Lại nói đến đoạn An gặp Hải. Thấy An ngồi thẫn thờ dưới trời mưa Hải cũng khá bất ngờ. Anh cởi áo ngoài khoác cho cô rồi dẫn cô vào quán cafe gần đó.
- Có chuyện gì vậy? Sao cô lại dầm mưa như vậy? Dễ cảm lắm đấy biết không? - Hải trách
Nhưng đổi lại chỉ là sự im lặng của An. Cô không biết phải nói gì với Hải. Ở trước mặt anh, cô trở nên yếu đuối đến kì lạ, nhưng mà Hải rất thích. Anh gọi giúp cô một cốc cacao nóng, im lặng ngồi bên cạnh cô. Thông qua bọn nó, Hải đã biết được phần nào về gia đình An, đáy lòng anh dấy lên một tia đau nhói. "Hẳn là cô ấy đã đau khổ rất nhiều".
Bất chợt Hải phát hiện ra tiếng nấc nghẹn ngào bên cạnh, quay sang thì thấy An đang cố lau đi những giọt nước mắt không ngừng rơi. Khóe mắt Hải cay cay, nếu có thể, anh muốn thay cô chịu tất cả những nỗi đau này. Hải vỗ nhẹ lên vai An, và chợt bất ngờ khi An quay lại ôm chầm lấy anh. Đôi vai nhỏ của cô run lên theo từng tiếng nấc. Hải vuốt nhẹ đầu cô, dịu dàng an ủi: "Không sao, không sao, tôi ở đây với cô".
Chỉ một câu nói, một chút ân cần của Hải cũng đã làm cho tâm tình của An tốt hơn nhiều
------------------------------------------------------
Buổi tối tại nhà Hải
Vừa thấy Hải bước chân vào nhà, bố đã gọi anh lại sofa ngồi, mẹ anh cũng ân cần mang từ trong bếp ra đĩa trái cây. Hải tiến lại ngồi đối diện với bố, nhìn nét mặt của bố có chút nghiêm nghị trong lòng bỗng dấy lên nỗi bất an mà chính anh cũng không nhận ra.
- Sáng chủ nhật tuần này bố mẹ có hẹn dùng cơm với đối tác kinh doanh, con cũng đi cùng đi.
- Ơ... từ trước đến nay còn đâu có tham gia vào việc kinh doanh?
- Vì họ dẫn cả con gái đi cùng nên cũng muốn con đến cho vui đó. Mà cô bé đó mẹ có xem ảnh rồi, rất dễ thương, lại thông minh nữa - Mẹ Hải vui vẻ nói
- Con gái? Đây...là xem mắt sao?
- Có thể nói là vậy. - Bố
Trong vài phút, đầu óc Hải trở nên trống rỗng. Anh không biết cảm xúc hiện tại của mình là gì, một chút mất mát, một chút lạc lõng, và quan trọng nhất là anh không muốn! Nhưng cứ như một thói quen vậy, anh không nỡ từ chối yêu cầu của bố anh, vậy là Hải đã gật đầu đồng ý.
-----------------------------------------------------
Lại nói về tập đoàn JJ, ngày Mình đến gặp chủ tiệm tạp hóa, bà ta đã nói rằng gia đình mình bị băng Sói xám đe dọa nên không còn cách nào khác. Khi cho người điều tra về kẻ đã gây ra tai nạn cho nó năm trước, Mình lại tình cờ phát hiện, kẻ đó lúc trước là người của bang Khuyển Tinh - truyền nhân của băng Sói xám. Có thể nói, ân oán giữa nó và bằng Sói xám đã bắt đầu từ năm trước, cho đến trước và kéo dài tới tận bây giờ. Bà Nhưng chính là mấu chốt của vấn đề và chắc chắn bà ta có quan hệ không đơn giản với băng Sói xám.
Tập đoàn JJ nhờ lời khai của chủ tiệm tạp hóa mà đã đính chính lại được tin đồn, giá cổ phiếu trên thị trường cũng nhanh chóng ổn định. Tuy vậy, Minh vẫn âm thầm điều tra GĐ Trung và bà Nhung. Có lẽ sớm thôi sẽ có kết quả.
------------------------------------------------------
Sáng hôm sau tại trường học, lớp A chuẩn bị tổ chức chuyến du xuân ngày đêm trên núi. Tất cả các thành viên đều rất phấn khởi, bàn bạc đủ điều. Tất nhiên bọn nó và bọn hắn cũng thế.
- Thế nào Mai? Có đi không? -Phương háo hức hỏi
- Vô lương tâm == nó
- Gì?
- An với Vy không ở đây, mày lại đòi đi chơi
- Tôi thấy cũng thú vị mà, đi đi - Phong xen vào
Thế là cả bọn nhìn chằm chằm vào nó, bởi nó chính là nút thắt cho vấn đề có đi hay không. Sau vài phút suy nghĩ, nó lên tiếng:
- Sống qua đêm nay thì đi!