-Bất ngờ thật đấy! Không ngờ cả ba chúng ta đều có hẹn mà hẹn chung một địa điểm chứ!-Karuku đang vừa nói vừa điệu đà soi gương xem dung nhan của mình nữa chứ!
-Mà còn được ba tên nổi tiếng nhất trường mời nữa mới vui chứ!-Nhật Dạ thì cười khẩy quanh tay trước ngực dựa vào tường phòng vệ sinh .
-…Mà sao… Phong và Thiên Vương lại mời hai bà?-Hải Ly từ trong bường vệ sinh đi ra .
-Ơ thì…. Phong mời tôi thì tôi phải đi vì tôi trả ơn ổng nên ổng kêu gì thì tôi làm theo?-Dù Karuku biết lúc đó cô ngạc nhiên hét thẳng vào mặt Phong tới cỡ nào khiến anh ngỡ ngàng tột độ luôn ấy !!
-Tôi thì bị cái tên đó ăn hiếp ! Tại cuối tuần ba mẹ không ở nhà , tôi buồn nên tên đó mời tôi đi ăn mà… tại … tôi nghĩ hắn nhiều tiền nên ... thế nào tôi cũng được một bữa xả láng!-Nhật Dạ thì gãi tóc cười .
-ĐỒ HAM ĂN!-Bị hai cô bạn than chửi một câu khiến Nhật Dạ đứng tim.
-Còn bà thì sao Hải Ly?
-Tại… tôi cũng mang ơn hắn đã cứu tôi nên … tôi chấp nhận yêu cầu đi ăn !-Hải Ly nhớ lại cái ôm ấp đầy nhiệt khí và cái khoảng khắc “ngàn cân treo sợ tóc” như thế thì sao từ chối được yêu cầu của ân nhân được chời!!!
Píp!!
Đang than thở tự nhiên điện thoại Hải Ly báo có tinh nhắn được gởi tới , cô lấy ra và xem thì khuôn mặt hoảng hổn , nhăn lại đên kì lạ .
-Chết…chết rồi Karuku , Nhật Dạ ơi!-Hải Ly phát ra những tiếng run rẩy , lập bập.
-Sao thế bà?
-Có chuyện gì vậy?
-Nhìn đi!
Karuku và Nhật Dạ ngó mắt vào cái điện thoại cảm ứng của cô bạn.
“Hải Ly!
Em đang lừa dối anh ư?
Thằng đó là ai? Anh thấy hết rồi! Từ khi tên đó tới và rướt em. Cái khoác áo than thiết đó là có ý gì hả? Và cái ôm vai tình tứ đó là cái gì hả? Em đang đùa anh à?
Mau xuống chỗ để xe gặp anh ngay đấy Hải Ly!
Nhân Minh”
-Ôi trời ơi! Bạn trai bà theo dõi bà từ nhà tới nhà hang đấy hả?
-Vậy là từ nãy giờ chúng ta ngồi ăn chơi đùa là có ảnh đang ở đâu đó ngồi quan sát hả?
Karuku và Nhật Dạ trợn tròn mắt la làng , giật nảy cả mình với cái tin nhắn có thể gọi là ghen của anh chàng bạn trai thương bạn gái vô cùng và chịu hi sinh .
-Tôi thấy lo quá!! –Hải Ly mặt tái mép khi bị bồ mình phát hiện rằng thay vì mình đi chơi với anh ấy thì mình lại đi chơi với một tên cà chớn đầu năm ( hay còn gọi là ân nhân cô mới đây).
-Bạn trai gì quan tâm bạn gái quá à!
-Ghen tị quá à!!!
-….Hai… hai cái con không hiểu chuyện này!!!-Thay vì sọ hãi và lo lắng như Hải Ly thì hai cái con tiểu yêu còn đưa cái mặt hám trai đệt nhất ra trong cái thời điểm không thích hợp này nữa chứ!!
Hải Ly muốn bó tay hai cái con này ghê ấy!
-Giờ sao Karuku , Nhật Dạ? Giờ làm sao đây ? Tôi … tôi sợ quá!-Hải Ly run lẩy bẩy . Bạn trai cô hơn cô ba tuổi nên nhiều thật sự có những hành động của anh và tâm lý người lớn cô không thể bắt kịp, đoán trước để tránh . Cô sợ lắm!
