Một đạo di chiếu, đem ngôi vị hoàng đế trực tiếp nện trên đầu Nhan Hi, hoàng đế bốc đồng bây giờ đã nhắm mắt chầu trời, người nào cũng không biết hắn là ở loại tâm tình nào hạ một quyết định như vậy.
‘Truyền ngôi vị hoàng đế cho Nhan Hi, phàm có người dị nghị, đều giết không tha’.
Không chỉ có như thế, từ giờ trở đi, ảnh vệ của hoàng đế (=>thị vệ giấu mặt, những người thường không ai biết mặt đâu, chỉ phục vụ hoàng đế, thường là võ công rất cao ^^) cũng toàn bộ thuộc về Nhan Hi chỉ huy, đây là một thế lực to lớn ẩn núp sâu trong hoàng cung, chỉ có hoàng đế mới chỉ huy được, bảo đảm Nhan Hi có thể thuận lợi đi lên ngôi vị hoàng đế.
Lão hoàng đế cũng đã làm trước một bước, Thái tử, Tam hoàng tử cùng với những nhi tử có ý nghĩ không an phận, cũng chia ra cho các thế lực khác nhau kiềm chế, trước lúc Nhan Hi lên ngôi, bọn họ không cách nào lợi dùng lực lượng trong tay làm ra cái gì phá hư chuyện này.
Bây giờ, chỉ cần Thất hoàng tử nhẹ gật đầu, hắn chính là tân hoàng đế của đại Yến quốc, ba ngày sau, quân lâm thiên hạ.
Đáng tiếc, Nhan Hi vẫn đứng đó với khuôn mặt băng lãnh, trong mắt không có một tí gì là vui mừng. Ánh mắt bén nhọn khóa chặt vào thân thể hoàng đế đã mất sinh khí, Nhan Hi chắp hai tay sau lưng, gân xanh nổi lên, hiển nhiên, hắn cũng đang cực lực đè nén lửa giận.
“Bệ hạ, tiên hoàng còn có một phong mật hàm bảo lão nô chuyển giao, không bằng ngài trước xem phong thư này rồi đón nhận di chiếu.” Giống như đã sớm đoán được phản ứng Nhan Hi, Quý Hỉ không chút hoang mang từ trong lòng lấy ra mật hàm mà khuya ngày hôm trước, lão hoàng đế tận tay giao cho hắn, biết con ai bằng cha, sớm đoán được Thất hoàng tử có kháng cự, không giống người khác chỉ hận không thể được đoạt ngôi vị này, lão hoàng đế chiêu này nối tiếp chiêu kia.
“Lão Thất, ngươi có thể thấy phong thư này, nói rõ trẫm đoán không sai, ngươi tiểu tử này quả nhiên đối với ngôi vị hoàng đế một chút dã tâm cũng không có, ha ha ha, như vậy mới phải, như vậy mới đáng chơi cùng ta, như vậy mới có thể làm cho ngươi, gương mặt luôn lạnh lùng có một chút biểu hiện của người bình thường. Ngươi muốn làm gì thì làm, khi trẫm còn sống, ngươi cho trẫm bao nhiêu là tức giận, nhưng trẫm cũng là phụ hoàng của ngươi, cho tới bây giờ cũng không có nửa điểm cung kính, tiểu tử chết tiệc, lần này rốt cục bị trẫm hại thê thảm, muốn xé phong thư này sao? Không vội, liên hoàn kế của trẫm mới tiến hành được một nửa, ngươi nếu như trốn tránh, thật đúng là quá không thú vị.” Nhan Hi tay khẽ run run, lật đến tờ thứ hai…