Lam Du vẻ mặt khó sử nhìn Cố Minh:
- Tôi thấy hay là thôi đi.Dù sao hôm đó là tôi đã vô tình nhìn thấy ngài cứu người thôi, thiết nghĩ nếu là người khác chắc cũng sẽ không thấy chết không cứu. Tôi cứu ngài cũng không có ý tứ gì cả, chỉ là vô tình...
Lam Du vẻ mặt dần nghiêm nghị:
- Lam gia chúng tôi từ xa xưa thời tổ tiên vốn là quan văn nho nhã không hề có ý đinh líu đến quân đội bạo lực đấu chiến. Vì vậy việc trả ơn này ngài không cần để ý tiểu tiết
Cố Minh khẽ nhíu mày:
- Sao lại có thể, tôi thân là gia chủ của một tộc lại bị thương sa sút được người cứu chữa, ân này ghi nhỡ mãi không quên nguyện dùng cả đời trả, dù sao cái mạng này của ta là do ngài nhặt về,đối với tôi mạng sống một con người rất quan trọng nên mặc ngài nói gì ơn cứu mạng của ngài tôi thề sẽ cảm tạ!
Lam Du cũng bất đắc dĩ nhìn Cố Minh. Thật không hổ là Cố chủ Cố gia a! Lại có sự chính trực hiếm có của một gia chủ đầu tộc
Hai người đang trong không khí khó sử thì cánh cửa phòng bệnh đột mở, một người phụ nữ trung niên dung nhan cùng khí chất toát vẻ cao thượng tao nhã chậm dãi đi vào khiến cho mọi người không nhịn được mà cúi xuống chào nghiêm:
- Lam phu nhân, người đến rồi!
Lam Du cũng chào hỏi người phụ nữ xinh đẹp:
- Phu nhân đến rồi!
Lam phu nhân khẽ gật đầu với mọi người đến gần chỗ giường bệnh Cố Minh nằm cất giọng:
- Nghe danh Cố gia chủ đã lâu,nay được gặp ngài thật vinh dự, tôi là Trần Kiều Ân - phu nhân của Lam gia.
Cố minh gật nhẹ đầu chào Trần Kiều Ân:
- Lam phu nhân ta cũng từng nghe danh của phu nhân là con gái cưng của Trần gia. Năm đó nhớ đến giai thoại trai tài gái sắc của Lam phu nhân và Lam chủ khiến người người ngưỡng mộ. Nay gặp mặt quả thật không khỏi khiến người kính phục.
- Cố chủ quá khen, nghe Du quân nói ngài ấy tối hôm qua đã vô tình cứu được một người tôi cũng thấy tò mò. Thật không ngờ vị nhân đó lại là ngài
Cố Minh gạt nhẹ đầu thể ý:
- Thật may rằng Lam chủ đã cứu tôi
- Tôi có thể hỏi rằng ngài tại sao lại gặp thương thế nguy trọng đến vậy?
Cố Minh nói chuyện với Trần Kiều Ân sự việc phát sinh, nàng cũng thật làm một mặt nghiêm trọng Cố gia có người động tay vào thật có biến lớn a!
người trong căn phòng trò chuyện thêm một lúc Lam chủ hứa sẽ giúp Có gia dẹp nội loạn dù gì Lam gia cũng thiên hiểu văn chương ít nhiều cũng có mưu kế giúp sức
Cố Minh định ngồi dậy tạm cảm tạ ơn:
- Cảm tạ thật cảm tạ Lam gia chủ giúp sức