“Trẫm không chỉ viết một phần mật chiếu này, ở trong tay ảnh vệ, còn có một phần khác, nội dung như thế nào cũng không nói cho ngươi biết, nếu như ngươi biết điều một chút, thừa kế ngôi vị hoàng đế, tất cả ảnh vệ đều thề chết nghe ngươi điều khiển, nếu như ngươi lựa chọn chính là cự tuyệt, sẽ nhằm vào vương phi của ngươi mà ám sát, trẫm cũng biết bản lãnh của ngươi, mấy ảnh vệ tạm thời không làm gì được, nhưng đáng tiếc, lão Thất a, phụ hoàng ta còn có nhiều kế hơn đã sắp xếp, lệnh này không phải ban ra nhất thời, bất kể thời gian, ngươi phòng được bây giờ, nhưng có thể phòng cả đời sao? Có phải hay không đang tức giận muốn hủy đi lá thư? Đừng hoảng hốt, ngươi là hài tử trẫm sủng ái nhất, trẫm làm sao có thể làm tổn thương nữ nhân ngươi yêu mến? Chỉ cần ngươi biết điều dựa theo ý trẫm đăng cơ, vương phi của ngươi sẽ không có bất kỳ chuyện gì.” Nhan Hi lúc này đã hận không được muốn hủy thi diệt tích, tử lão đầu này cố ý, không trách được cần phải sau khi tắt thở mới để cho người tuyên đọc di chiếu, nguyên lai là đào rất hoàn hảo cho hắn một cái bẫy rập, vừa không dám trực diện nhìn hắn bạo giận, nên trước khi chết không làm gì quá phận. Tờ thứ ba chính là giọng nói làm tức chết người không đền mạng, lão hoàng đế đem oán khí cả đời đối với Nhan Hi phát tiết ở phần thư cuối cùng này.
“Chờ ngươi thật đang ngồi ở ngôi vị hoàng đế Yến quốc, ngươi sẽ phát hiện những gì hoàng đế có ở trong tay không phải là người bình thường có thể tưởng tượng ra được, bọn họ có thể giúp ngươi nhất thống thiên hạ, tự nhiên cũng có thể làm ngươi giao trả lại thật nhiều. Lão Thất a, trẫm từng đã nói với ngươi, vị này Tam công chúa Tề quốc – Đào Tiểu Vi lớn lên cùng hoàng hậu đã qua đời của trẫm giống nhau vô cùng, cơ hồ có thể nói là giống nhau như đúc, từng có một đoạn thời gian rất dài, trẫm thật rất muốn bất cứ giá nào cũng đem nàng từ bên cạnh ngươi trở về, cuối cùng cũng bởi vì đủ loại nhân tố bên ngoài mà không có thực hiện. Trẫm cũng không cảm thấy phải xin lỗi ngươi, bởi vì trẫm cho là Đào Tiểu Vi chính là hoàng hậu chết đi chuyển thế, trẫm bất quá là muốn nữ nhân của mình trở về bên mình thôi. Nhớ năm đó, trẫm cũng trẻ tuổi như ngươi, đã từng gặp phải cùng lựa chọn như vậy, ngôi vị hoàng đế hay là người yêu.”
Nhan Hi đi tới trước long sàn, đồng mâu lạnh lùng như đâm vào di thể lão hoàng đế, Ngọc quý phi xụi lơ ở bên người, thấy Nhan Hi đi tới, cũng không khỏi kinh hoảng cúi đầu, gương mặt không hiểu sao đỏ ửng, như được trang điểm sáng rỡ động lòng người