-Thôi được rồi bình tĩnh đi Hải Ly! Tụi tôi sẽ đi cùng bà ! Bà đừng lo!-Nhật Dạ nắm tay Hải Ly để trấn an . Hải Ly điều chỉnh lại hơi thở của mình , bớt run rẩy hơn nhưng cô vẫn sợ!
-Chúng ta đi ha! Đi cái cái con điệu đà này!-Nhật Dạ nói nhẹ nhàng ân cần với Hải Ly cái hồi hằn giọng để lôi cái con Karuku còn đang làm dáng trước gương đây này!
-Ê mà nè! Tụi mình có cần cho ba tên kia biết không?-Karuku nhăn mặt hỏi.
-… Tôi nghĩ chắc không cần đầu , chuyện này của tụi mình chứ có phải là của mấy tên kia đâu! Mà nhiệm vụ ba đứa mình tới đây có vẻ xong được rồi đó!-Vừa chạy tới garage , Nhật Dạ vừa giải thích. Karuku và Hải Ly đều tán thành.
Xong chuyện này ba người sẽ không còn gì lien quan tới ba cái tên đó nữa vì vốn dĩ bên thì thường dân bên thì showbiz mà!
Ráng đi mép vào tường cách xa bàn họ người mấy bàn và im lặng mong rằng Anh Vũ ,Thiên Vương , Hùng Phong sẽ không để ý.Ba nhỏ con gái tiến thẳng tới thang máy chờ đến lượt mình mà mau chóng xuống.
-Ơ! Mấy em .. ý chị xin lỗi ! Ba tiểu thư đi đâu vậy ?
-Ủa? Chị tiếp tân?-Trong lúc chờ, một nhân viên tới vỗ vai ba người và khi cả ba quay mặt lại thì cái nguwoif đó chính là bà chị bị ba lần liên tiếp tiếp đón Vũ, Vương và Phong . Có vẻ ba cô nàng này ghi ấn tượng sâu sắc quá nên chỉ còn nhớ rõ khuôn mạt mà không phải mình chị mà các nhân viên ai nẫy cũng khắc sâu.
-Bọn em xuống chỗ để xe chút chuyện ạ!
-Bọn em không phải tiểu thư!
-Bọn em là người bình thường thôi à?-Hoặc là thần đồng cũng được!!!
-Nhưng ba em đều đi chung với ba công tử hết mà! Mấy đứa đang hẹn hò đúng không?-Chị nhân viên chọc ghẹo ba cái cô nàng khiêm tốn. Lấy tay che miệng cười xinh xắn khi nói mấy đứa nhỏ đáng yêu này đang quen với mấy anh chàng hoàng tử kia !
-Ba cái tên dở hơi đó hả ? Bọn em cóc thèm!-Nhật Dạ quất câu phũ phàng khiến chị nhân viên cười đứng hình!
-Chính xác!-Thêm Karuku tán thành khiến chị đứng hình tập hai .
-Bọn em có bạn trai hết rồi! -Câu này mới là knock out đây khiên chị chết ngất ngây tại chỗ. Mà không phải mình chỉ đâu mà Karuku và Nhật Dạ cũng méo mỏ với cái câu thẩm phán quá đà của Hải Ly.
-Nè Hải Ly bà bị khùng hả? Tụi này làm gì cón boyfriend!!!!
-Có mình bà thôi cái con kia!!-Hải Ly bị hai nhỏ bạn thân kéo ra gốc nói nhỏ mà hai cái mặt hình sự là cô muốn tắt thở thật chứ!
-Nè! Làm vậy là để bảo vệ tụi mình đấy! Them cái vụ tụi mình có bạn trai đi để cả chị ấy và nhân viên ở đây ngừng ghép đôi ba tụi mình với ba cái tên chảnh chọe kia!
-Tôi đồng ý nhưng lỡ hỏi bạn trai chúng ta là ai thì sao?-Nhật Dạ.
-Trời oi bà ngốc vừa thôi! Chị ấy vs mấy người kia có học chung với mình đâu mà biết ! Đâu phải ba cái tên hắc công tử đâu mà bà sợ!-Karuku gõ đầu Nhật Dạ một cái!
-Ờ được ấy!
