem xét người đoạt giải. Về phần thi của Hạ An rất xuất sắc nhưng có phần kém hoàn thiện hơn phần thi của Bảo Trân nên tôi chọn bỏ phiếu cho Trân. (Nói xong anh trao phần thưởng cho người thắng cuộc. Lúc này Trân rất vui luôn, kiểu như hạ được nó nên vui mừng lắm luôn)
- Nhưng hôm nay tôi muốn dành một phần quà đặc biệt cho riêng Hạ An (Anh xoay qua nhìn nó)
Lúc này nó lại rất ngạc nhiên. Anh đã bỏ phiếu cho Trân rồi mà anh còn quà gì cho nó nữa chứ.
- Có lẽ vì mãi lo chuẩn bị cho cuộc thi nên em không nhớ hôm nay là Valentine đúng không?? (Anh nắm lấy tay nó)
Ờ ha nó đã quên mất luôn.
- Phần quà đặc biệt của anh dành cho em là....
Anh đeo giúp nó một sợi dây chuyền có mặt là hình hoa hướng dương có đính một viên kim cương hình trái tim ở giữa. Mặt sau của mặt dây chuyền có khắc TA-.
- Em có biết ý nghĩa của dòng chữ đó không??
Nó trưng vẻ mặt ngáo ngơ nhìn anh.
- Đó là viết tắt tên của anh và em cùng với ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau. (Anh thì thầm vào tai nó)
Lúc này nó sao có thể giận anh nữa chứ. Nó ôm chặt lấy anh.
- Vương Khánh Thiên em yêu anh, yêu anh nhất luôn (Nó hét lớn lên)
Bây giờ nó đang là người hạnh phúc nhất. Mọi người đều đang rất ngưỡng mộ nó và có đôi chút ghen tị với nó nữa. Nhưng ở phía bên kia có người đang tối sầm mặt vì tức điên lên. (Cô gái à. Đường tưởng bở à nha, không phải muốn chia rẽ người ta là dễ đâu nhé