Bị Bắt Buộc Trở Thành Con Mồi Của Kẻ Cuồng Sát ᗷiếи Ŧɦái

chương 28

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Tôi nói…Tôi hoàn toàn không biết kẻ kia! Tôi chỉ thuê bọn họ."

"Tôi muốn làm gì à? Đương nhiên là tôi muốn cho thằng Lương Chấp biết thế nào là lễ độ!"

"Anh cảnh sát, lấy tài lực và thế lực của tôi, muốn b0"p chết Lương Chấp còn đơn giản hơn cả bóp con kiến, làm nó chết yên lặng không một tiếng động rất dễ dàng với tôi, tội gì tôi lại dùng cách ngu xuẩn đấy."

Tô Khấu Khấu vắt chân phải trên chân trái, hai tay khoanh lại, đối mặt với thẩm vấn của cảnh sát, vẻ mặt và lời nói của gã đều vô cùng kiêu ngạo.

Tô Khấu Khấu kiêu ngạo thì cứ kiêu ngạo, cảnh sát cho rằng gã không có liên hệ với sự kiện dùng súng này, chỗ gã bị thẩm vấn là khu làm việc chung của cảnh sát, mà không phải là phòng thẩm vấn.

Viên cảnh sát không nhịn được liếc mắt nhìn Lương Chấp ngồi ở phía sau, trên mặt đối phương không có gì thay đổi, giống như hoàn toàn không nghe Tô Khấu Khấu nói gì.

Lương Chấp nhìn thẳng đằng trước, cậu có chút không yên lòng, không chú ý những lời Tô Khấu Khấu nói.

Cậu đang nghĩ tới Khăn Quàng Đỏ đã biến mất, đối phương từng xuất hiện ở nhà hàng của sơn trang, chứng tỏ anh ta cũng lấy thân phận lữ khách vào ở.

Nếu có thể tra một chút thì tốt rồi, đáng tiếc chủ của sơn trang là Tô Khấu Khấu, mà cậu cũng không nhận biết vị cảnh sát phụ trách điều tra.

Lúc này, sự chú ý của Lương Chấp đối với Khăn Quàng Đỏ đã vượt qua Thẩm Quang Minh, dù sao thiết lập che mặt đầy bí ẩn thật sự rất có khí chất của nhân vật chính!

Lương Chấp nói: “Hệ thống! Có phải Khăn Quàng Đỏ là nhân vật chính không?"

Hệ thống nói: “Khăn Quàng Đỏ là ai?"

Lương Chấp: “Là vị bịt mặt cứu tao ngày hôm nay á."

Hệ thống lập lại lời vừa nói: “Khăn Quàng Đỏ là ai?"

Lương Chấp hiểu ý của hệ thống, trước hết cậu cần tìm ra thân phận thật của Khăn Quàng Đỏ.

Dù thế giới này chân thật cỡ nào, Lương Chấp vẫn biết nơi đây là một cuốn tiểu thuyết, có đủ các màn trùng hợp được dựng sẵn chờ trình diễn, vị Khăn Quàng Đỏ kia sớm muộn sẽ xuất hiện, chỉ không biết anh ta sẽ dùng cách gì để lên sàn.

Bên này, Tô Khấu Khấu còn đang chém gió mình trâu bò thế nào với viên cảnh sát, gã không chỉ đơn thuần khoe khoang, còn muốn đả kích Lương Chấp hiện giờ chỉ là một tên phóng viên quèn, muốn dọa dẫm đối phương.

Kết quả hắn quay đầu nhìn lướt qua liền nổi giận, ánh mắt thằng Lương Chấp này đang dại ra, còn chỉ nhìn chằm chằm lá cờ thưởng treo trên tường, cmn không phải đang ngẩn người thì là cái gì?

"Lương Chấp!" Tô Khấu Khấu nghiến răng gọi một tiếng.

Lương Chấp bị tiếng gọi the thé của Tô Khấu Khấu kéo hồn trở về, cậu nhíu mày nhìn gã: “Làm gì?"

Tô Khấu Khấu hỏi: “Nãy giờ mày có nghe lời tao nói không?"

Lương Chấp không muốn nói chuyện với Tô Khấu Khấu, cậu quay sang viên cảnh sát: “Nó nói gì vậy?"

Tô Khấu Khấu đứng bật dậy, ghế bị xô ngã trên mặt đất.

Gã hầm hầm đi đến chỗ Lương Chấp, vị cảnh sát thấy thế bèn đứng dậy ngăn cản.

"Mày đánh không lại tao." Lời này của Lương Chấp làm bước chân Tô Khấu Khấu khựng lại một chút.

Lương Chấp nhíu mày, ba lô của cậu vẫn còn ở sơn trang, không đem theo đến đây, điều này làm cậu cực độ không có cảm giác an toàn, dù đang đứng trong cục cảnh sát cũng không thể tiêu trừ bất an của cậu.

Khiêu khích của Tô Khấu Khấu lại làm cậu cáu kỉnh trong lòng hơn, cậu lạnh lùng nói: “Nơi này là cục cảnh sát, tao sẽ để mày đấm tao một cái, sau đó tao sẽ lấy lý do tự vệ, đánh mày vào bệnh viện luôn."

"Muốn chết thì cứ việc xông vào, dám không?"

Bộ dạng của Lương Chấp mãi mãi là mặt búp bê 18 tuổi, lúc cười thì lộ hai lúm đồng tiền trên má, rất ưa nhìn, khi không cười thì cho người ta cảm giác rất ngoan ngoãn.

Lúc lạnh nhạt nhìn người thì khó làm người ta phản cảm, ngược lại còn làm người nhìn hiểu lầm cậu chỉ đang dỗi một chút thôi, dỗ một tí là được rồi.

Dỗ cái rắm á! Tô Khấu Khấu học cùng đại học với Lương Chấp đến tận tốt nghiệp, gã biết rất rõ bản chất của Lương Chấp lãnh khốc đến mức nào.

Mặt ngoài thì giống như có thể sống chung hòa thuận với bất kỳ ai, kỳ thật người qua lại thân thiết thực sự với cậu chỉ có Thẩm Quang Minh và Đường Nghiêu.

Tô Khấu Khấu cứ mơ hồ có cảm giác Lương Chấp kết bạn là có mục đích riêng, cụ thể là cái gì thì gã không biết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio