Lạc Ninh Hinh nhìn gương mặt ghen ăn tức ở của cô ta, cô lại càng cảm thấy thích thú." Muốn dòm ngó người đàn ông của tôi à, không dễ vậy đâu!" Lạc Ninh Hinh nói thầm trong bụng.
Mặc kệ trước mặt có hai con kỳ đà, Âu Dương Tư Thần và Lạc Ninh Hinh vẫn tỏ ra vô cùng thân mật, nhét đầy cẩu lương cho hai người họ.
Mà để chọc tức Nam Chi, cô càng tỏ ra nũng nịu với Âu Dương Tư Thần.
" Tư Thần, em muốn uống nước!" Lạc Ninh Hinh trưng ra khuôn mặt đáng yêu nhìn anh nói.
" Nước đây, em uống từ từ thôi!" Âu Dương Tư Thần vội lấy ly nước trên bàn đưa cho cô.
Ánh mắt khiêu khích của Lạc Ninh Hinh nhìn về phía Nam Chi, khiến cô ta tức giận muốn hộc máu, chỉ muốn nhào đến kéo Lạc Ninh Hinh ra khỏi Âu Dương Tư Thần.
Nhưng cô ta là bộ mặt của Ella, cô ta không thể để lộ ra gương mặt chua ngoa đánh đá như thế được.
Cô ta phải nhịn.
" Anh vào nhà vệ sinh một chút, em cứ từ từ ăn!" Âu Dương Tư Thần mỉm cười nói, Lạc Ninh Hinh gật đầu thay cho câu trả lời.
" Tôi cũng muốn đi vệ sinh, để tôi đi cùng anh!" Giám đốc Ella lên tiếng.
Cả hai người đàn ông đứng dậy đi ra ngoài.
Trong phòng phút chốc chỉ còn lại hai người phụ nữ, không khí dường như đang càng lúc càng nóng lên.
Ánh mắt hai người nhìn nhau, như muốn phát ra lửa.
Không thể chịu thêm được nữa, Nam Chi liền lên tiếng.
" Lạc tiểu thư đây thật giống trẻ con nhỉ, người như vậy cũng thật khó hầu hạ! Đã là người trưởng thành rồi, thì tất nhiên phải chững chạc lên chứ!" Cô ta nhếch môi nói.
" Đại diện Nam đây là có ý gì chứ? Tôi thân mật, hay làm nũng với chồng sắp cưới của mình thì liên quan gì đến cô? Cô dường như để ý đến chúng tôi quá nhỉ?" Lạc Ninh Hinh ngồi ngay ngắn lại, cô chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn Nam Chi hỏi.
" Hừ, chẳng hiểu sao anh ta lại chọn một người như cô?" Không nói lại, Nam Chi lại đổi sang chủ đề khác.
" Vậy theo ý cô, anh ấy không chọn tôi thì sẽ chọn ai đây? Cô sao?" Lạc Ninh Hinh uống vội ly nước, cô bình thản hỏi.
" Luận về nhan sắc, tôi đẹp hơn cô! Luận về tài năng, tôi cũng hơn cô! Vậy thì chọn tôi cũng đâu có gì là lạ? Dù gì tôi cũng được rất nhiều người ngưỡng mộ!" Nam Chi trơ trẽn nói, cô ta thật sự không hề biết ngượng miệng.
" Ha, cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt xấu xí rồi! Đúng là bình hoa bình thường tự luyến, tự cao, tự đại mà! Tôi thật sự rất ngưỡng mộ cô vì nói chuyện mà không cần lắp não để suy nghĩ! Tôi ngưỡng mộ cô dù chăm sóc da rất kỹ lưỡng, nhưng trên mặt vẫn lộ rất nhiều vết thâm kia kìa!" Lạc Ninh Hinh vắt chéo chân, cô hôm nay nhất định phải xử lý ả Bạch Liên này.
" Vẻ ngoài xấu xí không đối thủ, và lòng dạ thâm sâu của cô khiến tôi ấn tượng đến sâu sắc rồi này.
Mặt cô dày như hàng tồn kho từ thế kỷ đến thế kỷ ấy, làm tôi không thể nào chịu nổi.
Ở đây với cô lâu cũng thấy ngột ngạt và bốc mùi!" Lạc Ninh Hinh không thương tiếc mà vùi dập cô ta.
" Cô dám..." Nam Chi đã không còn giữ bình tĩnh được nữa, gương mặt đã hoàn toàn nhăn nhó khó coi.
" Cô cái gì mà cô! Tôi cảnh cáo cô, Âu Dương Tư Thần là của tôi, cô thử động vào anh ấy xem, rồi xem tôi có cào nát gương mặt cô ra hay không? Còn nữa, cũng đừng bao giờ nghĩ đến chuyện hạ thấp tôi, tôi không phải mèo nhỏ dễ ức hiếp đâu!" Lạc Ninh Hinh đứng thẳng lên, cô chống hai tay lên bàn, trừng mắt nhìn Nam Chi nhấn mạnh từng chữ.
" Tôi no rồi! Cô cứ ngồi đây ăn tiếp đi, bổ sung nhiều rau xanh vào, chứ đừng uống trà xanh nhiều quá!" Lạc Ninh Hinh đặt đĩa rau xanh trước mặt cô ta nói.
Nam Chi nhất thời không thể phản kháng lại, cô ta ngồi đơ người ra.
Lạc Ninh Hinh liếc nhìn cô ta một cái, rồi mới cầm túi xách đi ra ngoài.
Cô vừa mở cửa bước ra, thì Âu Dương Tư Thần cũng vừa đi đến.
" Em no rồi! Chúng ta về thôi!" Lạc Ninh Hinh kéo tay anh đi.
Sau ngày đó Lạc Ninh Hinh cũng không thấy Nam Chi quay lại A.D, có lẽ là bị cô dọa cho một phen rồi.
Ban đêm ở dinh thự Tulip, Lạc Ninh Hinh đang nằm trên giường để xem bản thảo chuẩn bị lễ đính hôn của hai người.
Đúng theo ý cô, Du Cảnh đã lấy hai màu trắng và xanh dương làm màu chủ đạo, mỗi một chi tiết nhỏ hắn đều cho người làm rất cẩn thận.
" Em thấy thế nào? Có thấy thích không?" Âu Dương Tư Thần ngồi xuống giường hỏi cô.
" Thật sự rất đẹp, khung cảnh trên du thuyền rất lãng mạn! Thật thích!" Lạc Ninh Hinh gật đầu đáp, lễ đính hôn tổ chức trên du thuyền cô rất hài lòng.
" Đến lúc đó em sẽ đẹp hơn! Trang phục đã được chuẩn bị xong hết rồi, ngày mai anh sẽ đưa em đi thử!" Anh vuốt nhẹ tóc cô nói.
" Nhanh như vậy sao? Chỉ mới có hơn một tuần!" Lạc Ninh Hinh bất ngờ hỏi lại.
" Thật ra những thứ này anh đã chuẩn bị từ rất lâu rồi, chỉ chờ em đồng ý mà thôi! Mọi thứ thuộc về em, không thể nào sơ xài được!" Anh trả lời cô.
" Tư Thần, em chắc là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này rồi!" Lạc Ninh Hinh cảm động nói.
Cô không kiềm lòng được, mà câu lấy cổ Âu Dương Tư Thần xuống, nhẹ đặt lên môi anh một nụ hôn.