Học viện Start…giờ giải lao…lớp A…
- Này, mọi người đã biết tin gì chưa?
- Ngọc Lan mày lại vừa hóng được chuyện gì hót nữa hả?
- Ừ, tao nghe nói, sắp tới Cherry sẽ cho ra tiểu thuyết mới với tựa là “Cô gái đặc biệt đấy”.
- Ể có thật là như vậy không? Mày lấy tin này từ đâu ra thế.
- Từ trên mạng chứ còn ở đâu. Tao thấy mọi người kháo nhau và đảm bảo chính xác tới % đấy…
Hải Phong ngáp một cái thật dài, cậu nhìn đám con gái phía cuối lớp không khỏi lắc đầu ngán ngẩm. Ngày nào cũng thế, ngày nào cũng vậy, cứ hễ đến giờ giải lao là y như rằng các nàng sẽ túm năm tụm ba lại mà buôn dưa lê. Từ chuyện làng chuyện xã, chuyện đông chuyện tây, chuyện trên trời dưới đất…tất tần tật đều được các cô đem ra bàn tán chặt chém.
Mấy ngày trở lại đây chủ đề chính được các nàng mang ra mổ xẻ, đó là vài tác phẩm hót như: Bí mật ngôi đền cổ, Tôi là con nhà nghèo, Quyển sách kì lạ, Người bạn ngoài hành tinh…của một tác giả trên mạng nào đó. Mà theo như lời của bọn con gái thì người ấy trong thế giới ảo được mệnh danh là “tiểu thuyết gia online”.
Hôm nay có vẻ các nàng còn xung hơn cả mọi khi, ai nấy đều rất vui mừng khi hay tin vị tác giả kia sẽ cho ra câu chuyện mới. Và như chỉ đợi có thế, cuộc tranh luận bắt đầu nổ ra với khí thế hừng hực. Đội quân chuyên cầm đèn chạy trước ô tô, được dịp trổ tài bình phẩm một cách sôi nổi nhiệt tình. Tất cả các nàng đều đồng loạt bước vào một thế giới khác mà nơi đó chỉ có họ mới hiểu được nhau.
Cái không khí ồn ào đến mức nghẹt thở kia, khiến Hải Phong không thể tiếp tục ở trong lớp được nữa. Cậu đẩy ghế đứng dậy đi ra ngoài. Sải từng bước chân đều đều trên hành lang, Hải Phong tiến về phía cầu thang để đi lên thư viện. Có lẽ trong ngôi trường này, chỉ có nơi đó mới thật sự yên tĩnh để cậu có thể đánh được một giấc ngon lành.
Bịch…bộp…
Còn chưa kịp lên cầu thang, Hải Phong bất ngờ bị một cô gái chạy từ phía trên xuống va vào người. Đồng thời mấy cuốn sách trên tay kẻ kia, cũng theo đó mà rơi tung tóe xuống đất.
- Tôi xin lỗi.
Vừa nói cô gái ấy vừa cúi người nhặt lại đồ của mình, và không nói thêm bất kì lời nào cô ta vội vã bỏ đi như bị ma đuổi. Mọi hành động diễn ra khá nhanh nên Hải Phong cứ đơ ra mà không kịp phản ứng gì. Chỉ khi thấy bóng dáng người đó khuất sau nối rẽ của hành lang, Hải Phong mới định thần trở lại. Lắc nhẹ đầu và nới lỏng chiếc cà vạt ra một chút, Hải Phong lại tiếp tục tới nơi mình cần đến. Chẳng có lý do gì để cậu phải bận tâm tới chuyện nhỏ nhặt đó, dù gì thì cú đụng chạm ấy cả cậu và cô ta đều không bị làm sao cả. Hơn nữa Hải Phong cũng không muốn gây sự chú ý của người khác hướng về mình.
Đang định đi tiếp thì Hải Phong chợt khự lại. Chân cậu lơ lửng trên không trung khi thấy một tập giấy nằm ngay dưới đế giày mình. Cũng may mà cậu phản ứng kịp thời, không thì chỉ một xíu nữa thôi cậu đã đạp trúng phải nó rồi. Khom người nhặt tập giấy lên, Hải Phong nhìn lướt qua nội dung của tờ đầu tiên.
Cô gái đặc biệt.
Tác giả: Cherry.
Từ xa xưa trong nhân gian lưu truyền rằng: Những đứa trẻ sinh ra trong bọc điều hoặc ngậm ngọc, sau này có số rất sướng và sẽ trở thành những người vĩ đại.
Bệnh viện Trung Ương – Khoa sản – Phòng hộ sinh.
Tất cả những người có mặt trong căn phòng đó gần như nín thở. Họ dường như không tin vào mắt mình khi thấy đứa trẻ vừa chào đời vẫn còn nằm trong bọc điều. Đó là một ca sinh đặc biệt và vô cùng hiếm gặp trên thế giới. Đứa trẻ ấy vẫn chưa nhận thức việc mình đã được sinh ra, thế nên nó vẫn hoạt động bình thường như khi còn ở trong bụng mẹ. Qua vài giây kinh ngạc, vị bác sĩ đỡ đẻ đã nhanh chóng chọc thủng và xé toạc bọc nước ối để đứa bé thoát ra bên ngoài.
giờ phút giây…
Đứa trẻ cất tiếng khóc chào đời đầu tiên, trong sự vui mừng và niềm hạnh phúc vô bờ bến của tất cả mọi người. Cùng lúc đó trên bầu trời bao la rộng lớn kia, siêu trăng máu cũng vừa đạt đến mức cực đại…
Hải Phong khẽ thở dài, cậu cuộn tròn tập giấy lại mà chẳng buồn đọc tiếp. Đó hình như là bản thảo của một câu truyện, và thứ này có thể là của cô gái hồi nãy làm rơi hoặc cũng có thể là của người khác. Mà khoan cậu cần quái gì phải quan tâm nhiều, chung quy lại thì nó đâu phải là của cậu, vậy nên cậu cũng chẳng cần phải giữ nó làm gì. Không cần biết chủ nhân của nó là ai, cứ vất nó vào đâu đó cho xong. Nghĩ là làm, Hải Phong quẳng luôn xấp giấy vào thùng rác gần đó cho nhanh gọn.
Xỏ tay túi quần, Hải Phong lại tiếp tục tới thư viện. Còn chưa đi được một nửa cầu thang, trong đầu cậu chợt léo lên một ý nghĩ. Quay ngược trở lại, Hải Phong phi ngay tới chỗ thùng rác rồi bới lấy tập giấy mà mình vừa vứt vào. Cậu nhìn như thôi miên và dòng chữ “Cô gái đặc biệt”, cái tên này chẳng phải đám nữ sinh trong lớp hồi nãy mới nhắc đến. Không lẽ chuyện này là thật sao hả trời? Vậy “tiểu thuyết gia online” là một người nào đó trong trường này hay sao?
Nở nụ thích thú, Hải Phong không ngờ mình lại bắt được tác phẩm “chưa ra lò” của tác giả online mà đám con gái hay nhắc tới. Thú vị thật, có lẽ cậu cần phải tìm hiểu đôi chút về Cherry mới được. Cậu muốn xem người đó viết truyện như thế nào, mà khiến đám nữ sinh đọc xong ai nấy đều phát rồ cả lên, cứ như thể tất cả đều chúng phải bùa chú.