-Bây giờ muốn nói chuyên thì để sau đi vì thang máy đến rồi kia hai MÁ!- Hải Ly mặt nhăn nói to trước mạt hai con lâu chuyện hú hồn. Thang máy vừa tới ba cái con nhỏ thường dân lóc choc chạy thẳng vào ngay , mong thoát khỏi cái chốn này. Ba đứa đều tán thành hình như mấy chỗ giàu sang không hợp với ba đứa lắm thì phải!
-Mấy bé đó nói sao?
-Thất vọng quá! Mấy bé đó có bạn trai hết rồi!-Chị nhân viên uể oải tới vị trí của mình . Các đồng nghiếp chạy tới hỏi han chuyện tình .Chị nhân viên đau long mà nói.
-Buồn vậy! Cứ tưởng mấy bé đáng yêu đó là bạn gái của ba công tử chứ!
-Tiếc quá! Tui thấy hợp mà!
-Nhưng mà tui nể ba bé kia thật chứ! Được ba người tuyệt vời đó hấp dẫn mà vẫn chung thủy với bạn trai!
-Nói chung là thiếu gia Anh Vũ, thiếu gia Thiên Vương và thiếu gia Hùng Phong bị đá rồi! Hahaha!
-Ừ! Haha!
-Bộ vui lắm sao mấy người kia?
Ban đầu nhân viên ai cũng buồn bã khi nghe tin ba cô nàng dễ thương kia đều là hoa đã có chủ nhưng khi nghĩ tới việc ba chàng hoàng tử bị bỏ rơi thì phá lên cười ngây ngất tại vì đây là lần đầu tiên họ bị bẽ mặt chứ từ trước giờ toàn mấy đưa con gái đi theo họ chỉ mới bị dump thôi giờ đâu ngờ…
Đang cười thả ga tự nhiên một giọng nói lạnh lẽo phát ra trong không khí nhộn nhiệp khiến cái không khí đó tắt ngay lập tức. Mọi người ai cũng nuốt nước bọt , ứ họng rồi run rẩy từ từ quay về phía chủ nhân giọng nói đó. Trước mạt họ là ba chàng lịch lãm và người thốt ra câu đó là công tử Ca Ca.
-Mấy người … bị đuổi hết!-Anh Vũ đưa ngón tay uy lực chỉ từng khuôn mạt và nói chỉ một câu thôi đã khiến hang chục gương mặt tái nhợt đi!
-… Ai có bạn trai ? Ai bị đá hả? –Thiên Vương chậm rãi bước tới chị nhân viên! Những câu nói được phát ra trầm tĩnh và yên bình nhưng thật ra cũng không yên bình lắm, nó như mươn tra tấn chị ấy vậy !
-Thiếu gia… tôi…
-Chị mau nói cho chúng tôi nghe! Ba nhỏ đó đã nói gì?
-Mau lên!
Tới lượt Anh Vũ và Phong ra lệnh càng tra tấn chị hơn ! Nhìn những ánh mắt nảy lửa thế này chắc chị tiêu quá! Chị đành thầm xin lỗi ba bé và tự giải cứu mình vậy!
-Anh Minh Nhân đâu rồi ta?-Tất cả đã xuống chỗ hẹn giờ quan trong là kiếm cái nơi mà bạn trai Hải Ly đang hiện diện dây này!
-Mấy bà ơi! Sao tôi thấy sống lưng lạnh nguời quá vậy?-Đang đi kiếm thì Karuku bất giác ngừng lại, khuôn mặt sợ hãi và có chút gì đo run rẩy.
-Hình như tôi cũng cảm thấy có cái gì đó khiếp khiếp ấy!-Tới lượt Nhật Dạ thì khoanh tay run bần bật . Sao cô cảm giác có cái gì đó khủng hoảng sắp tơi thì phải?
-… Nãy giờ tôi thấy hơi lo ấy! Có khi nào … ba tên kia ?-Hải Ly cũng cảm giác có cái gì đó không phải ? Cô bỗng dưng nhắc đến cái nguyên nhân khiến cô lo lắng nãy giwof…
-Thôi thôi! Đừng nhắc tên mấy người đó! Tôi thấy càng phát khiếp hơn ấy!-Nhật Dạ bịt tai la lên.
-Đừng có hù tụi mình chứ Hải Ly ! Hãy mong nãy giờ chúng ta chưa bị phát hiện!
-Nãy giwof nếu tình thời gian tụi mihf vào WC là phút rồi đó! Có quá khó để đối với mấy người đó phát hiện ra?
Tới khúc nãy bỗng dưng mặt ba đứa tái xanh nhất là Nhật Dạ , cô sợ nhìn thấy Thiên Vương điên lên lắm! Karuku nhớ một lần mà Phong nổi cơn lên khi cấp hai khiến cô không thể nào quên nổi, đó là lần cô sợ Phong nhất trong đời. Hải Ly thì chưa bao giờ thấy Anh Vũ lên cơn nhưng không quá khó với cô để nhận thức rằng một con nguwoif như Anh Vũ khi bị chọc điên thì sẽ như thế nào.
-Mau kiếm bạn trai bà rồi chúng ta biến ra khỏi đây!
-Tôi tán thánh Nhật Dạ!
-Tôi cũng vậy !
-Anh Minh Nhân kìa!-Hải Ly chỉ ngay nguwoif con trai bình dân bên chiếc xe máy bình thường .
Nhật Dạ và Karuku nhìn kỹ. Một đàn anh chững chạc, thịt thà đầy đủ và gương mặt sáng sủa! Nếu nhìn kỹ cũng dễ bị xiêu long nhưng có vẻ vẫn chưa bằng với Anh Vũ! Nói chung cũng điển trai chả trách Hải Ly mê mẩn và thủy chung cong thương bạn gái nữa là đằng khác!
-Anh Minh Nhân!Em.. em xin lỗi! Đừng hiểu lầm nha! Em sẽ giải thích!-Hải Ly chạy ngay lại , dưa tay chạm lấy má anh ấy nói dịu nhẹ chết người!
-Được rồi! Anh sẽ tha thứ cho em !
-Cảm ơn anh! Đây chỉ là bạn em mời em đi ăn thôi! Em mắc nợ tên đó nên đành phải đi theo chứ thật ra em không hề thích ! Cho em xin lỗi! –Hải Ly nhanh chóng dựa vào cơ thể to lớn của Minh Nhân dựa dẫm .
-Được rồi Hải Ly! Anh hiểu rồi! Lần sau đừng giấu anh chuyện gì nữa! Hứa nhé!-Minh Nhân vòng tay ôm Hải Ly ấm áp.
-Em hứa!-Hải Ly mỉm cười dịu dàng, hạnh phúc khi cô có một nguwoif bạn trai trên cả tuyệt vời.
Trong khi hai người kia đang trong không khí tình yêu thì có hai con quái vật đang trong không khí GATO.
-Bà thấy sao Nhật Dạ?
-Ôi mẹ ơi! So sến súa và mùi mẫn!
Hai cái con này núp đâu đó quan sát vì chỉ sợ Minh Nhân làm gì Hải Ly thì ra tay nhưng thôi chắc không cần . Hai nguời cũng tự thầm chúc mừng Hải Ly có một nguwoif bạn trai hoàn hảo.
Nhưng cái sự vui vẻ này không lâu thì …
-Woa! Lâu lắm tôi mới thấy được mấy cái cảnh Hàn Quốc này ấy! Không ngờ nguời như cô cũng có thể thốt ra những câu nói ớn lạnh như thế được ấy , Hải Ly nhỉ?
-!!!!-Hải Ly mở to mắt hoảng hốt ngó mặt nhìn chủ nhân câu nói sỉ nhục cô.
-ANH VŨ?
-ÔI MẸ ƠI!
Nhật Dạ và Karuku hoảng hốt khi thấy sự xuất hiện của lớp trưởng. Chết Hải Ly rồi!
-Cậu là ai mà xen vào chuyện của tôi và Hải Ly?- Minh Nhân không biết chuyện nhưng anh nhớ rõ đây là thằng đã tình tứ với bạn gái anh.
-Anh? Sao anh biết tụi tôi….?-Hải Ly trong vòng tay Minh Nhân run rẩy nhìn Anh Vũ. Dù bạn trai cô đang kế bên đây nhưng… nhưng nó không thể nào giảm bớt sự lo lắng trong long cô được.
-Chết tiệt! Anh Minh Nhân! Không có thời gian hỏi han đâu! Anh đưa Hải Ly đi nga…..Á!!
-NHẬT DẠ!!!
-NHẬT DẠ!!!
Nhật Dạ không yên được long cô chạy ra khỏi chỗ núp , không cần biết là Minh Nhân và cô có quen biết không nhưng giờ phải bảo vệ cho Hải Ly mới được. Định ra giúp bạn cô nhưng rồi chính cô là nạn nhân, một bong người chạy ngay tới chỗ cô , nhanh chóng kéo tay Nhật Dạ ra đằng sau và cứ thế Nhật Dạ thành người bị động , cô không thể nhúc nhích.Cái khoảng khắc kinh hoàng khiên Karuku và Hải Ly đều hét lên cùng một lượt vì bạn.
-Chào Nhật Dạ!
-….Thiên….Thiên Vương!-Thiên Vương vòng ra đằng sau Nhật Dạ nên cô không thể thấy mặt anh nhưng với cía giọng nói bình tĩnh , đểu cáng và pha chút tức giận cô không lạ khi nhận ra là giọng của tên hắc ám.
-NHẬT DẠ! HẢI LY!- Karuku bang hoàng khi hai nguwoif bạn than của mình bị yếu thế! Cô định chạy ra để kéo Thiên Vương ra rồi cả hai qua giúp Hải Ly nhưng bị Nhật Dạ chặn lại.
-KARUKU BÀ ĐỪNG RA! VỀ NHÀ ĐI KHÔNG TỚI LƯỢT BÀ ĐẤY!
-TÔI KHÔNG THỂ BỎ MẶC HAI BÀ Đ…..KYA!!!
Một tiếng thét kinh hoàng vang lên cũng là lúc Hải Ly và Nhật Dạ mạt trắng bệch . Không cần nói thì cả hai cũng biết Karuku đã bị gì và hiện giờ nếu nói đúng , cả ba đứa đều bị lật tẩy rồi. Rồi khi Nhật Dạ và Hải Ly nhìn kỹ thì Karuku biến mất rồi!
-KARUKU!!!!!-Hải Ly điếng hình.
-THIÊN VƯƠNG ! ÔNG VÀ HAI NGƯỜI CÓ BỊ TÂM THẦN KHÔNG? TỤI TÔI LÀM GÌ SAI HẢ? THA CHO TỤI TÔI NGAY!-Dù có tức điên tới cỡ nào thì thú thật Nhật Dạ không thể làm gì khác ngoài tiếng thét .
-Câm miệng đi Nhật Dạ ! –Câu nói của Thiên Vương khiên cô run sợ, cô im miệng lại.
Thiên Vương nhấc bỏng Nhật Dạ rồi đưa cô tới xe anh mặc cho cô la hét buông cô ra.
-Nhật… Nhật Dạ!-Hai nguời bạn của cô?Hai người bạn của cô vì cô mà….
-Hải Ly! Em bình tĩnh lại đi ! Chúng ta về thôi!-Minh Nhân nắm lấy tay Hải Ly định leo lên xe nhưng Anh Vũ đã từ đâu đá vào xe khiến cái xe máy ngã rầm xuống chặn cho hai người. Anh còn tiến tới chỗ hai người, tay nắm tay còn lại của Hải Ly không cho cô đi đâu.
-Mày là thằng Phong đúng không?-Minh Nhân tới phút này nổi cơn điên kéo Hải Ly ra khỏi bàn tay dơ bẩn của hắn , chạy nhanh tới Anh Vũ nắm lấy cổ áo .
-Mày là cái thằng đeo bám Hải Ly của tao đúng không?
-Hải Ly của anh? Tôi là Phong?Hahahahaha!
-Có gì mắc cười?- Anh Vũ tuy đang trong tình trạng bị động nhưng anh vẫn kích thích ddooois thủ mà phá lên cười.
-Anh nhầm người rồi!
-Nhầm gì cơ?
-Anh nhầm tôi là ai và… anh nhầm Hải Ly là của ai rồi ? Nhầm người rồi anh bạn!
-Ý mày là sao?
-Xin chào! Tôi là Anh Vũ và… Hải Ly là của tôi!-Dứt xong câu nói , Anh Vũ biến mình thành thế chủ động, một tay nhẹ nhàng bẽ cánh tay Minh Nhân rồi vật một cách nhẹ nhàng khiến Minh Nhân ngã nhào xuống đất một cú rất mạnh .
-MINH NHÂN!-Hải Ly chỉ biết đứng đó nhìn , khiếp đảm với những gì cô mới thấy!Cô lỡ quen biết một tên quái thú rồ